Đúng là cái thói đời, người ta càng phũ phàng với mình thì mình lại càng nghĩ về người ta nhiều hơn.
Mà hình như dính vào chuyện tình cảm thì bao nhiêu cái kinh nghiệm tình trường của em nó hò nhau đi nghỉ mát hết lượt thì phải.
Nhiều lúc em nằm vắt tay lên trán, nghĩ mãi mà vẫn không trả lời được câu hỏi “mình có yêu Gà không” :pudency:
Mấy tháng cuối năm đấy em thấy mùa đông cũng không còn đáng ghét nữa.
Nhiều hôm em còn cao hứng đến mức móc ví cho thằng em ... mấy cái bcs loại xịn nữa .
Đều đặn 1 tuần em gặp Gà 1-2 lần.
Nhưng mà tự nhiên bẵng đi gần 10 ngày không thấy nó gọi hay nhắn tin gì cả, em sốt ruột gọi cho nó thì nó bảo gần tết buôn bán vào cầu nên bận không có thời gian.
Em nói em nhớ nó (móa, em nói thật đấy), nó ậm ừ bảo nhớ thì qua nhà nó đi . :sosad:
Lại căn phòng quen thuộc đầy ứ ự thú bông, Gà nằm bẹp trên giường, mặt tái nhợt.
Ốm chứ còn sao nữa.
Em thấy thương nó, đau lòng như có ai xát muối vào ý.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Truyện đêm khuya giải sầu