(Thực ra hôm đó em không nói sến như thế đâu.
Đại khái là sẽ cố gắng tìm cách giảng hòa thôi.
Thêm tí mắm muối vào cho câu văn nó sinh động :smile:
Các thím đọc đoạn này đừng thấy gai mình nhé :gach: )
Hộp cơm mẹ làm hôm nay toàn món ngon
sao mà ăn vào thấy nhạt thế, em nuốt không nổi đến miếng thứ 2.
Cảm giác có cái gì đó đè nén trong cổ họng
khiến cho đến việc nuốt nước miếng thôi cũng thấy khó nữa.
My ngồi đó thêm một lúc rồi tính tiền đi về,
ly ca cao chỉ uống được một ngụm,
có lẽ là không ngon nhưng cũng có lẽ
vì chuyện ngày hôm nay khiến cho cô ấy cảm thấy buồn lòng.
Biết sao được, lỗi là tại ở em,
chỉ biết trách em vô ý vô tứ làm hỏng đi tất cả
để rồi chỉ biết ngồi thu lu trong một xó
để tự than thân trách phận
Trời tạnh mưa cũng là lúc quán chuẩn bị đóng cửa.
Em lại bon bon trên xe ghé qua một quán tạp hóa ven đường
mua vài lon bia và bịch bim bim.
Em muốn uống, hễ cứ buồn em lại muốn uống
để cho say, để quên hết mọi việc
và khi chìm dần vào giấc ngủ
thì cũng là lúc con người em cảm thấy nhẹ nhõm và sảng khoái nhất :sogood:
Chuyện của Đặng
Trả lời3 tháng trước
Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..