Đấy cũng là lần đầu tiên trong đời em thấy bố em vĩ đại. Mọi việc trong nhà, từ công to việc lớn đến chi tiêu bố em lo hết, tiền bà bô kiếm được bao nhiêu ổng không quan tâm luôn. Em nhìn lại em, thấy mình đúng là cái thằng chả ra gì. Nhưng nếu nói cố nuôi vợ nuôi con thì em cũng có được, chỉ sợ nó không muốn lấy em thôi. :embarrassed:
Cuối tuần em đưa nó đi siêu âm. Lần đầu tiên em vào phòng khám sản với con gái, mà Gà chắc cũng mới đi lần đầu. Vào bệnh viện thì bác sĩ trong đấy không được nhẹ nhàng dịu dàng cho lắm. Chờ đến số khám đã sốt ruột thì chớ, Gà nó ngại mà con mụ bác sĩ còn to tiếng nạt nó thay váy nhanh. Em ngồi ngoài thấy bực mình mới thò đầu vào bảo:
- Có sao không em? Khó chịu thì thôi mình không khám nữa.
Nó gật gật đầu chạy ra ôm em, đòi về. Thương lắm. Nó mới có 20 tuổi đầu. Em đưa nó đến phòng khám tư. Ở phòng khám tư người ta đối xử nhẹ nhàng, dịu dàng với bệnh nhân nên em cũng đỡ xót ruột. Lúc ý em nghĩ người mang bầu yếu đuối như người bệnh vậy đó.
Người ta bảo thai chưa vào tử cung nên chưa phá được. :nosebleed:
Em nghĩ nát óc đến vài hôm. Rồi một đêm, sau khi đưa ra được quyết định, em đến nhà Gà, gọi nó ra bảo nếu nó không yêu em thì em sẽ chiều theo ý nó, còn có yêu em thì tin tưởng em, em sẽ không để hai mẹ con nó phải khổ. Nó vừa cười vừa khóc ôm em bảo là đã chờ em nói câu đây từ lâu lắm rồi. Lần đầu tiên trong đời em biết hóa ra yêu và được yêu nó hạnh phúc đến như thế. :sosad::sosad::sosad:
Bà bô lúc mới đầu nghe em nói em muốn lấy vợ thì ngạc nhiên, rồi hốt hoảng khi em đòi cưới bằng được. Sợ là em bị gài hàng vì nhà em cũng khá giả, mà em trước giờ ăn chơi cũng ác nên cứ lo là em bị bẫy. Ông bô cũng nhất quyết không đồng ý với lý do là cả em và nó đều còn quá trẻ, sợ bồng bột nhất thời rồi ảnh hưởng đến cả tương lai sau này. :embarrassed:
Em xích mích căng thẳng với cả hai quá mới bảo “bố mẹ thương con thì mới lo cho con, cũng như con bây giờ không bỏ con của con được”, rồi cứ thế em xách đồ đi ra khỏi cửa. Thằng em trai với con em gái biết tính ông bô em nên không dám nói gì, cứ đứng ở cửa khóc thút thít. :go:
Đến bên nhà Gà thì cũng không khá khẩm gì hơn. Hai cụ bên đấy thì bảo đồng ý cho cưới nhưng hai cụ nhà em phải xuống nói chuyện, hai đứa mà tự ý làm đám cưới thì bên nhà đấy chỉ nhận cháu chứ không nhận rể.
Nói chung là ai cũng có lý cả. :embarrassed:
Gà thấy thế lại đòi phá thai, nó vốn từ đầu đã lưỡng lự rồi, giờ lại như thế này nữa thì nó càng muốn bỏ cái thai. Nó bảo nó không thể ôm cái bụng bầu đi học trong khi bên nhà nội không công nhận nó được. Em nói kiểu gì nó cũng không nghe, nó bảo con nó sinh ra không thể nào để ai hắt hủi được, nếu em không đưa nó đi giải quyết thì nó sẽ tự đi một mình. Em cũng hiểu là nó tủi thân thế nào, nếu em là nó chắc em cũng làm như thế, nên em đành đồng ý với nó vậy. :embarrassed:
Em dọn đến nhà Gà ở, sáng đưa nó đến cửa hàng rồi đi làm, chiều đón nó về rồi cùng đi chợ cơm nước. Nó cũng không phải là đứa cầu kỳ chuyện ăn uống, hầu hết những đứa sống một mình đều dễ nuôi, nhưng từ ngày em đến ở cùng nó bắt đầu chịu khó Google chuyện nấu nướng, cái phòng ngủ cũng bớt màu mè trẻ con hơn. :nosebleed: