Logo
Trang chủ
Chương 5

Chương 5

Đọc to

Thời gian trôi đi vô tình mang theo những kỷ niệm nhẹ nhàng về quá khứ. Tuổi học trò, tuổi thơ dữ dội đã lùi xa, không còn cơ hội để quay lại. Chỉ đến khi cơn mưa nhẹ nhàng rơi xuống, lòng ta lại bồi hồi dâng lên những cảm xúc của những ngày tháng đã qua.

Các bạn thân mến! Có những điều giản dị đã ở bên tôi suốt một thời gian dài, nhưng tôi đã không biết trân trọng. Tôi mải mê chạy theo những thứ phù phiếm của cuộc đời, chỉ đến khi nhận ra bao bài học cay đắng, lòng tôi mới nở một nụ cười vu vơ khi chợt nhớ về "một điều giản dị".

Giờ đây, tôi đã là một chàng sinh viên năm 4, chững chạc hơn rất nhiều so với trước đây. Tôi đã để lại phía sau lưng cái năm 3 "đen tối như mực". Nhìn vào bảng điểm mà thấy phát điên lên được.

Quay trở lại chủ đề chính của bài viết!

Mùa hè vừa rồi, tôi về quê làm kiếm tiền trả nợ, nên không có nhiều dịp tụ tập bạn bè ở quê. Tôi chỉ quanh quẩn trong nhóm bạn thân. Cứ ngày đi làm, tối lại kéo cả đám đi uống cà phê. Chúng tôi ngồi nói chuyện phiếm mãi không chán cho đến khuya mới về. Nói chung, mùa hè vừa rồi, tôi cảm thấy cuộc sống rất bình dị và thoải mái.

Rồi đến cái ngày mọi người rủ nhau đi nhậu để chia tay tôi trước khi lên đường trở lại với "gói mì tôm". Chỉ có tôi là người phải chia tay, còn mọi người thì học cùng thành phố. Họ bảo là ban ngày nhưng mãi đến tối mới tổ chức được. Hôm đó, chúng tôi đã nhậu một trận "tẹt ga", không phân biệt gái trai đều uống hết. Uống nhiều đến nỗi mấy cô gái mất hết ý thức. May mà tôi chỉ mới "tê tê" thôi, nếu không thì...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [ Hồi ức ] Em ! người con gái đã thay đổi cuộc đời thằng lưu manh .
BÌNH LUẬN