Tôi và anh Trường bước ra ngoài quán.
"Anh tới khi nào thế?" Chị Hương chạy ra thấy anh Trường liền hớn hở.
"Anh cũng mới tới. Mà em, anh nói này." Anh Trường dẫn chị Hương vào bên trong.
"Ê, mày anh kia gọi mày vào trong đó nói gì thế?" Thằng Phương tò mò.
"Chuyện người lớn mấy chú không hiểu đâu." Tôi cười rồi trêu nó.
"Uyên, Hân, Hòa, bé Sún, Trung, Khánh, Quang còn đợi gì nữa, hoạt động chân tay thôi!" Thằng Phương nháy mắt.
"Ớ, tao trêu thôi mà." Tôi lùi lại, vừa lúc đó thì vị cứu tinh của tôi bước ra, đó là chị Hương và anh Trường. Hai anh chị cũng tầm khoảng 21 tuổi gì đó.
"Linh, em vào trong này chị nhờ tí nè." Chị Hương gọi.
"Vâng, chị đợi em tí."
Linh vừa bước vào thì tôi nhận được cái nháy mắt của anh Trường.
"Đợi tao ở đây tí nha. Tao vào đây tí." Tôi nói với tụi bạn đang quay ra đi thì thằng Nhật chặn đường.
"Mày đi đâu?" Hắn có vẻ biết tôi định đi đâu.
"Liên quan à bạn." Tôi nói rồi chạy vụt vào trong.
Vừa vào thì thấy chị Hương cười rồi chỉ chỉ về phía trong phòng. Tôi đi từ từ tiến vào trong, một cô gái đang ngồi trong đấy. Ánh mắt Linh nhìn tôi, tôi cũng thế.
"Linh, cho tớ xin lỗi nhé." Tôi tiến lại gần ngồi đối diện với Linh.
"Im lặng."
"Vì lúc sáng tớ thấy cậu ôm thằng Nhật tớ..."
"Thì sao?" Linh không nhìn tôi mà hỏi.
"Tớ nghĩ thằng Nhật đi với cậu sẽ vui hơn." Tôi nói.
"Vui ư?" Linh cất điện thoại, nhướn mày hỏi tôi.
"Ờ."
"Lúc ở quê cậu nói sẽ đi cùng tớ tới thăm mộ ba mẹ. Nhưng lúc sáng cậu lại về. Tớ lúc sáng cũng đã nói "Đừng Bao Giờ Gặp Tớ Nữa"." Linh lạnh lùng nói rồi bước qua tôi.
Tôi một mình cứ đứng đó, không lẽ mình đã sai khi đã không đi với Linh tới thăm ba mẹ. Bước ra với vẻ mặt thất vọng, anh Trường thấy thế cũng đập vai tôi an ủi.
"Linh, chị Hương gọi vào hỏi gì thế?" Trâm quay ghế sang hỏi.
"Thôi về đi. Tớ mệt." Linh xách túi cùng bước với tụi đó ra về.
"Vào trong đó làm gì thế?" Uyên hỏi.
"Không có gì." Tôi đáp.
"Mà sáng mai đi học rồi. Mấy anh chị bằng tuổi thì sướng. Em lại phải lơ ngơ một mình rồi." Bé Sún thở dài nói.
"Anh chàng đó vẫn theo em hả Sún?" Tôi hỏi.
"Vâng."
"Ui za, Sún nhà ta ghê quá. Trai theo đầy luôn ta." Thằng Hòa nói.
"Em ấy xinh thế không ai theo mới lạ." Hân mỉm cười nhìn Sún nói.
"Hân cũng xinh mà, có anh nào cũng theo đấy." Uyên nói.
"Đâu tớ có anh nào đâu." Hân mặt đỏ như cà chua lắp bắp.
"Ơ, lạ nhỉ. Quân hay đi cùng Hân. Nhưng cũng thấy anh nào đâu." Tôi ngạc nhiên hỏi.
"Mà mai mấy giờ đi, tập trung ở đâu?" Thằng Khánh nói.
"6h35, tập trung ở căn tin trường." Sau một lúc thảo luận, tất cả cũng nhất trí vào thời gian địa điểm đó.
"Ok."
"Mà thôi, cũng chiều rồi tụi tao xin phép về trước." Bốn thằng bạn trời đánh nói rồi cũng phóng xe về.
"Thôi, ta cũng chở mấy nàng về dinh thôi." Thằng Hòa vừa nói thì được ăn véo của Uyên, còn Hân thì mỉm cười ôm khư khư con rùa.
"Nàng nè, nàng nè."
"Sún giúp anh." Thằng Hòa nhăn mặt cầu cứu sự hỗ trợ.
"Em xin lỗi vì thực sự em cũng rất muốn nhéo anh."
Sau một lúc bị tra tấn cả tinh thần lẫn thể xác, thằng Hòa cũng được tha bổng.
"Hôm nay vui quá à?" Hân nói.
"Vui gì Hân. Hòa bị hai bà chằn bắt nạt." Thằng Hòa liều mạng nói.
"À, ghê." Sún và Uyên quay sang nhìn nó nói.
"Ơ, mình đùa, anh đùa mà." Nó cười cầu hòa.
Đi một đoạn thì cũng về nhà Hân, mỉm cười chào Hân và ngoại rồi lại phóng xe về nhà.
"Về nhà rồi, mệt quá." Uyên bước vào nhà, nhỏ nằm bịch xuống ghế sofa luôn.
"Con gái mới về nhà là đã nằm dài ra ghế." Tôi lắc đầu nói.
"Muốn chết à Quân." Uyên nói.
"Đương nhiên là muốn rồi." Vừa trêu nhỏ xong, tôi chạy nhanh lên tầng 3. Chạy vào phòng rồi khóa cửa lại khỏi bị Uyên ám sát.
Chạy lên cái tầng 3 thì tôi cũng ướt áo, mồ hôi tuôn ra trên khuôn mặt.
Vẫn như lịch trình cũ, tôi vào tắm và nghĩ về ngày mai.
"Thế là đã đến ngày nhập học, được gặp thầy cô mới, bạn bè mới." Tôi nhắm mắt suy nghĩ.
"Và cũng tìm cơ hội để xin lỗi Linh nữa." Tôi cứ để dòng nước tuôn xuống khuôn mặt mình...
Ngày mai lại có nhiều niềm vui mới, hạnh phúc mới và có những rắc rối mớiiiiiii.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Vừa thoát khỏi căn nhà có quỷ
Nang2007
Trả lời5 tháng trước
Tiếp đi