Mai mỉm cười gật đầu chăm chú lắng nghe.
“Cũng như em hồi còn học cấp 3 anh có yêu một người con gái nhưng bị ba mẹ cấm đoán, anh với bé đó đã phải trốn lên Sài Gòn ở nhờ anh trai đang học trên đó. Rồi cũng phải về cũng phải học, những trận đòn roi liên tục của bố thực sự không làm anh cảm thấy hết yêu cô ấy chút nào. Mùa thi năm đó cô bé ấy đi du học mang theo lời hứa của anh. Chắc có lẽ em không tin chứ hơn 3 năm nay anh chưa từng yêu một người nào khác. Cho đến một ngày anh gặp được người con gái đó” :smile:
“Rồi sao? Liệu chị ấy có quay về không?”
“Có chứ. Anh mới gặp cách đây khoảng 2 tháng chứ đâu. Cô ấy muốn bắt đầu lại nhưng anh từ chối”.
“Sao thế? Vì người con gái kia ư?”
“Ừm!”
“Anh dốt thật đấy và rất thú vị” – Mai nghiêng đầu sang một bên nhìn em.
“Em có thể xin số điện thoại của anh được không?”
“Sao lại xin số của anh?”
“Vì anh rất thú vị. Em muốn sau này chúng ta còn gặp lại”.
Được gái xin số thì ngu gì không cho. Sau đó em với nhỏ ngồi thêm một lúc nữa rồi chở nhỏ về nhà. Ngày 20/10 năm nay có lẽ là đáng nhớ nhất trong đời của em. Có thêm một người bạn (sau này trở thành bạn nhậu chí cốt :gach: và cũng là người chỉ cho em món l*n trâu xào khế) thêm một niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống. FA cũng có cái sướng của nó đấy chứ.
Đề xuất Tiên Hiệp: Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể
Chuyện của Đặng
Trả lời4 tháng trước
Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..