Logo
Trang chủ
Chương 41

Chương 41

Đọc to

Mẹ em chắc không tin lời em nói. Làm gì có chuyện trai gái yêu nhau nằm chung với nhau mà chỉ ôm nhau ngủ. Mẹ biết em ngại nhưng vẫn nhắc nhở em cần thận . Sau này lâu lâu lại hỏi về Linh đại khái như là: “Lâu nay nó có gọi cho con không?” “Nó có khỏe không?”… bla bla…. :stick:

Ăn xong, em xin phép mẹ vào thăm Thy. Mua cho mấy bịch sinh tố và trái cây rồi chạy thẳng vào bệnh viện thì thấy Thy với 2 cô em họ xinh đẹp đang ngồi nói chuyện rất vui

Nhìn thấy em, nó lườm một cái làm em lạnh hết người các thím ạ. Bé Linh thì chả thèm nhìn em nữa cơ :sosad: chỉ có My là mỉm cười chào em thôi. (Ôi My! Em thật là người con gái tuyệt với) :beauty:

“Anh Minh tới chơi ạ?”
“Ừm. Chào em” – “Chào con bạn” – Em nói lớn nhưng Thy cũng chả thèm chú ý tới em
“Chị ấy đang giận đấy. Anh lo mà xin lỗi đi. Mấy cái này để em” – My nói nhỏ vào tai em rồi cầm bịch trái cây mang vô nhà vệ sinh rửa. Em từ từ tiến lại gần Thy

“Êh. Con bạn. Còn giận anh à. Cho anh xin lỗi. Hehe”
“Cút”
“Gì ghê vậy mày. Tao xin lỗi rồi mà”
“Tao bảo mày cút”
“Thôi mà bạn. Làm gì mà dỗi ghê thế” – Em tiến lại xoa xoa vai Thy
“Hôm qua mày bảo mày tới rồi mày biến đi đâu. Tao gọi cả đêm không bốc máy”
“Anh ấy đi chơi với cái chị xinh đẹp hôm qua á chị” – Linh từ đâu nhảy vô miệng đớp một câu. Em lạnh xương sống.
“Mày lại vì gái bỏ bạn hả? Thằng chó này” – Thy cầm cái gối đập vào người em. Em không dám tránh chỉ dám ngồi im chịu trận đến khi My chạy ra ngăn cản thì nó mới không đánh em nữa
“Mày bây giờ có gái rồi. Còn quan tâm tới tao nữa”
“Không quan tâm thì tao vào đây với mày làm gì?”
“Không thèm nói chuyện với mày nữa” – Thy bốc miếng táo cho vào miệng rồi dán mắt vào iPad lướt facebook
“Chị hôm qua là chị nào đấy anh” – Linh tò mò tiến lại em
“Bạn anh thôi”
“Bạn anh mà ngồi ôm nhau sát rạt, cười nói như đúng rồi ấy. Em không tin”
“Thật mà. Bạn học từ thời cấp 3 của anh. Cô ấy đi du học về nên gặp lại nhau thôi”
“Người yêu cũ của mày phải không?” – Thy lên tiếng
“Hả?”
“Con bé đó tên Linh. Người yêu cũ của mày chứ gì?”
“Sao..Sao mày biết?”
“Chuyện gì của mày mà tao chả biết. Tao còn biết ngày xưa mày với nó trốn lên Sài Gòn với anh Mạnh nữa cơ” – Thy quả quyết

Mặt em lúc này như tái lại. Em chưa từng bao giờ kể cho Thy nghe chuyện hồi cấp 3 làm sao mà nó biết được (Sau này khi điều tra ra em mới biết là thằng Huy kể). Còn Linh và My thì há hốc mồm nhìn em chắc hai đứa cũng ngạc nhiên lắm

“Hóa ra mày trước giờ không thèm đếm xỉa tới con gái là vì nó à? Chung tình dữ ha?” – Thy nói móc em
“Thế em nó gặp mày là muốn gì? Nối lại tình xưa hay là rủ mày tiếp tục đi trốn?”
“Ý mày là sao?”
“Sao nữa? Không phải ngày xưa mày với bố mày suýt từ mặt nhau là vì con đó à? Tao ghét cái loại con gái chuyên đi phá đám gia đình người khác”
“Đủ rồi đấy Thy? Tao thấy mày hơi quá đáng đấy” – Thực sự lúc đó khi nghe những lời Thy nói, em cảm thấy rất bực mình. Em không biết tại sao Thy lại nghĩ chính Linh là nguyên nhân làm cho gia đình em sóng gió (giờ thì hết rồi :big_smile: )
“Sao? Mày thấy thương nó hả? Tao nói có gì sai?” – Em chưa từng thấy Thy đáng ghét như thế này
“Mày…”

Thực sự em không còn gì để nói với cô bạn này nữa. Em không ngờ Thy lại có suy nghĩ như thế. Linh trong trái tim dù gì cũng từng chiếm một vị trí quan trọng. Việc xúc phạm cô ấy đối với em là điều không thể. Thy – một người bạn thân nhất của em lại nói ra những lời như thế đối với cô ấy. Chửi hay là đánh? Không thể làm như thế với một người con gái được. Im lặng và đứng dậy bỏ đi, đó là cách hay nhất vào lúc này

“Minh…MINH…Đứng lại đã. MINHHHHH” – Tiếng Thy gọi theo khi em đóng sầm cái cửa phòng bệnh lại

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Niệm Phàm Trần (Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chuyện của Đặng

Trả lời

3 tháng trước

Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..