Cảnh tượng khủng bố và hoang đường này diễn ra ngay trước mắt Ninh Thu Thủy. Suốt cả quá trình, tiểu cô nương không hề phát ra một tiếng động nào, tựa như một vở kịch câm ghê rợn.
Nhìn thi thể của tiểu cô nương trên mặt đất, Ninh Thu Thủy tay cầm phù chỉ, định tiến lên xem xét tình hình. Nhưng hắn vừa đến gần thi thể, chiếc tủ gỗ bên cạnh lại phát ra tiếng động!
Hắn liếc mắt nhìn tủ gỗ, khẽ nhíu mày.
Rầm!
Rầm rầm!
Tiếng động trong tủ gỗ không ngừng vang lên. Ninh Thu Thủy đang định tiến về phía trước thì lá phù trong tay bỗng nhiên bùng cháy!
Ninh Thu Thủy cảm nhận được luồng hơi nóng cuồn cuộn trong bàn tay đang cầm phù lục. Hắn vội hoàn hồn, phát hiện một sợi dây thừng đẫm máu tươi không biết từ lúc nào đã thít chặt lấy cổ mình!
Cùng lúc lá phù bùng cháy, nữ quỷ bị gãy cổ phía sau lưng hắn đột nhiên thét lên một tiếng chói tai. Ninh Thu Thủy nhân cơ hội tung một cước, nữ quỷ bị đá văng vào tường, vẻ mặt trở nên âm trầm, dửng dưng, tay vẫn nắm chặt sợi dây thừng mà nó dùng để treo cổ tự vẫn lúc trước.
Lúc này Ninh Thu Thủy mới phát hiện, bên dưới bộ đồ ngủ của nữ quỷ này... là một vài món hình cụ.
Không phải loại đạo cụ mà các cặp đôi có sở thích nặng đô dùng để chơi trò chơi, mà là hình cụ xuyên thấu thật sự.
Loại có thể gây tổn thương nghiêm trọng cho cơ thể.
Sau một kích không thành, nữ quỷ không tiếp tục tấn công Ninh Thu Thủy nữa mà đứng sát vào tường, cả người khẽ lắc lư.
Đùng!
Đùng!
Tiếng gõ trong tủ ngày càng lớn. Ninh Thu Thủy lấy ra một lá phù chỉ khác, thay đổi vị trí đứng, đảm bảo cả cái tủ và nữ quỷ treo cổ đều nằm trong tầm mắt của mình.
Sau vài cú va chạm điên cuồng, kịch liệt, chiếc tủ bị khóa cuối cùng cũng bị phá tung.
Một cái bao gai đẫm máu lăn ra ngoài.
Cái bao gai này có kích thước bằng một người, bên trong không biết chứa thứ gì, không ngừng ngọ nguậy, phát ra âm thanh giống tiếng người nhưng lại lí nhí không rõ. Cùng với sự chuyển động của chiếc bao, càng lúc càng có nhiều máu tươi thấm ra, tạo thành một vũng máu lớn đặc quánh trên mặt đất.
Nhìn kỹ hơn, Ninh Thu Thủy còn phát hiện trên bao gai có chi chít những cây đinh.
“Ọt... ọt...”
Âm thanh không ngừng phát ra từ trong bao, nó ngọ nguậy bò về phía Ninh Thu Thủy. Hắn định lùi lại thì phát hiện hoàn cảnh xung quanh trở nên mơ hồ. Trần nhà, vách tường, mặt đất, tất cả đều vang lên những tiếng đục khoét kinh hoàng...
Cốc cốc cốc!
Xoẹt...
Khi những âm thanh này ngày càng lớn, Ninh Thu Thủy thấy từng cây đinh to lớn, thô ráp từ bốn phương tám hướng đâm vào trong phòng. Hắn né tránh trong gang tấc, thậm chí có một cây đinh gần như sượt qua mặt hắn!
Thấy số lượng đinh ngày càng nhiều, không gian dành cho hắn ngày càng ít đi, Ninh Thu Thủy lập tức rút lá phù lục thứ hai trong tay ra, thân hình lóe lên lao về phía vách tường!
Rầm!
Khoảnh khắc lá phù lục được dán lên tường, bức tường trước mặt dường như phải chịu một cú va chạm kinh hoàng chưa từng có. Ninh Thu Thủy cảm thấy cơ thể mình bị một cây búa sắt khổng lồ nện vào, bay ngược ra sau!
Cạch!
Hắn lại vô tình bị văng vào trong tủ. Sau đó, một bàn tay trắng bệch dính đầy máu đóng sập cửa tủ lại, trước mắt Ninh Thu Thủy lập tức chìm vào bóng tối tuyệt đối.
Bóng tối này khiến người ta ngạt thở. Ninh Thu Thủy cảm thấy nội tạng mình đã vỡ nát, máu tươi không ngừng trào ra từ cổ họng.
Hắn muốn dùng sức đẩy cửa tủ, nhưng chỉ cần cử động nhẹ, toàn thân sẽ đau đớn kịch liệt.
Ninh Thu Thủy hành nghề bao nhiêu năm nay chưa từng bị thương nặng như vậy. Ngay khi ý thức ngày càng mơ hồ, lá phù chỉ mà hắn dán lên tường lúc trước cuối cùng cũng bốc cháy. Cùng với ngọn lửa, Ninh Thu Thủy lại nghe thấy tiếng gầm rú kỳ lạ, cơn đau trên người hắn bắt đầu giảm dần, sức mạnh quay trở lại thân thể.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Ninh Thu Thủy điều chỉnh tư thế, dùng chân đạp mạnh vào cửa tủ, cuối cùng cũng phá được nó ra.
Khi hắn loạng choạng bước ra khỏi tủ, vừa hay ngã sấp lên chiếc bao gai đã bị máu tươi thấm ướt. Ninh Thu Thủy nén cơn buồn nôn, sờ lên chiếc bao, khẽ sững người.
Hắn phát hiện, bên trong bao gai không chỉ đơn giản là bị đóng đinh.
Bên trong là một hỗn hợp xương thịt nhầy nhụa.
Dường như trước đó đã phải chịu những cú đánh dữ dội và kéo dài bằng một vật cùn...
Ninh Thu Thủy đứng dậy, cái bao gai đã không còn động đậy, giống như nữ quỷ cầm sợi dây thừng treo cổ bên tường, đã trở lại trạng thái tĩnh lặng.
Nhớ lại chuyện vừa xảy ra, Ninh Thu Thủy sờ lên người, xác nhận không có vết thương nào mới thoáng thả lỏng một chút.
Hắn bắt đầu cảm thấy may mắn, may mà trước khi đi đã tìm Lưu Thừa Phong lấy ba lá phù lục, nếu không có ba lá phù chỉ này của Lưu Thừa Phong, bây giờ hắn sẽ ra sao thật khó mà nói.
Ninh Thu Thủy đứng tại chỗ nhìn chằm chằm vào hai con quỷ một lúc, xác nhận chúng tạm thời sẽ không động đậy, lúc này mới đi về phía phòng ngủ.
Trong phòng ngủ, đâu đâu cũng là những vết máu loang lổ.
Chiếc giường lại được dọn dẹp rất ngăn nắp.
Ninh Thu Thủy nhìn chiếc chăn, luôn cảm thấy có gì đó không đúng. Hắn cẩn thận rút lá phù chỉ thứ ba ra nắm trong tay, sau đó đến bên giường, nắm lấy một góc chăn, đột ngột lật tung nó lên!
Bên dưới tấm chăn, không có gì cả...
Nhưng điều kinh hoàng không phải là chiếc giường bên dưới, mà chính là tấm chăn!
Trong tấm chăn này... có khâu một tấm nhân bì của phụ nữ!
Ninh Thu Thủy lùi lại một bước, sự cảnh giác trong lòng dâng lên đến cực điểm, sẵn sàng sử dụng lá phù chỉ trong tay bất cứ lúc nào!
Tuy nhiên, lần này, tấm nhân bì lại không gây chuyện.
Nó bị khâu vào mặt trong của tấm chăn, ngũ quan quái dị, hốc mắt đã không còn nhãn cầu, nhưng lại được vẽ lên một đôi mắt, trông càng thêm quỷ dị và rợn người!
“Kỳ lạ, tại sao tấm da này không tấn công ta...”
“Lẽ nào, nó và thứ trong bao gai bên ngoài là...”
Nghĩ đến đây, mí mắt Ninh Thu Thủy cũng không nhịn được mà giật lên.
Nếu nói những đòn tấn công từ quỷ mà hắn vừa trải qua đều là cách chết của chúng khi còn sống, vậy rốt cuộc ai đã giết bọn họ?
Ai lại có thể tàn nhẫn và mất hết nhân tính như vậy?
“Là Mộng Yểm lão thái sao... Tại sao nó lại làm vậy?”
Ninh Thu Thủy luôn cảm thấy có gì đó không ổn...
Nếu nói treo cổ thiếu nữ, lột da người phụ nữ, là những việc Mộng Yểm lão thái có thể làm ra, nhưng tại sao Mộng Yểm lão thái lại phải khâu tấm nhân bì của người phụ nữ vào trong chăn?
Lùi lại về phòng khách, Ninh Thu Thủy hít một hơi thật sâu để ổn định lại cảm xúc trong lòng, ngồi xổm xuống, từ từ mở bao gai ra.
Phụt...
Một âm thanh ghê tởm vang lên.
Từ trong bao gai chảy ra một đống thịt nát, bên trong lẫn lộn máu tươi, xương vụn...
Không có tóc, không có mô da.
“Quả nhiên, da của người phụ nữ này đã bị lột ra, khâu vào chăn, còn thân thể thì bị nhét vào bao gai, đóng đinh lên, sau đó dùng thứ gì đó như búa đập nát hoàn toàn...”
Chỉ cần tái hiện lại thủ pháp giết người này, Ninh Thu Thủy đã cảm thấy rùng mình.
Hắn cũng giết người, cũng từng tra tấn con mồi để lấy một vài thông tin, nhưng hiếm khi làm ra chuyện tàn nhẫn và bệnh hoạn đến mức này.
Xét cho cùng, hắn vẫn là một người bình thường.
Đột nhiên, Ninh Thu Thủy nghĩ đến điều gì đó, hắn lập tức đi vào phòng ngủ còn lại, bắt đầu tìm kiếm trong phòng.
Phòng ngủ này hẳn là của tiểu cô nương, có lẽ, nàng đã từng để lại manh mối gì đó...
Đề xuất Tâm Linh: Những câu chuyện kì bí của "Người Lính"
Minh Phương cuộc sống tươi đẹp
Trả lời2 tuần trước
chỉ là loại chuyện tình cảm này khá là gượng ép, cá nhân tôi ngiêng về tuyến truyện ko có tình yêu nhưng tác giả viết sao thì vậy
Minh Phương cuộc sống tươi đẹp
Trả lời2 tuần trước
ko khác trên phim là mấy nhỉ, chỉ là tạo hình có chút khác hơn
Lê Nguyên
Trả lời3 tuần trước
Má build tình cảm giữa main với Bạch Tiêu Tiêu kiểu cưỡng ép vcl, như dái bò, tác giả viết truyện dở ác mà mấy đứa trên tiktard cứ tung hô
Lê Nguyên
Trả lời3 tuần trước
Mới đọc đến chương 130, build main tệ, pace nhanh quá đọc chán vcl 😭