Tôi phóng xe vào thì thấy có hai xe ô tô (hãng gì thì quên rồi) đang đậu ở giữa sân. Dắt xe vào gara rồi tôi rón rén đi đường khác để lên phòng.
"Hù, làm gì mà rón rén như trộm thế?" Tôi giật mình quay lại thì thấy bé Sún cười khúc khích.
"Anh không quen gặp người lạ." Tôi đáp.
"Lạ gì? Gia đình đối tác làm ăn của ba em đó." Sún nói cùng tôi bước lên tầng.
"Bác Lan và bác Hùng về rồi hả?" Tôi nói.
"Vâng, mà em nghe mẹ nói gia đình chúng ta chuẩn bị có một thành viên mới." Sún cười cười.
"Bác Lan có thai hả?" Tôi giật mình nói.
"Cốp... Thai cái đầu anh. Em nghe nói là gia đình đối tác với ba em muốn gửi con gái ở đây vài tháng." Sún nói.
"Ặc, lại gái hả." Tôi lắc đầu nói.
"Thế là em có bạn rồi. Sướng quá." Nhỏ nhảy chân sáo rồi bước vào phòng.
Tôi cũng vào phòng và thả mình vào dòng nước lạnh.
Suy nghĩ về chuyện của Linh rồi Hân.
"Ặc, lằng nhằng quá. Là bạn thôi, quan tâm làm gì cho mệt." Tôi độc thoại.
Tắm một lúc rồi bước ra thì gặp thằng Hòa đi lên.
"Thằng chó xuống ăn cơm mày. Mà nhà có khách đấy." Thằng Hòa nói.
"Ừm, tao biết rồi."
"Mà cuộc sống anh em ta phải thay đổi từ hôm nay rồi. Có nhỏ nào mới chuyển tới nhà ở giùm." Thằng Hòa thở dài nói.
"Ừ, biết rồi khổ lắm nói mãi."
Hai thằng dắt nhau xuống, tới đến bàn ăn thì tôi phải há hốc mồm nhìn.
"Quân, Hòa chào hai bác đi con." Bác Lan nói.
"Dạ cháu chào hai bác ạ." Hai thằng đồng thanh.
"Mà ai đây Lan?" Bác gái bên kia hỏi.
"À thằng cháu con dì ở dưới quê mới lên tìm việc làm rồi ở đây học luôn." Bác Lan nói.
"Nhìn cũng đẹp trai ha, con Uyên nhà tôi cũng chưa có ai để ý hay là chọn một trong hai đứa đi." Bác ấy nói đùa.
"Mẹ này." Uyên đỏ mặt nói.
"Thôi, ăn cơm thôi. Từ giờ bé Sún nhà ta có người chơi rồi." Bác Hùng nói.
"Vâng. Hihi."
Một lúc sau thì mọi người cũng ăn xong ai cũng vui vẻ riêng tôi thì không. Nhìn về ánh mắt của Uyên ý muốn nói "Ngươi cứ chờ đấy, chuyện cái chân ta chưa bỏ qua dễ dàng thế đâu."
"Thôi, cũng tối rồi anh với chị cũng về đây. Còn bé Uyên thì nhờ gia đình giúp đỡ nhé." Cô Trinh nói.
"Vâng, em cũng xem bé Uyên như con trong nhà thôi." Bác Lan nói.
"Ừ, thế thôi. Anh chị cũng về đây. Uyên ở lại nhớ ngoan nghe chưa, đồ đạc tí nhờ hai bạn này chuyển lên phòng giùm nhé." Bác Trinh nói rồi lên xe phóng đi.
"Hòa, Quân hai đứa giúp bé Uyên chuyển đồ đạc lên phòng nha." Bác Hùng nói.
"Vâng."
Hai đứa hì hục khiêng đồ, còn Sún với Uyên thì lo tự sướng với cái điện thoại.
"Lo mà chụp ảnh lại giúp với chứ." Tôi thở phì phò nói.
"Đồ gì mà nặng dữ." Thằng Hòa tiếp.
"Hai anh không ga lăng tí nào cả. Mới khiêng tí đã kêu mệt." Sún trề môi đáp.
"Anh còn chưa xong với tôi đâu. Chân để lại sẹo rồi đấy. Lo mà làm đi." Uyên nói nhỏ vào tai tôi. Ngắn gọn súc tích nhưng khiến tôi cũng sợ. Con trai thì dễ giải quyết, con gái thì lằng nhằng lắm.
"Thôi, khiêng đi mày. Kệ 2 nhỏ." Tôi nói.
"Hừ, ai là nhỏ hả."
Mải trêu mà quên mất là đi làm.
"Thôi, con chào cả nhà, con đi làm đây." Tôi xin phép rồi phóng xe đến nhà Hân.
"Hân ơi đi nhanh nào, tớ xin lỗi quên mất." Tôi nói.
"Ờ ờ đợi tớ tí." Nói rồi Hân bước ra, hôm nay nhỏ mặc cái quần jean bó, áo thun có hình pucca ở giữa. Tóc được xõa sang một bên, nhìn ừ rất là xinh.
Hai đứa phóng xe tới quán thì thấy khách cũng tới đông rồi.
Nhìn lại bàn giữa thì hôm nay chỉ mình nhỏ Linh ngồi đấy bên cạnh thì có mấy thằng trẻ trâu cứ muốn làm quen.
"Chị Hương."
"Gì nhóc."
"Đồng phục cất ở đâu rồi sao hôm qua em thấy ở kia giờ lại không thấy." Tôi nói.
"Ở trong đó kìa nhóc." Chị chỉ về phía trong quán.
"Vâng." Tôi và Hân bước vào lấy đồng phục rồi bước ra chạy quán...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Hai chữ: bạn thân
Nang2007
Trả lời5 tháng trước
Tiếp đi