Em lững thững đi lại bàn mở laptop lên chơi. Không có gì thú vị, quanh quẩn cũng chỉ là tình hình biển Đông, giá vàng tăng, giá Durex cũng tăng theo….bla bla…. Lại ngồi ngắm đường phố, dòng người qua lại, nghĩ vẩn vơ mấy thứ linh tinh. Mấy thằng bạn thì bỏ đi hết, đứa thì đi với bồ, đứa thì cắm đầu vào game, đứa thì đi soi gái. Chỉ có một mình em ngồi ở cái bàn tư vấn. Ngày xưa, thời mới đi thi cứ tưởng làm tình nguyện sướng lắm, vui lắm, bây giờ mới vỡ lẽ ra, chẳng có gì đặc sắc cả.
Đang thẩn thơ thì có điện thoại tới, là số lạ. Em vội bốc máy:
"Alo."
"Alo, cho em hỏi anh có phải là Minh không ạ?" - Là giọng của một đứa con gái.
"Vâng, mình là Minh, bạn là ai? Có chuyện gì không?"
"Dạ, em là em của chị Thy. Chị Thy có dặn em liên lạc với anh nhờ anh chỉ em đi xem phòng thi."
"À, vậy hả, Thy có dặn anh rồi. Em tên gì nhỉ?"
"Em tên Linh."
"Ừm, Linh lên trường đi. Anh ngồi ở bàn tư vấn trước cổng trường đấy, lên anh dẫn đi."
"Dạ, vậy khoảng 10 phút nữa em lên" - Linh nói xong rồi cúp máy.
Linh hả? Lại là Linh nữa sao? - Em tự nhẩm trong đầu. Đối với em, cái tên Linh này đã gây cho em biết bao hạnh phúc và cả khổ đau nữa. Tự dưng, quá khứ ùa về trong em với những kỉ niệm của mối tình đầu - một người con gái tên Linh….
"Sau này nhất định phải cưới em đấy, hứa đi!"
"Ừm."
"Không được lăng nhăng nữa!"
"Ừm."
"Phải nghe lời em!"
"Ok luôn!"
.
.
.
.
"Dạ cho em hỏi anh có phải là anh Minh không ạ?" - Tiếng một người con gái kéo em về với thực tại.
"À vâng, mà ủa? LÀ CÔ?" - Em hét toáng lên.
"LÀ ANH!" - Cô ta trợn tròn mắt nhìn em.
"Đúng là oan gia ngõ hẹp mà!" - Cô gái cười khẩy nói với em.
Chuyện của Đặng
Trả lời3 tháng trước
Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..