Em dẫn My vào bếp. Căn bếp hơi bừa bộn, chẳng là em chưa kịp dọn gì hết. Xoong thớt rồi rau củ vứt tùm lum cả một góc. My đi lại cái bàn đặt tô cháo nếm thử rồi gật đầu đưa ngón tay LIKE :smile: Nhỏ bảo em lên coi Thy dậy chưa rồi mang lên cho ăn. Em từ chối rồi kì kèo mãi mới dụ được My lên trên, nghĩ tới cái cảnh phải cho nó ăn nữa thì đúng là…. :stick: Thà ở dưới dọn dẹp sướng hơn.
Một lúc sau khi đang rửa mấy cái chén thì mẹ điện thoại về hỏi con Thy nó ra sao rồi bảo mấy đứa tự nấu ăn, tối mẹ bận không về được. Dạ dạ vâng vâng vài câu thì cúp máy. Em lại tiếp tục cái công việc rửa bát vĩ đại của mình mà mồm vẫn lẩm bẩm câu nói
“Làm trai rửa bát quét nhà
Vợ gọi thì dạ thưa bà tôi đây” :sad:
Rửa xong xuôi em chạy lên phòng xem tình hình ra sao. Thy đã tỉnh nhưng còn uốn lắm chỉ ăn được vài miếng. Em ngồi xuống bắt ép thì cũng ăn được gần hết chén cháo, hỏi ngon không nó đớp một câu: “Cháo mày mua cho chó ăn chứ phải cho người ăn đâu”. Nghe xong em thề éo bao giờ nấu một cái gì cho con này ăn cả. THỀ :canny:
Ngồi nói chuyện thêm lúc nữa thì My kêu xuống ăn cơm. Vì đang truyền nước nên em để Thy ở trong phòng. Kéo cái rèm cửa lại, đắp cho nó một cái chăn mỏng rồi khép cửa đi xuống. Tới căn bếp em đã nghe thấy một mùi thức ăn thơm phức sực vào mũi. Một bữa cơm bên cạnh My và chỉ có hai đứa. Chỉ nghĩ thôi đã làm em sướng rơn người lên rồi :smile:
“Chị ngủ chưa anh?”
“Rồi. Chà, hôm nay người đẹp đãi anh món gì đây?”
“Mấy món đơn giản thôi anh. Anh ngồi chờ em tí. Đợi canh sôi nữa là xong”
Nhìn trên bàn ăn nào là cá, thịt, lại có cả rau sống nữa. Tuyệt vời. Giờ chỉ thiếu thêm một thằng cu nữa thôi là coi như thành một gia đình nhỏ rồi :smile:
Đang mơ tưởng thì tiếng chuông cửa kéo em về với thực tại.
“Anh ra mở cửa đi. Cái Linh đấy. Em gọi nó sang ăn cơm”
Thế là giấc mộng về gia đình nhỏ tan biến. Bực bội hằm hằm chạy ra ngoài mở cửa thì thấy bà chị Linh đang nhe răng ra cười, tay cầm mấy bịch trà sữa. Cũng biết ý đấy :gach:
“Mở cửa cho em vào với”
“Chờ một tí, anh đi tìm chìa khoá”
“Ở trong nhà thôi mà cũng khoá cửa. Mấy người làm cái gì bậy bạ trong đó hả?”
“Làm chuyện người lớn. Em chưa đủ tuổi để hỏi đâu”
“Ghê vậy hả? Eo ôi khiếpppppp!!!”
“Đầu óc ở đó mà tưởng tượng lung tung. Mau vô dọn cơm đi. Chị cô đang nấu trong nhà đấy” – Em vừa mở cửa vừa giục.
Chuyện của Đặng
Trả lời4 tháng trước
Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..