Em tính không đi cùng, nhưng My nhất quyết bắt em về nhà của cô ấy. Qua ánh đèn đường em thấy cả khóe mắt My có nước chảy ra. Hình như là khóc, My khóc vì gì? Vì em ư?
Cuối cùng em cũng xuôi xị ngồi lên xe cô ấy sau khi gửi chiếc xe đạp ở cái tiệm sửa xe gần đó.
“Ngồi im đó, em vô lấy nước rửa vết thương cho” – My chạy vào thì đúng lúc đó Linh từ trong nhà bước ra:
“Sao thế anh Minh. Bị gì mà bầm dập hết người thế?”
“Anh bị té xe”
“Té xe? Ừm. Đưa em coi nào?” – Linh kéo áo em ra rồi nhìn vào vết thương, sau đó nhỏ lườm lườm nhìn em. Ánh mắt của nhỏ hình như đã phát hiện ra một điều gì đó khiến em hơi hốt. Nhỏ đang chuẩn bị nói thì My từ trong nhà bước ra:
“Linh, em vào lấy mấy cái bông băng với gạc vết thương ra giùm chị với”
“Chị vô đi. Em có biết nó để ở đâu đâu?”
“Ở trên nóc tủ gần bếp đấy. Vô lấy đi”
“Thôi chị lấy đi. Để em rửa vết thương cho”
“Nhớ cẩn thận đấy” – My lườm lườm nhìn Linh
Khi My khuất sau cánh cửa, lúc đó Linh mới nói:
“Anh nói thật đi”
“Thật gì cơ?”
“Anh không phải bị té đúng không?”
“Anh..anh bị té thật mà”
“Đừng chối em. Nhìn có cả vết hằn và vết giày trên áo anh đây này. Anh lừa được chị My chứ sao lừa được em. Vừa bị ai đánh hả?”
Đúng là không có gì có thể qua khỏi mắt của cô nàng này. Em đánh phun ra hết sự thật kèm theo nhớ giữ bí mật, đừng để cho My biết. My bước ra nhìn thấy Linh đang rửa vết thương. Cô ấy đuổi Linh sang một bên rồi tự tay băng bó lại cho em.
“Hơi xót tí nha.”
“Ừm!” – Cô ấy nhỏ mấy giọt ô xy già lên chỗ vết thương đang rỉ máu
“Á….ĐAU” – Em la toáng lên
“Em xin lỗi” – Sau đó My thổi thổi vào vết thương. Hạnh phúc vờ cờ. Tuy nhiên:
“Đồ đàn bà. Hơi tí kêu đau” – Cô bé xinh đẹp ngồi trên cái ghế kia mở miệng nói một câu. Em tụt hết cảm cmn xúc :nosebleed:
“Rồi đấy. Còn bị chỗ nào không? Để em băng luôn cho”
“Còn ở mông. Em băng được không” – Em cười nham hiểm :lock_down:
“Bị vậy mà vẫn còn chọc được à?” – My lại nhéo vào bên hông em.
“Ái. Đau anh. Rồi anh không chọc nữa”
“Lần sau đi đứng cẩn thận một chút nha. Đi gì mà ẩu không à. Lỡ bị gì thì sao?”
Nghe những lời quan tâm đó em thấy ấm lòng lắm các thím ợ. Nhưng cái tính troll gái lại tiếp tục nổi lên:
“Thì em mất chồng chứ sao” :lock_down:
Lại thêm một cái nhéo nữa. Lần này em được tặng kèm một cái lườm đến cháy người. Đau nhưng vui. Hình như cảm giác của mấy thằng đang yêu đều như vậy hay sao á. Tự dưng em lại muốn cảm ơn cái thằng vừa đập em một trận bầm dập này. Đúng là điên cmnr :smile:
Băng bó xong xuôi, em ở lại thêm một lúc nữa rồi My đèo về. Lúc đó khoảng 11h tối rồi, cũng may bố mẹ đã đi ngủ cả. Nhìn thấy em trong bộ dạng này chắc mẹ em làm thịt em mất. Chào tạm biệt My rồi em nhẹ nhàng lên phòng. Kết thúc một ngày đầy biến cố.
Còn những giọt nước mắt ấy. Là sao nhỉ? My khóc vì em? Hay là vì một chuyện nào khác?
Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Sẽ Mai Táng Chúng Thần
Chuyện của Đặng
Trả lời4 tháng trước
Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..