Logo
Trang chủ
Chương 57

Chương 57

Đọc to

Mọi chuyện có vẻ đã ổn. Nhưng em thực sự cần một ngày – một ngày để em có thể nói hết mọi chuyện với “Nó”, để xóa đi bức tường ngăn cách giữa chúng em.

Trước Tết, khi về quê, có nhiều đêm khuya lắm rồi, giữa đường không còn một bóng người, em thường lang thang một mình trên con đường dẫn ra đồng hoặc ngồi bên bờ sông, vừa hút thuốc vừa suy nghĩ. Em nghĩ về đủ thứ trên đời, em nghĩ về “Nó”, em nghĩ về tương lai xa xăm của một thằng chỉ muốn làm trẻ con chứ không muốn làm người lớn. Nhưng rồi thời gian cứ đưa đẩy, và em giờ đã trưởng thành, không còn là cái thời trẻ trâu vô lo vô nghĩ nữa. Càng nghĩ em càng đau đầu, điếu thuốc trên tay cũng vơi dần đi, thả mình theo làn khói trắng. Nghĩ đến “Nó”, cô bé đã khiến em nhớ nhung rất nhiều, khiến em dằn vặt bản thân rất nhiều. Em không hiểu sao nữa, “Nó” cũng chỉ là một người bình thường thôi, em không thích “Nó” vì vẻ bề ngoài mà là vì tâm hồn của “Nó”, một tâm hồn khiến em mỉm cười khi nghĩ đến và cảm thấy thực sự bình yên để sống thật với con người mình khi ở cạnh “Nó”. Có những đêm em cứ ngồi im lặng trong bóng tối như thế đến 2 giờ sáng mới mò về. Em dám chắc những nơi em đi rất ít người dám bén mảng tới vì có nhiều lời đồn thổi ma quái này nọ, nhưng em chẳng quan tâm. Khi nghe ai dọa, em chỉ cười xuề xòa và phán một câu: “Có gặp ma thì cho con gặp con ma nữ thật xinh vào”. Hồi trước em nhát gan lắm, nhưng từ năm lớp 10 trở đi, tự nhiên em chẳng còn sợ cái gì nữa.

Và rồi một đêm bình thường như bao đêm khác, khi còn sớm thì em cùng mọi người tụ tập tất niên nhậu nhẹt. Lần này em không say, chỉ uống giao lưu vài ly rồi cáo lui về trước. Muộn hơn một chút, em định mang xác đi tìm nơi yên tĩnh. Như một hành động vô thức, em lôi điện thoại ra nhắn tin cho “Nó”:

“Đang làm gì đó?”

“Đang ngồi vậy thôi! Làm gì đó?”

“Chuẩn bị ngồi bờ sông…”

 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ở trọ vùng cao
BÌNH LUẬN