Nhân đây mình xin kể một câu chuyện, câu chuyện này confirm là có 100% được người trong cuộc kể lại và rất nhiều người biết. Và mình là người được nghe kể.
Câu chuyện tại KTX trường Đại học Xây dựng Miền Trung.
Khi học quân sự bên trường quân sự, tụi mình có trốn đi mua rượu về uống, đêm đó thì anh em đồng chí trong phòng vừa nhậu vừa kết bạn và tâm sự với nhau những ngày gần Tết Nguyên đán và tất cả đang là sinh viên năm nhất. Nhậu mà sợ mấy tay thầy sĩ quan, chẳng hứng gì cả.
Tụi bạn đang kể chuyện ma quỷ như trên thớt này vậy, thì có một ku lái qua vấn đề có một anh say rượu trúng gió chết trong KTX, thằng lái sau đó được tiếp viện là thằng kể là sinh viên lưu ban học lại chung lớp tụi em, nó kể buổi tối mà chúng nó nhậu rượu quắc cần câu về KTX, đêm đó thì một anh trong đó bị mộng du.
Đang ngủ thì bật dậy, mấy thằng kia nghe tiếng hay bị gì đó cũng bị đánh thức dậy luôn, có người chưa say và có người không uống nhé. Thấy ông này tự động mặc quần áo, mang gối, đi xuống sân bóng chuyền, khi tới cái hàng rào, thì tự động trèo qua rất nhanh nhẹn. Hàng rào cao tầm 1m8.
Người bình thường leo còn khó, nói gì thằng say. Em nghe nó kể là nhảy qua nữa cơ nhưng em nghĩ là nó trèo qua.
Thằng này ra sân bóng chuyền thì tự động để gối ra ngủ, mấy thằng kia thấy vậy rồi sau đó mới cõng nó vô giường nằm. Theo kể thì khi bị mộng du thì không được đánh thức.
Khi cõng vô phòng rồi, nhưng khiêng ông này lên giường tầng không được, nên để ổng xuống giường của một ông đang nằm ngủ (A). Nghiệt nỗi là sáng hôm sau, ông bị mộng du chết từ hồi nào rồi nghe bị trúng gió. Còn ông A ôm ông mộng du ngủ suốt đêm.
Thằng kể chuyện là một trong những người đi nhậu và đưa ông đó từ sân bóng chuyền về phòng.
Đúng là cái trường quân sự có rất nhiều ma, hồi em học ở cái trường quân sự ở Đông Tác thì bên phòng nữ, có một con đang ngủ thì nghe tiếng cào rột rột trong phòng, nghe cả tiếng nói chuyện nữa, về sau mới biết là trong phòng đó có một anh bộ đội và một chị nữ chết ngay trong phòng, nhưng mà con này lúc nhìn chỉ thấy được hồn của chị nữ kia thôi.