Logo
Trang chủ

Chương 2302: Ta sẽ để cho hắn biết rõ cái gì mới thật sự là thiên tài

Đọc to

"Có danh ngạch, nhưng không nhiều?" Đám người kinh hãi, ánh mắt nhìn đối phương lập tức trở nên cảnh giác.

Chỉ một câu của Từ Nghĩa đã phân hóa các thế lực lớn tại đây. Giản Bắc và những tiểu bối khác vẫn ngơ ngác không hiểu gì. "Nghe, danh ngạch dường như rất quý giá?" Giản Bắc, Giản Nam, Quản Đại Ngưu, Trâu Cương, Bao Dịch đều vô cùng tò mò. Bọn hắn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng tiếc thay, giờ không phải thời cơ tốt.

Cảnh Khắc chắp tay: "Nghĩa công tử, không biết danh ngạch thu hoạch được bằng cách nào?"

Phương Thái thì quan tâm hơn đến số lượng danh ngạch: "Có bao nhiêu danh ngạch?"

Từ Nghĩa cười càng thêm ngạo nghễ, ánh mắt càng thêm coi thường: "Không vội, còn có thời gian, cứ từ từ. . . . . Bất quá có thể nói cho các ngươi biết là, linh thạch, vật liệu các loại đều là tất yếu; danh ngạch, rất trân quý. . . . ."

Đám người nghe xong lòng trùng xuống. Đao còn chưa mài xong đã có ý định xẻ thịt bọn họ rồi. Đến lúc đó khẳng định phải xuất huyết nhiều. Càng nghĩ, tâm trạng đám người càng thêm nặng nề.

Thấy vẻ mặt của mọi người, Từ Nghĩa cười khẩy: "Suy nghĩ thật kỹ. Bất quá để bày tỏ thành ý, ta vừa nghe nói các ngươi muốn ai rời khỏi Trung Châu? Chuyện này, ta có thể giúp các ngươi làm."

Sau khi biết là Lữ Thiếu Khanh, Từ Nghĩa nhếch miệng, tỏ rõ khinh miệt: "Chỉ là một tiểu tử, không cần phải nói." Từ Nghĩa không hề để Lữ Thiếu Khanh vào mắt.

Cảnh Khắc vội vàng nhắc nhở: "Nghĩa công tử, hắn không phải người bình thường. Cho đến nay, hắn đã giết mười vị Đại Thừa kỳ."

Nói đến đây, những người có mặt vẫn cảm thấy một cỗ ngạt thở. Mười vị Đại Thừa kỳ, đây là chiến tích chói mắt đến mức nào!

Không ngờ Từ Nghĩa lại lắc đầu: "Bất quá chỉ là đạt được chút chỗ tốt trong thiên địa dị biến thôi. Thiên địa dị biến khiến tất cả người tu luyện các ngươi biến chuyển nhanh chóng, nhưng thực lực tăng trưởng lại ít đến thảm thương. Người thế giới này của các ngươi quá kém. Đối với ta mà nói, đừng nói mười cái, cho dù là một trăm cái, ta cũng có thể một tay trấn sát."

Ngữ khí của Từ Nghĩa vô cùng bá khí, toát ra sự tự tin vượt trội từ trong ra ngoài. Hắn tựa như một công tử nhà giàu từ đô thị lớn đến vùng nông thôn hẻo lánh, xem thường những nông dân chân lấm tay bùn. Dù nông dân làm tốt đến đâu, trong mắt hắn cũng chẳng đáng nhắc tới.

Khi Từ Nghĩa nói lời này, ánh mắt lơ đãng rơi trên người Giản Nam. Giống như một con gà trống kiêu ngạo sau khi gáy vang khát vọng được gà mái ưu ái. Nhưng Giản Nam lại không hề nhìn hắn, ánh mắt nhìn về một nơi khác, lặng lẽ, không biết đang suy nghĩ gì. Phản ứng của Giản Nam khiến Từ Nghĩa trong lòng sinh ra không vui.

Giản Bắc bỗng nhiên mở miệng: "Nghĩa công tử, thôi được, Lữ công tử cứ để chúng ta tự xử lý, không cần làm phiền nghĩa công tử xuất thủ."

"Ngươi tính là thứ gì?" Từ Nghĩa trong lòng khó chịu quát: "Ta làm việc cần ngươi đến khoa tay múa chân sao?"

Tiếng quát đột ngột khiến tất cả mọi người giật nảy mình. Giản Văn Tài lo lắng, vội vàng quát: "Tiểu Bắc, không được vô lễ với Nghĩa công tử! Mau xin lỗi!"

Giản Bắc biết điều, không phản kháng, mà nói với Từ Nghĩa: "Là ta mạo muội, mong nghĩa công tử thứ lỗi." Vẻ mặt hắn lãnh đạm, không chút dấu hiệu tức giận.

Giản Văn Tài cũng vội vàng nhận lỗi: "Nghĩa công tử chớ giận, tiểu nhi không hiểu chuyện, công tử không cần chấp nhặt với nó."

Từ Nghĩa lúc này mới lạnh lùng khẽ nói: "Về sau hãy biết nhìn một chút, ta làm việc còn chưa đến lượt ngươi khoa tay múa chân."

Cảnh Khắc bỗng nhiên nói: "Chẳng lẽ Giản Bắc hiền chất muốn đi mật báo?"

Ta đi! Giản Văn Tài có tâm muốn bóp chết Cảnh Khắc. Bây giờ đã bắt đầu đấu tranh nội bộ rồi sao?

Từ Nghĩa cười ha hả một tiếng: "Tùy tiện, mật báo thì sao chứ? Cho dù hắn làm đủ chuẩn bị cũng vô dụng. Ta muốn hắn canh ba đi, hắn không thể sống đến canh năm." Ngữ khí vẫn bá khí cuồng vọng.

Nông phụ lại mở miệng nói: "Nghĩa công tử, đây là chuyện của bọn họ, ngươi không cần nhúng tay."

"Ngươi biết cái gì?" Đối với người của mình, Từ Nghĩa cũng dùng ngữ khí không chút khách khí: "Hắn lưu lại nơi này, cướp đoạt tài nguyên của từng thế lực, tổn hại chính là lợi ích của chúng ta. Đây đều là của chúng ta, không tới lượt người khác nhúng tay."

Lời này khiến Giản Văn Tài và các đại lão khác sắc mặt càng thêm khó coi. Ngữ khí như thể đã xem tất cả thế lực này là vật trong tay hắn, không cho phép người khác động vào. Bọn hắn thậm chí suy đoán, nếu Lữ Thiếu Khanh không phải muốn linh thạch của Mị gia và Ngao gia, liệu Từ Nghĩa có xuất thủ không? Đúng như lời nông phụ nói, những chuyện này là của mười ba châu, bọn họ sẽ không nhúng tay. Giờ xem ra Lữ Thiếu Khanh đi, Từ Nghĩa đến, thì thời gian của bọn họ sẽ càng khó chịu hơn.

Nhưng nghĩ đến thế lực sau lưng Từ Nghĩa và nhu cầu của bản thân, bọn họ không khỏi nhụt chí, trong lòng tràn ngập bất đắc dĩ. Tất cả đều thân bất do kỷ vậy.

Sau khi bị mắng một trận, Giản Bắc lại mở miệng: "Đã như vậy, vì bồi tội, ta nguyện ý dẫn Nghĩa công tử đi tìm Lữ công tử."

Từ Nghĩa hài lòng: "Được thôi, thấy ngươi thức thời như vậy, đến lúc đó có thể cho phép ngươi đi theo ta. Mấy ngươi, những người trẻ tuổi, ta có thể cho các ngươi một cơ hội, đến lúc đó không cần gì cả cứ đi theo ta vào Độn Giới. Cái này cũng không chiếm danh ngạch trong tộc của các ngươi."

Ánh mắt hắn vẫn rơi trên người Giản Nam, vẫn hy vọng Giản Nam có thể liếc hắn một cái. Giản Văn Tài và những người khác mừng rỡ, vội vàng nói với người của mình: "Còn không mau cảm ơn Nghĩa công tử?"

Duy chỉ có Cảnh Khắc sắc mặt tối sầm. Lần này hắn không mang tiểu bối đến, chẳng phải là thiệt thòi sao? Lần này Giản gia kiếm lời lớn.

Giản Bắc và những người khác thì tràn đầy hiếu kỳ về "Độn Giới" trong lời Từ Nghĩa. Độn Giới? Là nơi nào? Thấy dáng vẻ vui mừng của các trưởng bối, hẳn Độn Giới còn "ngưu bức" hơn cả Tiên Giới?

"Nghĩa công tử, Độn Giới là nơi nào?" Bao Dịch nhịn không được mở miệng.

"Có một số việc, các ngươi còn chưa xứng biết." Từ Nghĩa lạnh lùng liếc hắn một cái, nói ra lời khiến Bao Dịch tức điên người.

"Thôi được, xuất phát, ta cũng phải chiếu cố cái tên Lữ Thiếu Khanh đó." Từ Nghĩa lần này nói thẳng, ánh mắt trừng trừng nhìn chằm chằm Giản Nam: "Ta sẽ cho hắn biết thế nào mới thật sự là thiên tài. . ."

Đề xuất Giới Thiệu: Đấu Chiến Thiên Hạ
Quay lại truyện Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

hungnm001

Trả lời

1 tháng trước

Chap1501 lỗi nha. Về chap đầu tạ sùng ngô thiên tung

Ẩn danh

Henry Nguyen

Trả lời

1 tháng trước

chap 1501 cũng bị nhầm rồi ad, về mấy chap đầu đấy.

Ẩn danh

Henry Nguyen

Trả lời

1 tháng trước

chap 1408-1409 bị nhầm rồi ad, nhầm về mấy chap hồi đầu

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ok nha

Ẩn danh

Mẩu

Trả lời

1 tháng trước

1383- 1384 lỗi r add ạ

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

done

Ẩn danh

Anh Trung Đoàn

Trả lời

1 tháng trước

687 bị lỗi òi ad ơi

Ẩn danh

Nguyễn Đức

Trả lời

2 tháng trước

ad ơi chương 2466 bị lỗi rồi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

ok

Ẩn danh

Nguyễn Đức

Trả lời

2 tháng trước

ad ơi fix lại chương 2290 đi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

ok