Logo
Trang chủ

Chương 1426: Thống khổ Thiên Cung môn Đại sư huynh

Đọc to

Vừa nhắc đến môn phái, khuôn mặt Triều Khải tràn đầy đắng chát, trong ánh mắt ngập tràn thống khổ. Nghĩ đến môn phái của mình, lòng Triều Khải lập tức như chiếc lá lìa cành, không biết trôi về đâu.

Đau khổ một hồi lâu, Triều Khải mới chậm rãi mở miệng: "Nghe nói là một vị phản đồ từng bị môn phái trục xuất đã trở về, chính sự xuất hiện của hắn đã đẩy môn phái vào bước đường này."

Khi nhắc đến kẻ phản đồ, giọng Triều Khải tràn đầy hận ý.

"Nghe nói?" Lữ Thiếu Khanh và những người khác kinh ngạc. "Đây là môn phái của ngươi, chẳng lẽ chính ngươi lại không rõ?"

Vẻ thống khổ trên mặt Triều Khải càng sâu, hơn nữa còn hiện rõ sự hối hận.

"Lúc ấy ta đang ở bên ngoài, cùng các học sinh học viện đối phó Ma Tộc. Khi ta nhận được tin tức thì mọi chuyện đã xảy ra, ta không thể ngăn cản, cũng không thể biết cụ thể chuyện gì đã xảy ra. Ta nhanh chóng quay về để hỏi cho rõ, kết quả lại..."

Thống khổ cùng bi thương khiến Triều Khải đứng không vững, hắn quỳ trên mặt đất, tức giận đấm xuống nền đất. Đây là môn phái mà hắn coi là nhà, vậy mà khi môn phái lâm nguy, hắn lại không có mặt, không thể giúp đỡ. Cảm giác bất lực chính là nguồn cơn nỗi thống khổ của hắn.

Lữ Thiếu Khanh và những người khác cảm nhận được nỗi thống khổ của Triều Khải. Tất cả mọi người trầm mặc, tự vấn lòng mình: Nếu môn phái của họ gặp phải chuyện này, liệu họ có hành xử như vậy không?

Bàn Tử lúc nào cũng ưu sầu hơn người thường vài phần. Quản Đại Ngưu cảm khái nói: "Nếu là ta gặp phải tình huống như vậy, ta, ta cũng không biết nên làm gì. Không đầu hàng, có lẽ môn phái sẽ hủy diệt, trở thành cát bụi trong lịch sử, không còn mặt mũi nào gặp liệt tổ liệt tông. Đầu hàng, môn phái sẽ trở thành nỗi sỉ nhục, liệt tổ liệt tông của môn phái chết không nhắm mắt."

Tiêu Y cùng Doãn Kỳ cũng tỏ vẻ rất tán thành.

Lữ Thiếu Khanh lại tỏ vẻ như không có chuyện gì: "Không biết nên làm gì? Đánh không lại thì đầu hàng, chuyện đơn giản thế thôi."

Quản Đại Ngưu nhìn Lữ Thiếu Khanh, nhả rãnh: "Ta biết ngay câu trả lời của ngươi y như vậy mà."

Ngươi cái tên hỗn đản hèn hạ vô sỉ, tham sống sợ chết, lòng tham không đáy! Đúng là hạng gian xảo, chẳng có gì lạ.

Tiêu Y không vui, lập tức mở miệng bảo vệ nhị sư huynh của mình, đáp trả Quản Đại Ngưu: "Ngươi biết cái đếch gì! Nếu thật sự gặp phải tình huống này, nhị sư huynh ta là người đầu tiên xông lên giết Ma Tộc."

Người khác không rõ, nhưng Tiêu Y rất rõ nhị sư huynh của mình là người thế nào.

Quản Đại Ngưu hoàn toàn không tin, bĩu môi. "Ngươi nha đầu này là bị lừa. Nếu thật gặp phải tình huống như vậy, cái tên hỗn đản này sẽ là kẻ đầu hàng đầu tiên mới đúng."

Lữ Thiếu Khanh không vui với cái vẻ mặt đó của Quản Đại Ngưu: "Sao? Ta ở phía Ma Tộc có người đó. Ngươi lại bày cái vẻ mặt đó, đến lúc đó đừng cầu ta dẫn ngươi đi đầu hàng đấy nhé!"

Quản Đại Ngưu không nhịn được rít lên: "Dừng lại!"

Triều Khải nghe được đám người đối thoại, hắn càng thêm thống khổ. "Các ngươi có thể nào xem xét một chút bên cạnh còn có một người đang đau khổ không? Môn phái các ngươi vẫn yên ổn, môn phái ta vậy mà lại đầu hàng!"

Nhìn thấy vẻ thống khổ của Triều Khải, Lữ Thiếu Khanh "tri kỷ" hỏi: "Môn phái ngươi đều đầu hàng, sao ngươi lại không đầu hàng? Là bởi vì ngươi không kịp đầu hàng theo, cho nên ngươi mới đau lòng như vậy sao?"

Một câu nói suýt nữa khiến một nam nhi như Triều Khải phải rơi lệ. Hắn phẫn nộ đấm mạnh xuống đất một cái rồi đứng dậy, cắn răng nói: "Cho dù phải chết, ta cũng sẽ không đầu hàng! Ta muốn cứu vớt Thiên Cung Môn, muốn đưa Thiên Cung Môn về chính đạo, muốn để thế nhân biết Thiên Cung Môn không phải là phản đồ của nhân loại."

Lữ Thiếu Khanh nhìn thẳng Triều Khải: "Thật chứ?"

Triều Khải trầm mặc một lát rồi cắn răng nói: "Thiên Cung Môn đầu hàng chẳng qua là do một tiểu nhân làm loạn mà thôi, ta nhất định sẽ đưa Thiên Cung Môn trở về!"

Cảm nhận được ngữ khí kiên định của Triều Khải, đám người cũng không nhịn được nổi lòng tôn kính.

Lữ Thiếu Khanh lại phá hỏng bầu không khí: "Ngươi lấy đạo tâm phát cái thề đi, nếu không ngươi rất khó khiến người khác tin tưởng......"

"Cầm thú!" Quản Đại Ngưu không nhịn được: "Ngươi là cầm thú sao?"

Cái này còn cần hoài nghi? Loại hành vi này, ngoại trừ cầm thú, không ai làm được.

Mà Triều Khải cũng rất quả quyết phát thề, biểu thị những gì mình nói đều là thật.

Thề xong, ánh mắt Lữ Thiếu Khanh dành cho hắn có thêm vài phần tín nhiệm, đồng thời đưa ra thắc mắc của mình: "Ngươi ở tại môn phái, vì sao lại không rõ?"

Triều Khải lại một lần nữa lộ ra vẻ mặt thống khổ, sau đó đám người từ miệng hắn hiểu rõ mọi chuyện.

Triều Khải đang ở bên ngoài cùng các học sinh Trung Châu chiến đấu với Ma Tộc. Đến khi hắn biết Thiên Cung Môn đầu hàng thì đã qua rất lâu. Hắn cũng vì thế mà bị Nhân tộc bên này nghi ngờ vô căn cứ, thậm chí truy sát. Thoát khỏi truy sát xong, hắn lập tức quay về môn phái muốn hỏi cho rõ.

Trở lại môn phái, chẳng những không đạt được đáp án, mà ngay cả môn phái cũng không thể đến gần, bị Ma Tộc vây công, truy sát. Nếu không phải gặp được Lữ Thiếu Khanh, giờ này hắn đã sớm chết ngỏm củ tỏi rồi.

Lữ Thiếu Khanh gật đầu, xem ra có thể là không thể quay về môn phái, không có cách nào đi theo môn phái cùng đầu hàng, cho nên mới thống khổ như vậy.

Triều Khải đang khóc thầm không biết suy nghĩ của Lữ Thiếu Khanh, nếu không nhất định sẽ cắn Lữ Thiếu Khanh vài miếng.

Triều Khải có nhà mà không thể về, xem ra tình báo về việc Thiên Cung Môn đầu hàng cũng không có cách nào giải thích được nhiều hơn. Là Thiên Cơ Giả, Quản Đại Ngưu lộ vẻ tiếc nuối, không làm được tin tức lớn.

Kết quả là, hắn hỏi: "Môn phái ngươi đầu hàng xong, tình hình bên phía Nhân tộc thế nào?"

Triều Khải trầm mặc một lát rồi cuối cùng phun ra hai chữ: "Rất thảm!"

"Rất thảm?" Sắc mặt Lữ Thiếu Khanh và những người khác khó coi, hai từ này cũng đủ cho thấy thế cục bên này không thể lạc quan.

Triều Khải đem tình báo mình biết nói ra: "Môn phái ta bị tiểu nhân cưỡng ép xong, Ma Tộc có thể thong dong xuất hiện phía sau phòng tuyến của Nhân tộc. Từ phía sau lưng đánh lén chúng ta, phòng tuyến Nhân tộc không ngờ Ma Tộc sẽ từ phía sau giết tới, toàn tuyến tan tác..."

Thiên Cung Môn phản bội tương đương với việc đâm một nhát dao vào lưng Nhân tộc. Ma Tộc quấy rối phía sau, tiền hậu giáp kích, đại quân Nhân tộc nhanh chóng tan tác, còn lại mỗi người tự chiến. Tình hình hiện tại chính là Yến Châu đã thất thủ hơn phân nửa, Ma Tộc đang không ngừng truy sát các tu sĩ Nhân tộc tản mát, Yến Châu một lần nữa lâm vào một mảnh gió tanh mưa máu.

"Cao thủ đâu?" Quản Đại Ngưu lại hỏi: "Hóa Thần của chúng ta đâu?"

Lần này học sinh Trung Châu học viện có không ít người là cảnh giới Hóa Thần, hơn nữa bọn họ đều là thiên chi kiêu tử của các châu. Đối phó Ma Tộc có rất lớn phần thắng.

"Ma Tộc cũng có Hóa Thần," giọng Triều Khải nặng nề, mang theo vài phần tuyệt vọng, "hơn nữa bên phía Ma Tộc còn có tồn tại Luyện Hư kỳ."

"Không ít đồng học của học viện đã vẫn lạc..."

Hóa Thần kỳ có cường đại đến đâu, trước mặt Luyện Hư kỳ, cũng chẳng là gì.

Quản Đại Ngưu há to miệng, muốn nói chút gì, nhưng cuối cùng, hắn cũng chậm rãi ngậm miệng lại. Tâm tình vô cùng nặng nề.

"Đại sư huynh ta ở đâu..."

Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)
Quay lại truyện Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

hungnm001

Trả lời

1 tháng trước

Chap1501 lỗi nha. Về chap đầu tạ sùng ngô thiên tung

Ẩn danh

Henry Nguyen

Trả lời

1 tháng trước

chap 1501 cũng bị nhầm rồi ad, về mấy chap đầu đấy.

Ẩn danh

Henry Nguyen

Trả lời

1 tháng trước

chap 1408-1409 bị nhầm rồi ad, nhầm về mấy chap hồi đầu

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ok nha

Ẩn danh

Mẩu

Trả lời

1 tháng trước

1383- 1384 lỗi r add ạ

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

done

Ẩn danh

Anh Trung Đoàn

Trả lời

1 tháng trước

687 bị lỗi òi ad ơi

Ẩn danh

Nguyễn Đức

Trả lời

2 tháng trước

ad ơi chương 2466 bị lỗi rồi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

ok

Ẩn danh

Nguyễn Đức

Trả lời

2 tháng trước

ad ơi fix lại chương 2290 đi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

ok

Đăng Truyện