Lên đến tầng mười hai, lối cầu thang phía sau liền biến mất.
Nơi đây chỉ có độc một căn phòng nên hành lang cũng rất ngắn.
Tầng lầu này tựa như chưa hề được thi công hoàn chỉnh, bốn phía đều là tường xi măng xù xì thô ráp. Ninh Thu Thủy đi tới trước cửa, một tay vẫn cầm quỷ khí, tay còn lại nhẹ nhàng vặn tay nắm.
Cửa phòng mở ra, bên trong là một gian phòng nhỏ âm u, bài trí có chút quen thuộc. Ninh Thu Thủy nhìn thấy một chiếc ti vi, một chậu than.
Trên chiếc ghế sô pha cũ nát, có một người quen đang ngồi.
“Điền Huân?”
Ninh Thu Thủy có phần kinh ngạc.
Trước khi bước vào cánh cửa này, hắn đã nhận ra sự bất thường của Điền Huân.
Nhưng hắn không ngờ rằng, mình lại gặp được cậu ta bên trong Huyết môn này.
Lúc này, Điền Huân trước mắt đã tóc bạc trắng, hai tay đặt bên chậu than sưởi ấm. Nghe tiếng Ninh Thu Thủy gọi, cậu ta mới không ngẩng đầu mà đáp lại:
“Anh cuối cùng cũng tới rồi, Thủy ca.”
Ninh Thu Thủy nhíu mày, hắn bước về phía ghế sô pha, đi qua bên cạnh Điền Huân rồi ngồi xuống đối diện cậu ta.
“Cậu cũng là… người tham gia Kế hoạch Khoa Phụ?”
Điền Huân chậm rãi lấy ra một chiếc đồng hồ cát từ trong người, đặt lên chiếc bàn sắt nhỏ cạnh chậu than.
Chiếc đồng hồ cát này giống hệt của bọn họ, nhưng điểm khác biệt là, bên trong đã không còn một hạt cát nào.
“Tôi không phải.”
Điền Huân nói.
Hắn chăm chú nhìn Ninh Thu Thủy trước mặt, dường như muốn nhìn thấu tâm can đối phương, nhưng rồi cuối cùng cũng dần bình tĩnh lại, thở ra một ngụm trọc khí.
“Thủy ca, tuy đã đoán được anh có thể là người đầu tiên tới đây, nhưng tôi vẫn rất lo lắng…”
Ninh Thu Thủy hỏi:
“Cậu lo lắng điều gì?”
Điền Huân giải thích:
“Lo những người khác sẽ lấy mất mảnh ghép trong Huyết môn này.”
Ninh Thu Thủy im lặng một lát, cất quỷ khí trong tay đi, rồi dùng một tư thế thoải mái châm một điếu thuốc.
“Mảnh ghép ở chỗ cậu?”
Điền Huân gật đầu.
“Vâng.”
“Nhưng tôi không quyết định được, đây là quy tắc của tòa nhà, cũng là quy tắc của Huyết môn này — mảnh ghép sẽ thuộc về người đầu tiên đến đây.”
Ninh Thu Thủy đăm chiêu nhìn chiếc đồng hồ cát trên bàn sắt nhỏ:
“Nghe có vẻ như một lời phán của định mệnh.”
“Vậy còn cậu thì sao, Điền Huân, làm thế nào cậu vào được Huyết môn này?”
“Đi cùng những Quỷ khách khác tham gia Huyết môn này sao? Nếu cậu không phải người tham gia Kế hoạch Khoa Phụ, vậy thì cậu phải là Quỷ khách… Nhưng từ những gì cậu vừa miêu tả, rõ ràng cậu không phải Quỷ khách.”
Điền Huân nở một nụ cười ngây thơ nhưng ẩn chứa sự ranh mãnh:
“Thủy ca, người thông minh như anh mà cũng không đoán ra sao?”
“Xem ra, tài ngụy trang của tôi bấy lâu nay cũng khá lắm chứ!”
Nhìn vẻ đắc ý của Điền Huân, Ninh Thu Thủy bật cười:
“Ta lại chẳng phải thần tiên, làm sao có thể đoán được mọi chuyện?”
Điền Huân bĩu môi:
“Thôi được rồi, Thủy ca. Anh có thể là người đầu tiên đến đây, cũng cho thấy chúng ta khá có duyên phận.”
“Nếu có người đến đây lấy mảnh ghép đi trước, anh đã không gặp được tôi rồi.”
“Tuy rằng từ giờ đến lúc anh rời khỏi Huyết môn này vẫn còn không ít thử thách, nhưng… nhân lúc thời gian còn dư dả, hay là để tôi kể cho anh nghe câu chuyện của mình nhé.”
“Thực ra… tôi không phải người của Quỷ xá chúng ta… các anh.”
“Nói chính xác hơn, tôi không phải là Quỷ khách.”
Bàn tay đang đưa điếu thuốc của Ninh Thu Thủy cứng đờ giữa không trung.
“Cậu không phải Quỷ khách?”
“Khoan đã, nếu cậu không phải Quỷ khách, làm sao có thể ở trong Quỷ xá lâu như vậy…”
Ninh Thu Thủy biết bản chất của Quỷ xá, đó là một “Mỏ neo thế giới” do “Kẻ Điên” và “Quan Dương” ở sau Huyết môn tạo ra, nhằm phục vụ cho các kế hoạch của “Kẻ Điên”.
Nói cách khác, sức mạnh trong Quỷ xá có liên hệ sâu sắc với “Kẻ Điên”, quy tắc bên trong tuyệt đối không thể dễ dàng bị xâm phạm.
Điền Huân cười hì hì:
“Thủy ca, trong Quỷ xá ngoài Quỷ khách ra, còn có một thứ khác có thể ở lại rất lâu đó…”
“Ví dụ như… mảnh ghép.”
Ninh Thu Thủy sững người, rồi nhìn cậu ta bằng một ánh mắt cực kỳ khó tin:
“Điền Huân, cậu…”
Điền Huân nhún vai:
“Đúng vậy, ‘chân thân’ của tôi chính là một mảnh ghép.”
Lời vừa dứt, Ninh Thu Thủy bên này hoàn toàn lặng ngắt.
Ánh mắt hắn nhìn Điền Huân vô cùng chấn động.
Điền Huân tự mình nói tiếp:
“Thủy ca, anh chắc hẳn rất tò mò, một mảnh ghép không thuộc về Quỷ xá của các anh, tại sao không những có thể huyễn hóa thành hình người, mà còn có thể ở lại Quỷ xá lâu như vậy, thậm chí còn có thể cùng với thằng nhóc Lộ Viễn kia vào Huyết môn tham gia câu chuyện…”
“Nghe qua thì đúng là một chuyện rất vô lý.”
“Nhưng thực ra, bản thân mảnh ghép có ‘linh’, chúng còn sở hữu đủ loại ‘năng lực’ khác nhau, điểm này, tin rằng Thủy ca đã được chứng kiến trong các Huyết môn trước đây rồi.”
“Còn về việc muốn ở lại Quỷ xá trong thời gian dài, thực ra chỉ cần một ‘điều kiện’ rất đơn giản.”
Điền Huân chỉ vào chiếc đồng hồ cát trên bàn sắt nhỏ rồi nói:
“Chỉ cần có ‘thời gian’ là đủ.”
Ninh Thu Thủy lập tức nhớ tới ‘đồng hồ cát’ của Điền Huân.
Đó vẫn luôn là một món quỷ khí cực kỳ thần bí, tất cả mọi người trong Quỷ xá đều biết rất ít về ‘đồng hồ cát’ của Điền Huân, chỉ biết rằng cái giá phải trả để sử dụng món quỷ khí này rất lớn, sẽ tiêu hao ‘tương lai’ của cậu ta.
Hắn nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ cát không còn hạt nào trên bàn, đột nhiên nói:
“Ta nhớ chiếc đồng hồ cát này có ba lần sử dụng, phải không?”
“Đây là lần cuối cùng cậu dùng nó?”
Điền Huân đáp:
“Đúng vậy.”
“Trước đây tôi nói với anh, ‘đồng hồ cát’ của tôi lấy được từ một mảnh ghép, thực ra cũng không hoàn toàn là nói dối đâu ha ha… Dù sao thì tôi chính là mảnh ghép đó.”
Cậu ta vừa nói vừa gãi đầu cười.
“Còn về chiếc ‘đồng hồ cát’ này, thực ra là do một nam nhân đeo mạng che mặt bằng tiền đồng đưa cho tôi. Hắn bảo tôi đến Quỷ xá của các anh để đợi một ‘người hữu duyên’, và giúp người đó lấy được mảnh ghép thứ tám.”
Nhắc tới “nam nhân đeo mạng che mặt bằng tiền đồng”, ngón tay đang kẹp điếu thuốc của Ninh Thu Thủy khẽ run lên.
Đây… cũng là sắp đặt của “Kẻ Điên”?
Hắn rốt cuộc còn bao nhiêu kế hoạch chưa lộ ra?
“Khoan đã… ‘Kẻ Điên’ làm sao biết, cuối cùng chắc chắn sẽ là ‘ta’ đi lấy mảnh ghép thứ tám?”
“Hắn ngay cả chuyện này cũng tính được sao… Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, trong chuyện này có quá nhiều ‘biến số’!”
“Hơn nữa, lúc ta mới vào Quỷ xá, thái độ của Điền Huân đối với ta rõ ràng là của một người xa lạ…”
Ninh Thu Thủy trong lòng lướt qua vô số ý niệm, rồi nhìn về phía Điền Huân, ánh lửa hắt lên khiến gương mặt cậu ta đỏ rực.
“Điền Huân, người mà cậu nhắc tới có miêu tả chi tiết gì về ‘người hữu duyên’ đó không?”
Điền Huân lắc đầu.
“Cái đó thì không, hắn nói, ai đi lấy mảnh ghép thứ tám, người đó chính là người hữu duyên mà tôi phải đợi.”
Ninh Thu Thủy im lặng hồi lâu, khóe miệng đột nhiên giật giật.
“Một kế hoạch tồi tệ đầy rẫy sơ hở.”
Hắn buông một lời nhận xét, nhưng Điền Huân hiển nhiên không hiểu những lời này, cậu ta tiếp tục nói:
“…Những ngày ở Quỷ xá, tôi không lúc nào dám lơ là, liên tục cày phim kinh dị, hòng tìm kiếm chút ‘linh cảm’ để giúp tôi hoàn thành việc xây dựng ‘cánh cửa’ này.”
“Trước đó, tôi đã thử dựng cửa cho Mang thúc, cũng đã thử dựng cửa cho Lộ Viễn. Hai lần trải nghiệm quý báu đó đã cung cấp cho tôi kinh nghiệm rất quan trọng, thế nên mới có Huyết môn mà Thủy ca đang thấy đây.”
“Còn về nguyên nhân chính dựng cánh cửa này cho anh, là để hoàn thành việc mài giũa ‘bản năng’ của anh.”
Ninh Thu Thủy nhíu chặt mày:
“Mài giũa ‘bản năng’ của ta?”
Điền Huân thở dài:
“Đúng vậy, anh biết đấy, câu chuyện liên quan đến ba mảnh ghép cuối cùng rất đặc biệt. Khi anh bước vào, tất cả ký ức của anh sẽ tạm thời bị phong ấn, thay vào đó là một ký ức hoàn toàn xa lạ…”
“Trong tình huống đó, nếu ‘bản năng’ của anh không đủ nhạy bén và mạnh mẽ, không thể ảnh hưởng đến phán đoán dựa trên ‘kinh nghiệm’ của anh, thì e rằng anh sẽ lành ít dữ nhiều.”
“Dù sao thì ‘kinh nghiệm’ của con người đến từ ‘ký ức’… nếu ‘ký ức’ là sai, thì ‘kinh nghiệm’ cũng sẽ hại chết người, phải không?”
Đề xuất Voz: Kể lại một chuyện tình
Minh Phương cuộc sống tươi đẹp
Trả lời2 tuần trước
chỉ là loại chuyện tình cảm này khá là gượng ép, cá nhân tôi ngiêng về tuyến truyện ko có tình yêu nhưng tác giả viết sao thì vậy
Minh Phương cuộc sống tươi đẹp
Trả lời2 tuần trước
ko khác trên phim là mấy nhỉ, chỉ là tạo hình có chút khác hơn
Lê Nguyên
Trả lời3 tuần trước
Má build tình cảm giữa main với Bạch Tiêu Tiêu kiểu cưỡng ép vcl, như dái bò, tác giả viết truyện dở ác mà mấy đứa trên tiktard cứ tung hô
Lê Nguyên
Trả lời3 tuần trước
Mới đọc đến chương 130, build main tệ, pace nhanh quá đọc chán vcl 😭