Vào chuyện: các bạn Phú Yên chắc biết trường Lương Thế Vinh nhỉ? Trường này cũng xây khá lâu rồi, tuy không lâu bằng Âu Cơ với Hùng Vương thôi. Nhưng mà xét về độ ma quái thì cũng ngang ngữa với hai trường này.
Chuyện vào như thế này, thì cũng bình thường mình hay đi nhậu với mấy thằng trong lớp, nên về khuya. Bữa đó xui sao đi về khuya quá, nhà lại đóng cửa, không dám kêu ba kêu mẹ sợ bị la. Nên năm đứa kiếm chỗ ngủ, nhà bốn đứa kia cũng như mình. Nên sẵn buộc miệng kêu qua bên Lương Thế Vinh ngủ luôn. Với còn ít rượu với mồi qua làm tí rồi ngủ.
Thế là năm đứa chạy qua luôn, leo rào vào trường, chạy lên tít tầng ba, phòng trong cùng, gần phòng vệ sinh. Nếu nói ra thì phòng đó sát bên phòng vệ sinh đấy. Rồi năm thằng mở chốt cửa sổ (nói thật nhé, không biết sao chứ cái cửa sổ mở hờ hờ, cũng có khóa nhưng khóa không kĩ hay sao đấy, dùng tay đẩy nhẹ là nó bung khóa). Năm thằng chui vô sắp ba cái bàn lại rồi ngồi đó, nhậu. Mẹ chứ nghĩ 11h mấy năm thằng đi nhậu, thắp sáng bằng bóng đèn đường hắt vào, rồi không dám la to nữa sợ bảo vệ lên núm cổ, nên nhậu trong im lặng...
Rượu tàn, men say. Năm thằng vật vờ say men, lết lên mấy bàn bên cạnh nằm ngủ. Tính của mình ý nói chứ say thì say chứ có tiếng động là mình cũng phải bật dậy đi xem xét. Thì như đã nói, mình nghe tiếng bước chân, nặng lắm. Nên nghĩ là bảo vệ, kêu mấy đứa bạn trốn dưới gầm bàn, tụi nó bay hết cứ như Son Goku ấy. Rồi ngó qua ngó lại không thấy ai. Mình nghĩ chắc do say nên nghe nhầm. Rồi ra kiểm tra mấy cái khóa cửa lại cho chắc lỡ bảo vệ có lên ổng cũng không mở được thì mình còn thoát kịp thời.
Xong lúc đó, thì lại ngủ tiếp. Đâu được dăm ba lúc thì có tiếng gõ cửa phòng, gõ vào cái cửa sổ ý. Lần này mình nghe chắc là đúng người gõ. Nên bật dậy bay ra cái cửa sổ thì thấy cái bóng đen chạy qua. Mà tại cái kiếng cửa sổ mờ quá nên không nhìn kĩ được. Mình chạy ra cửa chính mở ra, ngó qua ngó lại thấy ếu gì đâu. Nhưng mà lúc đó chín xác là bắt đầu có cảm giác lạnh gáy thật sự. Mình cũng âm thầm lên lên bàn ngủ cho qua đêm. Cũng thế dăm ba phút thì nó lại gõ, mà lần này gõ to hơn. Bốn đứa kia cũng nghe mà. Nên mình liền nhìn ra cái kiếng cửa sổ thì cũng có cái mặt ngó vào mình.
Bạn cứ tưởng tượng hai mặt áp sát vào cái kiếng vậy đấy. Lúc đó chín vía bay đi đâu hết, nhưng cũng ráng đạp cái cửa coi thằng nào phá. Đạp cái cửa ra ngó qua ngó lại cũng chả thấy. Mà tính từ phòng tụi mình đến cái hành lang xuống thì dụ có chạy nhanh cỡ nào thì khi mình đạp cửa ra thì ít nhất thấy được cái bóng. Đằng này không thấy gì hết. Thật sự nhé... qíu lắm luôn đó. Bốn thằng nhìn mình cứ như trời trồng lặng lẽ ra khỏi phòng. Mình nói thằng đi sau mày coi khép lại hay khóa lại luôn rồi xuống.
Cái lúc nó đang lom khom khóa cửa thì cái cửa dập một cái rầm... má làm giật cả mình luôn ý chứ. Tự nhiên thằng bạn đi cuối còn bị ăn một cái bạt tai khi đang theo sau mình. Nó còn hỏi thằng nào đánh nó. Năm thằng nhìn lại mẹ nó đi sau ai đánh được???? Lúc đó năm thằng chỉ biết nhắm mắt nhắm mũi phắn lẹ...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Chạy Án