Logo
Trang chủ

Chương 35: Thuật linh giao dịch

Đọc to

Chương 35: Thuật Linh Giao Dịch

Ngục giam Toái Hồ, phòng trị liệu.

"Có phải là chỉ cần ta không lên tiếng, cô sẽ coi như ta chưa tỉnh?" Ash mở to mắt, nhìn chằm chằm vị bác sĩ đang loay hoay trên mặt mình.

Trên áo bác sĩ có treo thẻ nhân viên [222], hiển nhiên đây chính là vị bác sĩ lần trước.

"Không muốn nát mặt thì nhắm mắt lại!"

"Được rồi." Chờ bác sĩ nghịch ngợm thêm vài phút, mới buông tay khỏi mặt Ash: "Xong rồi, anh có thể dậy. Ừm, lần trước anh nói muốn táo."

Ash vội vàng ngồi dậy sờ sờ mặt mình, nhẹ nhõm thở phào. Bên cạnh tủ đầu giường có một đĩa táo cắt hình con thỏ, phía trên còn cắm tăm. Ash cầm lên cắn một miếng.

"Cũng may, cũng may, hai con mắt, một cái mũi, một cái miệng, thế mà không thiếu cái nào. Ta còn tưởng rằng ta phải cống hiến cho sự đa dạng loài."

"Tôi đang phẫu thuật trị liệu cho anh đấy, sao anh có thể nghi ngờ tôi?" Bác sĩ khoanh tay trước ngực, cố gắng làm ra vẻ tức giận, nhưng nàng đeo mặt nạ quạ đen, giọng nói lại qua xử lý của mặt nạ, Ash không những không sợ, thậm chí còn vươn tay.

"Làm gì?"

"Cô không phải đã nói, nếu ta để cô làm phẫu thuật chỉnh dung, cô sẽ trả tiền cho ta sao?"

"Ồ." Bác sĩ ngoan ngoãn móc ví ra, nhưng nàng chợt phản ứng lại: "Hôm qua tôi đúng là đã nói vậy, nhưng anh đâu có đồng ý!"

"Vậy rốt cuộc cô có làm phẫu thuật chỉnh dung cho ta không?"

"Phẫu thuật chỉnh dung rất phức tạp, không đơn giản như anh nghĩ đâu —"

"Vậy là có làm?"

"Chỉ làm một chút xíu, thật ra chỉ là một tiểu phẫu rất rất nhỏ... Anh muốn bao nhiêu?"

"Cho ta một viên Bạch Ngân Tệ."

Bác sĩ rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu mở ví tiền, ngẩng lên hỏi: "Hoàng Kim Tệ được không? Tôi không có tiền lẻ."

Ash, người vốn quen ăn cơm nhà nước, hoàn toàn không có khái niệm gì về hệ thống kinh tế của thế giới này, trong lòng kinh ngạc một chút: Hóa ra Bạch Ngân Tệ ở thế giới này thuộc loại tiền lẻ bố thí cho kẻ ăn mày sao?

Một người thực sự dám cho, một người thực sự dám nhận. Ash nhận lấy Hoàng Kim Tệ, liền cảm thấy sâu trong ý thức dâng lên một trận nhảy cẫng. Theo lòng bàn tay một trận phát nhiệt, Ash phảng phất nhìn thấy một nhân loại con non mặc áo ngủ vỗ vỗ cái bụng phình to, sau đó nằm ngủ say như chết. Hắn cúi đầu nhìn Hoàng Kim Tệ, mơ hồ cảm giác nó nhỏ đi một chút xíu. Dựa theo mức tiêu hao này, đoán chừng có thể sử dụng một năm.

Cái gì chứ, nuôi nấng Thuật Linh còn rất đơn giản nha.

Mặc dù Ash là người có chuyện không có chuyện gì cũng gõ một gậy, nhưng lần này hắn đưa tay đòi tiền là có nguyên nhân. Dù sao Kiếm Cơ đã nói với hắn, Thuật Linh cần dùng tiền nuôi nấng, mà hắn không có tiền, cũng chỉ có thể nghĩ cách vớt ít tiền dự bị từ những người có trí thông minh tương đối thấp.

Ash thỏa mãn bỏ Hoàng Kim Tệ vào túi, thuận miệng hỏi: "Vậy rốt cuộc cô đã làm phẫu thuật chỉnh dung gì cho ta?"

"Thức kéo dài da trán Drew để xóa nếp nhăn, nói đơn giản là xóa nếp nhăn trên trán." Bác sĩ dừng một chút, chậm rãi đứng thẳng người, dùng miệng quạ đen nhìn xuống Ash: "Tôi nguyện ý làm cho anh phẫu thuật này, anh nên dập đầu cảm ơn tôi. Phải biết nếp nhăn trên trán rất ảnh hưởng nhan sắc của một người, ở bên ngoài một thức Drew phải tốn rất nhiều tiền mới có thể —"

"Cái gì, cô thế mà lại xóa đi nếp nhăn đẹp trai nhất, nam tính nhất của ta?" Ash tức giận: "Bác sĩ vô lương thế mà thừa dịp bệnh nhân ngủ thì hủy dung, cướp đi dung nhan rực rỡ nhất, xinh đẹp nhất của bệnh nhân. Nơi này còn có vương pháp hay không, còn có đạo lý hay không? Đây là sự cố y tế, đây là mưu tài hại mệnh!"

Bác sĩ sửng sốt bị chiêu phản sát này của Ash làm cho mơ hồ, đứng ngây một lúc lại mở ví tiền.

"Anh muốn bao nhiêu?"

"Ai, cô đừng như vậy, ta không phải người tùy tiện như thế." Ash nghĩa chính ngôn từ cự tuyệt: "Ta không phải loại tội phạm sẽ dùng tay chân uy hiếp, dụ dỗ người khác làm trâu làm ngựa cho mình."

Bác sĩ trầm tư một lát.

"Anh cứ ngồi đây một lát, tôi đi tìm xem thông tin báo cáo liên quan đến anh..."

"TỔNG! MÀ! NÓI!" Ash nhanh chóng kéo bác sĩ trở lại: "Ta chỉ muốn hỏi cô mấy vấn đề."

"Không được hỏi tên tôi, không được tháo mặt nạ của tôi, không được chạm vào da của tôi!" Bác sĩ giật nảy mình, vội vàng gạt tay Ash ra, hai tay khoanh ôm ngực nghiêm phòng tử thủ, khiến Ash cuối cùng cũng cảm nhận được tôn nghiêm của mình thân là tử hình phạm nhân.

Tuy nhiên Ash cũng có chút hiếu kỳ: "Vì sao không cho phép?"

"Đây là quy tắc của ngục giam Toái Hồ, bác sĩ không được phép tự mình trao đổi với phạm nhân. Bị phát hiện sẽ bị tước bỏ chức vụ bác sĩ, tình tiết nghiêm trọng thậm chí sẽ vào tù!"

"Ý cô là... chúng ta chẳng mấy chốc sẽ trở thành bạn tù rồi?"

"Có vấn đề anh tranh thủ hỏi nhanh, hỏi xong thì đi nhanh lên." Bác sĩ dường như không quá để ý quy tắc này, Ash cảm giác nàng là muốn được nghỉ dài hạn không lương.

"Vậy Tinh Linh tử đấu với ta, còn sống không?"

"Thương thế của hắn nhẹ hơn anh, đã sớm rời đi rồi."

"Thương thế nhẹ?"

"Hắn bất quá chỉ là yết hầu bị cắt, tổn thương này tính là gì, người khác bỏ ra mấy phút liền chữa khỏi hắn. Tôi vì để anh mọc lại thịt, bỏ ra hơn một giờ đấy." Bác sĩ mở rộng hai tay, xem ra không giống như là nói dối.

Ash nhìn một chút bắp đùi và bả vai hoàn hảo của mình, nghĩ thầm nơi này trị liệu tiêu hao là tính theo cân sao? Rớt thịt càng nhiều càng khó trị, cắt yết hầu nổ đầu không tính chuyện gì? Nói cách khác cái mông ở đây mới xem như cơ quan cao nguy? Cái mông quan trọng hơn cái đầu?

"Còn có vấn đề gì không, nhanh lên."

"Ta còn muốn hỏi một chút, trong ngục giam có chỗ nào giao dịch Thuật Linh không, đàn ông sống một mình hơi cô đơn, muốn nuôi vài con sủng vật..."

Bác sĩ định thần nhìn Ash.

"Tôi muốn đi báo cáo anh mưu đồ làm loạn, ý đồ vượt ngục."

"Ta đều là tử hình phạm nhân, cô coi như báo cáo ta chẳng lẽ còn có thể cho ta thêm hình phạt?"

"Có thể chứ, chờ anh chết một lần xong phục sinh anh, rồi cho anh chết thêm lần nữa."

"Cái gì, còn có loại thao tác này!?"

"Đương nhiên là không có, như vậy quá lãng phí tiền thuế của người dân, mà lại cũng không nhân đạo, tại một trăm năm trước đã cấm chỉ loại tử hình lặp lại này rồi."

"Nói cách khác một trăm năm trước tử hình phạm có thể phải chết rất nhiều lần sao..."

"Tóm lại, tôi không trả lời vấn đề này của anh." Bác sĩ khoanh tay nói: "Những tử hình phạm nhân như anh nên thành thật trở thành tài liệu y tế của chúng tôi, chờ đến khi không thể dùng được nữa thì thành thật mà chết đi."

"Cô ngoài ý muốn tam quan rất chính trực đấy..."

"Sao anh lại nhìn ra tôi tam quan bất chính rồi?"

"Dù sao cô đã trò chuyện lâu như vậy với một tử hình phạm nhân như ta, ta còn tưởng rằng cô là loại trẻ con phản nghịch tò mò về tội phạm."

"Tôi, tôi mới không hiếu kỳ đâu, nếu tôi thật sự hiếu kỳ, tôi trực tiếp xem báo cáo thông tin không phải sao." Bác sĩ vừa nói vừa thu dọn thiết bị trị liệu. Ash nhảy xuống giường, lắc lư bắp đùi và bả vai. Phẫu thuật rất thành công, trừ một khối thịt nào đó ở bắp đùi và một khối thịt nào đó ở bả vai có màu da rõ ràng khác biệt một sắc độ so với xung quanh, cũng không còn vấn đề lớn gì.

"Nếu như ta nói ta là oan uổng, cô tin không?"

"Anh đừng tưởng rằng tôi dễ lừa gạt như vậy." Bác sĩ khịt mũi coi thường: "Từ khi chế độ chứng cứ ký ức được đẩy ra đến nay, liền chưa từng xảy ra oan sai án nào nữa. Thú Tội Sảnh nhất định là từ trong ký ức của anh phát hiện quá trình anh phạm tội mới có thể định tội —"

"Không có mà, Thú Tội Sảnh không có lấy chứng cứ ký ức từ đầu ta nha."

"Làm sao có thể —"

"Cô có thể đi điều tra thêm báo cáo, nhưng Thú Tội Sảnh thật sự không có bắt ký ức của ta, ta thật sự là oan uổng." Ash lẽ thẳng khí hùng, trước không đề cập tới kẻ phạm tội là Heath mà không phải hắn Ash, quan trọng hơn là hắn ngay cả ký ức của Heath cũng không có, nói lời này không có chút nào gánh nặng trong lòng.

Bác sĩ nghi ngờ nhìn xem Ash.

"Không có gạt tôi?"

"Lừa cô đời ta tăng ca đều không có tiền tăng ca."

"Anh mà dám gạt tôi thì anh chết chắc, anh tốt nhất cầu nguyện mình đừng có bị thương nữa, nếu không đến tay tôi, xem tôi không thay đổi cả chủng tộc giới tính của anh!"

Câu nói này của bác sĩ đã tạo ra một cú sốc cực lớn đối với tâm hồn yếu ớt của Ash — hắn còn muốn đi mở mang kiến thức về ngành bảo vệ sức khỏe đa chủng tộc ở dị thế giới, chưa từng nghĩ kỹ thuật y tế của thế giới này đã đạt đến trình độ có thể thay đổi cả chủng tộc và giới tính! Như vậy đi trên đường cái trông thấy mỹ thiếu nữ còn có thể tin tưởng sao? Giữa người và người còn có tín nhiệm sao?

"Nhưng mà cho dù anh nói như vậy, tôi cũng không trả lời được anh." Bác sĩ buông tay. "Thuật lực của các tử hình phạm nhân đều bị hạn chế, bước đầu tiên của giao dịch Thuật Linh là người bán dùng thuật lực phóng thích Thuật Linh, người mua dùng thuật lực một lần nữa kích hoạt Thuật Linh. Không thể sử dụng thuật lực, các anh đã không có cách nào phóng thích Thuật Linh, cũng không cách nào kích hoạt Thuật Linh."

Thuật lực lại còn có công năng chứng thực tương tự như chìa khóa mật, Ash càng ngày càng cảm thấy thuật lực thật sự là nguồn năng lượng vạn năng, lúc nào nghe tới thuật lực có công năng Bluetooth Ash cũng sẽ không lấy làm lạ. Trách không được ngục giam không phong tỏa Thuật Linh của bọn họ, một mặt có thể là Thuật Linh không cách nào trói buộc, mặt khác là chỉ cần hạn chế lại thuật lực của bọn họ, bọn hắn liền một điểm sóng gió đều không lật nổi.

Ash vẫn chưa từ bỏ ý định: "Một tia hy vọng cũng không có sao? Không có một người nào, không có một cái nào địa phương tương tự như tử đấu xã, có thể để cho chúng ta giải khai hạn chế thuật lực sao?"

Đã trải qua một lần Hư Cảnh thăm dò, Ash liền ý thức được muốn tìm đủ Thuật Linh cần thiết trong Hư Cảnh, độ khó không thua gì mò kim đáy biển. Nếu như cho hắn đầy đủ thời gian, đúng là cũng không phải không thể mò kim đáy biển, nhưng vấn đề chính là thời gian lưu lại cho Ash không còn nhiều lắm. Mặc dù Ash cũng không chán ghét rủi ro, hắn nguyện ý đặt hy vọng vào xác suất, nhưng không nguyện ý không có thủ đoạn đối phó. Tựa như công ty để bọn hắn 996 tăng ca đồng thời cũng vì bọn hắn mua bảo hiểm sức khỏe, bất luận nhân viên có đột tử hay không công ty đều thắng đậm, làm nhân viên ưu tú hàng năm, Ash tự nhiên lĩnh ngộ văn hóa công ty ưu tú như vậy, thời khắc chuẩn bị phương án dự phòng. Nếu như có thể tìm tới khu vực giao dịch Thuật Linh, coi như Ash tại Hư Cảnh nhặt được tất cả đều là rác rưởi, cũng có cơ hội bán đi để hồi vốn.

"Có chứ, anh không biết sao?" Câu trả lời này của bác sĩ vượt quá dự đoán của Ash, "Tôi vì sao lại biết rõ?"

"Bởi vì đây là trải nghiệm mà tất cả tử hình phạm nhân đều sẽ ít nhất trải qua một lần... À đúng rồi, anh mới vào ngục giam không mấy ngày, còn chưa kịp." Ash lập tức hiểu ra ý nàng nói bóng gió.

"Huyết Nguyệt Thẩm Phán?"

Đề xuất Tiên Hiệp: Long Phù (Dịch)
Quay lại truyện Sổ Tay Thuật Sư
BÌNH LUẬN