Logo
Trang chủ
Chương 27

Chương 27

Đọc to

Đang phóng xe về nhà thì thấy đằng xa hình như Hòa, người yêu nó và một thằng nào đó. Tôi rồ ga lao lại gần mà không để tụi nó phát hiện. Uyên hiểu ý tôi, im bặt không hát nữa.

- Tại sao cô lại lừa dối tôi để đi với thằng kia? - Hòa chỉ thẳng mặt gã kia.

- Em... - Cô nàng lắp bắp.

- Thật không ngờ! - Nói rồi, Hòa quay xe phóng đi, bỏ lại đôi trai gái kia.

Tôi và Uyên cũng lập tức bám theo Hòa. Thấy nó lao thẳng vào một quán bar. Thế là tôi và Uyên gửi xe rồi cùng nhau đi vào.

- Về thôi mày! - Tôi tiến lại phía bàn nó. Trong bar nhạc đập thình thịch, tôi ghét cay ghét đắng mấy chỗ này.

- Mày về trước đi, tao muốn ở đây lát! - Nó gạt tay tôi ra, cầm chai rượu tu ừng ực.

- Con đó không đáng để mày phải thế! - Tôi ngồi xuống đối diện nó, Uyên đứng nép bên cạnh tôi.

- MÀY IM ĐI! - Hòa gào vào mặt tôi.

- Bốp! - Tôi đấm thẳng vào mặt nó một cú rồi túm lấy cổ áo.

- Vì một đứa con gái mà mày ra nông nỗi này à? Con đó không xứng đáng thì mày làm thế để làm cái gì? Hay là mày tự hành hạ bản thân để nó quay lại với mày? Cái đấm này là tao dành cho mày, thằng Hòa mà tao biết không phải thế! - Nói xong, tôi kéo Uyên ra khỏi quán bar.

- Quân làm thế có sao không? - Uyên lo lắng hỏi tôi.

- Thằng Hòa nó sẽ hiểu thôi! - Tôi đáp.

- Ê ê, đợi tao với thằng chó! - Hòa chạy theo tôi ra ngoài.

- Cái đấm đó, tao ghi nợ cho mày! - Hòa nói tiếp.

- Ok, giờ về thôi! - Tôi nói rồi cả ba đứa cùng phóng xe về.

Phóng xe vào gara cất xe.

Về đến nhà cũng tầm 10 giờ rồi.

- Sún! - Tôi thấy bé Sún liền cười nói.

- ... - Im lặng rồi lướt qua tôi như người dưng.

- Uyên, sao bé Sún lại thế? - Tôi chạy lại hỏi Uyên.

- Tớ cũng không biết nữa. Lúc tối khi Quân đi thì bình thường, nhưng sáng nay Sún cứ lầm lì ở nhà. - Uyên đáp.

- À à... - Tôi lục lọi trí nhớ, chợt nhớ ra đã hứa với Sún là sẽ đi gặp thằng nào cứ lảng vảng tán tỉnh nhỏ, mà tôi quên khuấy mất.

- Cộc... cộc... - Tôi tiến lại phòng Sún rồi gõ cửa.

- Vào đi, cửa không khóa. - Sún vọng ra.

- Sún, em giận anh à? - Tôi mở cửa bước vào, ngồi xuống ghế ở bàn học, bé Sún thì ngồi trên giường.

- Không.

- Anh xin lỗi, tại vì hôm trước anh có việc bận phải về quê.

- Ứ biết! - Tính con nít bắt đầu trỗi dậy.

- Sún xinh gái nè, dễ thương nữa chứ. Anh xin lỗi nhé! - Tôi nịnh.

- Ứ chịu!

- Thế chiều anh rủ đi chơi nhé? Anh có chỗ này hay lắm! - Tôi dụ dỗ.

- Tạm tha! - Sún cười.

- Hihi, thế nhé, chiều nha! Mai khai giảng rồi nên chiều là ngày cuối đi chơi đấy.

- Vâng.

Xin lỗi Sún xong, tôi về phòng rồi nhảy vào phòng tắm.

Nhớ lại những lời Linh nói mà tôi cảm thấy hơi áy náy. Đã hứa với Linh đến thăm mộ ba mẹ mà tôi lại thất hứa. Cứ để dòng nước cuốn trôi đi những mệt mỏi. Tắm xong tôi bước ra thì thấy thằng Hòa nằm trên giường rồi.

- Tao xin lỗi chuyện lúc nãy. - Hòa nói.

- Không sao đâu. Tao với mày khách sáo cái đéo gì? - Tôi lấy lược chải tóc.

- Mà ba mẹ tao sang nước ngoài rồi. Sách vở của ba đứa mua rồi. Uyên cũng được ba mẹ mua rồi. - Hòa nói tiếp.

- Hả? Bác Lan với bác Hùng qua nước ngoài làm gì? - Tôi tiến lại thả mình xuống giường hỏi nó.

- Đi du lịch, rồi ở bên đó với dì tao một thời gian luôn.

- Ừ, mai là khai giảng rồi. Sướng quá!

- Ừ.

Nói chuyện luyên thuyên một hồi rồi bốn đứa lại lao vào bếp. Cô ôsin thì mỉm cười nhìn bốn đứa tôi làm.

Nấu ăn xong dọn lên bàn nào là cá rán, thịt kho, đùi gà rán, rau xào... Tôi thì ngán ngẩm thịt vì không biết ăn, chỉ gắp rau với cá thôi.

- Ăn đi Quân, gắp toàn cá với rau thế. - Uyên gắp cho tôi cái đùi gà rán.

- Ui cha, nhìn anh chị tình cảm quá cơ! - Bé Sún thấy thế trêu.

- Tình nè, cảm nè! Cốp cốp! - Tặng Sún hai cái cốc đầu rồi chạy biến.

- Đứng lại! Aaaaaaaaa! - Sún cầm cái môi (vá sạn) đuổi theo tôi.

Đang chạy, vừa ngoảnh lại thì tôi bị vấp phải cái ghế thế là ngã oạch xuống sàn. Thằng Hòa, bé Sún, Uyên thì cười hả hê như chưa bao giờ được cười.

- Ếch to không Quân? - Uyên trêu tôi.

- Con này chắc là to lắm Uyên à! - Thằng Hòa thêm vào.

- Chạy nữa đi anh! - Bé Sún khua khua cái môi múc cơm trước mặt tôi.

Tôi đứng dậy xoa xoa cái mông thần thánh thì nhận được cái véo tai của Sún.

- Á tha tha cho anh! Đau! - Tôi la oai oái.

- Lúc nãy chạy nhanh lắm mà!

- Huhu Uyên, cứu tớ! Hòa cứu tao với mày! - Tôi vờ khóc.

- CHẾT ĐI! - Đồng thanh.

- Chị Sún tha em! - Tôi quay sang làm mặt cún con nhìn Sún.

- Mơ đi!

Bữa cơm ngập tràn niềm vui của ba đứa, còn một đứa thì mặt mếu như cái bánh bao...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: (Dịch) Thế Giới Hoàn Mỹ
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Nang2007

Trả lời

5 tháng trước

Tiếp đi