Logo
Trang chủ

Chương 89

Đọc to

Thấy My nói cũng có lý, em cũng lết bước tiến đến phòng của Linh. Cánh cửa phòng chỉ khép hờ mà không đóng. Bên ngoài còn có cái biển báo STOP to đùng nữa. Nhẹ nhàng gõ cửa rồi gọi

“Linh ơi, xuống ăn trưa” – Không có tiếng trả lời
“Anh vào được không? Anh muốn xin lỗi chuyện hôm bữa” – Không có tiếng trả lời.

Đứng thêm một phút nữa không có động tĩnh gì em mới hé cửa nhìn vô thì thấy cái lưng của cô nàng ở ngay trước mắt và….đang nghe nhạc. Hèn gì mà gọi mãi không thưa. Em mở cửa rồi đứng ngoài gọi lớn

“MY.” – Cô nàng giật mình quay lại trố mắt nhìn em, vội vàng gỡ tai nghe xuống rồi hét toáng lên
“AI CHO ANH VÀO ĐÂY. ĐI RAAAAAA” – Nói rồi Linh cầm một đống gối với gấu bông trên giường giục lia lịa vào người em. Thấy động, My và Thy chạy lên xem. Thy vẫn chưa biết chuyện gì nên nhìn em như kiểu thằng dê xồm. Ne né em rồi bước vào phòng còn My chỉ nhìn em cười. Híc, bị đòn, bị chửi bị hiểu lầm rồi còn bị người ta cười nữa :cry:

“Thằng kia. Mày vừa làm gì cái Linh” – Mặt Thy gườm gườm nhìn em
“Tao có làm gì đâu?”
“Sao con Linh nó hét. Mày dê nó phải không. GAY mà bày đặt hả mày” – Con Thy nhéo tay em
“Á…đâu. ĐM. Tao lên kêu nó xuống ăn trưa chứ có làm cái gì đâu?”
“Thật không?” – Ánh mắt nghi hoặc
“Thật. Hỏi My xem” – Thy nhìn My như xác nhận. Cô ấy gất đầu rồi cười và bảo em với Thy xuống ăn trước. My ở lại có chuyện nói với Linh

Buổi trưa có cháo gà với cơm và vài món ăn mặn. Tay nghề của My quá tuyệt, ăn miếng nào thấm miếng đó. Vừa ăn vừa nói chuyện với Thy. Nó hỏi

“Có thật mày không làm gì con Linh không đấy?”
“Tao nói thật mà. Bạn bè bao nhiêu năm trời chả lẽ mày không tin tao?”
“Vì là bạn của mày mấy năm trời nên tao ếu thể tin được mày. Mày không làm gì thì tại sao nó hét toáng lên. Ngày xưa tao thấy mày với nó quấn nhau lắm mà?”

Trước những câu tra khảo của Thy em đành phải nôn hết những chuyện xảy ra cho Thy nghe. Ngồi nghe em kể mà mắt nó cứ trố lên như không tin vào những điều mình đang nghe vậy. Nghe xong nó chốt một câu

“Thật vậy à?”
“Ừ” – Em tiếp tục ăn
“Thế mày nhìn được hết người nó rồi còn gì?”
“Hết đâu mà hết. Tao chỉ nhìn thấy có tí à. Bị cái áo khăn tắm với cái quần…chip che mất rồi” – Em nói nhỏ dần. Con Thy vung tay bớp lên em một cái. Định mệnh trời đánh tránh bữa ăn :canny:
“Thế mà bảo còn chưa nhìn hết à? Hay là cái hết của mày phải là nó khỏa thân hoàn toàn?”
“Ừm!” – Thề em nói trong vô thức. Kiểu như không kiểm soát được hành động của mình ấy. Nói xong con Thy nhìn em với anh mắt giống như nhìn phải thằng biến thái vậy :sosad:
“Mày ghê quá Minh ơi”
“Không…ý..tao là…” – Lắp bắp. Mặt em lúc này chắc nấu sôi được cả một nồi nước
“Thôi khỏi cãi. Mày kinh quá”

Nó không nghe em giải thích luôn. Lúc My xuống đang chuẩn bị ngồi cạnh em thì nó kéo sang bên ngồi với nó. Hai đứa to nhỏ gì đó với nhau ấy. My nhìn em hơi thảng thốt rồi chỉ cười. Định mệnh chắc lại nói xấu rồi :cry:

“Linh không xuống hả em?”
“Tí nó xuống. Anh ăn đi. Thức ăn có vừa miệng không?”

Em đưa ngón tay lên “LIKE”

Đề xuất Tiên Hiệp: Thâm Không Bỉ Ngạn
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chuyện của Đặng

Trả lời

4 tháng trước

Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..