Logo
Trang chủ

Chương 134: Kinh ngạc nối tiếp kinh ngạc

Đọc to

Đồng thời né tránh ba mươi thanh Băng Kiếm công kích, năng lực né tránh của Tử Sâm La quả thực phi phàm. Chứng kiến Tử Sâm La nhẹ nhàng tránh thoát Băng Kiếm Trận, Sở Gia đắc ý nở nụ cười, thầm nhủ: "Đại ca quả nhiên vẫn là đại ca, thực lực cường hãn đến nhường này, ta còn lâu mới theo kịp."

Ba mươi thanh Băng Kiếm trở nên vô dụng, mười thanh còn lại đều bị Tử Sâm La dùng đôi cánh và thân thể để đối kháng, không hề e sợ. Sở Việt cũng khẽ mỉm cười, hiển nhiên là vì tin tưởng tuyệt đối vào năng lực của Tử Sâm La. Theo suy đoán của hắn, Tử Sâm La có thể né tránh hai mươi thanh Băng Kiếm đã là không tệ, lần này biểu hiện vượt trội hơn hẳn ngày thường khiến hắn cũng cảm thấy nở mày nở mặt.

“Ầm ầm ầm!” Mười thanh Băng Kiếm cuối cùng giáng xuống thân Tử Sâm La nhưng không gây ra thương tổn đáng kể. Tất cả Băng Kiếm lập tức vỡ nát, hóa thành băng vụn rơi lả tả xuống đất. Phòng ngự thân thể của Tử Sâm La đã đạt tới cấp bảy trung kỳ, mười thanh Băng Kiếm không thể nào tạo thành thương tổn chân chính.

Thế nhưng, ngay khi Sở Việt hạ lệnh cho Tử Sâm La công kích Băng Không Tinh Linh, một màn kinh người đã xuất hiện. Cả bốn người Sở Việt, Sở Gia, Sở Tiêm và Sở Thiến đồng thời ngây dại, bộ dạng đờ đẫn.

Trong khoảnh khắc ba mươi thanh Băng Kiếm chém hụt tưởng chừng sắp rơi xuống đất, hai tròng mắt Băng Không Tinh Linh bỗng nhiên lóe sáng. Lập tức, ba mươi thanh Băng Kiếm vốn đã thất bại, tưởng chừng vô dụng, lại bắt đầu chuyển hướng, đột nhiên xoay vòng vẽ ra một đường cong tuyệt mỹ, đâm ngược về phía Tử Sâm La.

Sở Việt thấy vậy cũng sợ hãi trợn tròn mắt, vội vàng ra lệnh Tử Sâm La dùng cánh bao trùm lấy thân thể. Đôi cánh của Tử Sâm La có lực phòng ngự mạnh hơn thân thể một chút. Ba mươi thanh Băng Kiếm lấy đà từ xa bay tới, chém thẳng vào Tử Sâm La không hề lưu thủ. Mỗi một thanh Băng Kiếm chém vào thân thể Tử Sâm La đều nhanh chóng nát bấy, nhưng lực đạo mạnh mẽ trực tiếp đánh văng nó lên trời cao, tốc độ mỗi lúc một nhanh hơn.

“Yêu Mộc Triền!”

Khi Băng Không Tinh Linh đang áp chế Tử Sâm La chật vật phòng thủ, Ma Thụ Chiến Sĩ đã chuẩn bị xong kỹ năng. Ba mươi thanh Băng Kiếm oanh kích vừa kết thúc, cánh tay Ma Thụ Chiến Sĩ vung lên, kéo dài biến thành hai sợi dây xích thô ráp, quấn chặt lấy Tử Sâm La đang lơ lửng giữa không trung.

Khuôn mặt Sở Việt trở nên cực kỳ khó coi. Ba mươi thanh Băng Kiếm liên tục oanh kích đã tạo ra lực sát thương cực lớn. Cho dù Tử Sâm La có phòng ngự cao đến đâu cũng sẽ bị lực lượng chấn động làm cho thân thể tê dại, đầu óc choáng váng, căn bản không còn khả năng thi triển kỹ năng phòng thủ. Yêu Mộc Triền đã thành công quấn chặt Tử Sâm La. Bản thân Ma Thụ Chiến Sĩ có lực lượng không hề yếu, vừa bắt được con mồi liền kéo nó hạ xuống đất nhanh như chớp.

“Chiến Dã, Mặc Khải Thứ!”

Sở Mộ nắm bắt thời cơ chuẩn xác, âm thầm hạ chỉ lệnh cho Chiến Thú Mặc Dã. Chiến Dã đã chuẩn bị xong xuôi từ lâu. Trong lúc Ma Thụ Chiến Sĩ đang kéo Tử Sâm La xuống đất, nó lập tức lao tới vị trí đã định, bình tĩnh tụ lực chờ đợi con mồi. Trên lớp vảy Mặc Giáp, những gai nhọn Mặc Khải Thứ đen bóng chậm rãi vươn ra. Năng lực cụ thể nhất của chiêu này chính là bỏ qua phòng ngự.

“Ầm!”

Tử Sâm La từ trên không trung bị lôi thẳng xuống đất, lập tức bị Mặc Khải Thứ đâm xuyên thân thể. Máu tươi bỗng nhiên phun ra thành vòi, tưới ướt đẫm mặt đất xung quanh.

“Chiến Dã, quấy nhiễu nó!”

“Rống!”

Chiến Dã vốn có ý chí chiến đấu nhiệt tình hơn xa Hồn sủng bình thường. Vừa tung một kích đánh trúng kẻ địch, Mặc Khải Thứ với hiệu quả Ám Thực (ăn mòn) đã bắt đầu thôn phệ cơ quan nội tạng bên trong Tử Sâm La.

“Băng Không Tinh Linh, Huyền Tinh Băng Khải!”

“Đinh!”

Huyền Tinh Băng Khải có tác dụng tốt nhất đối với Mặc Dã, bởi vì giai đoạn của nó tương đối thấp. Sau khi được gia trì Băng Khải, lực phòng ngự sẽ mạnh hơn một cấp. Hiện tại, thực lực Chiến Dã chỉ là năm đoạn năm giai, nếu không tăng cường phòng ngự cho nó, cho dù sinh mệnh lực ương ngạnh rất có thể sẽ bị Tử Sâm La mạt sát. Lúc này Tử Sâm La rơi vào trạng thái bị động, khó lòng phát động công kích cường đại, nhưng Sở Mộ vẫn phải bảo đảm an toàn tuyệt đối cho Hồn sủng của mình.

Tử Sâm La đã thật sự bị thương, nhưng đợt công kích này còn chưa đủ làm cho nó mất đi lực chiến đấu. Trải qua thời gian ngắn ngủi hồi phục tinh thần, nó bắt đầu dùng móng vuốt xé rách dây leo của Ma Thụ Chiến Sĩ quấn quanh người. Dây leo do Ma Thụ Chiến Sĩ buông thả đã được Yêu Mộc gia tăng uy lực, nên có tính dẻo dai và bền bỉ hơn kết tinh Mộc hệ bình thường.

Tử Sâm La dốc toàn lực cắn xé hồi lâu mới thoát khỏi sự dây dưa của Ma Thụ Chiến Sĩ, nhưng có một nỗi bi ai mà nó không biết: Ma Thụ Chiến Sĩ đã lĩnh ngộ kỹ xảo ba lần buông thả (tam phóng thích, thi triển ba kỹ năng nối liền nhau). Mộc hệ Hồn sủng chống lại Thú hệ Dực hệ Hồn sủng vốn đã chiếm cứ ưu thế rất lớn, hơn nữa Ma Thụ Chiến Sĩ của Sở Mộ đã có năng lực đồng thời buông thả ba kỹ năng. Một khi Tử Sâm La rơi xuống đất chắc chắn sẽ biến thành con mồi vô cùng chân thật, mặc kệ nó giãy giụa thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay Ma Thụ Chiến Sĩ. Kỹ xảo buông thả kỹ năng không gián đoạn lập tức được bày ra trước mắt mọi người.

Về phần Băng Không Tinh Linh dĩ nhiên cũng không rảnh rỗi đứng chơi. Trong đoạn thời gian cực ngắn, Băng Không Tinh Linh đã phóng ra hai lượt kỹ năng Băng hệ xâm nhập vào trong thân thể Tử Sâm La. Trong khi đó, Tử Sâm La bị Mặc Khải Thứ của Chiến Dã ăn mòn làn da, lực phòng ngự giảm xuống quá nhanh. Mỗi một đợt Băng hệ công kích xuống hầu như không bị ngăn cản chút nào, chỉ qua chốc lát mà Tử Sâm La đã bị tàn phá cơ thể vô cùng khủng khiếp.

“Sáu đoạn tám giai Băng Không Tinh Linh cấp chiến tướng, sáu đoạn bốn giai Ma Thụ Chiến Sĩ cấp chiến tướng và một con năm đoạn năm giai Mặc Dã cấp thống lĩnh. Thế mà hạn chế bảy đoạn cường hóa Dực hệ cấp thống lĩnh đến mức không thể thi triển một cái kỹ năng.”

Đến tận lúc này, Sở Tiêm vẫn còn đang kinh ngạc. Trên thực tế, ba con Hồn sủng của Sở Mộ lần này chiến đấu còn chưa thật sự phối hợp, lực chiến đấu của chúng nó vốn không có đơn giản như vậy. Nếu như cộng thêm hiệu quả phối hợp trận hình, cho dù là Mạc Tà cũng chưa chắc chiếm được tiện nghi từ chúng nó.

Hồn sủng Mộc hệ tiên phong hạn chế và phòng ngự đúng là làm người ta cực kỳ đau đầu, cộng thêm Hồn sủng Băng hệ phòng ngự cường đại, công kích kinh khủng, trở thành mũi kiếm công kích chủ yếu. Sau nữa là Mặc Dã cận chiến dũng mãnh áp chế đối phương triệt để, không còn lấy một giây một phút nào kịp thời hồi phục tinh thần tìm cách cứu vãn tình thế. Đội hình Hồn sủng này kết hợp với nhau chắc chắn sẽ phát huy ra chiến lực gấp hai lần trở lên.

Ba con Hồn sủng phối hợp công kích, kỹ năng lần lượt nện xuống không chút nhân từ. Vết thương trên người Tử Sâm La càng lúc càng nhiều, Sở Việt đứng ở bên cạnh sắc mặt xanh mét, trong lúc nhất thời quên mất sử dụng hồn kỹ hỗ trợ Hồn sủng của mình.

“Đại ca... đại ca… thu hồi Hồn sủng đi, bằng không...” Sở Gia cũng sợ tới mức hai chân run rẩy.

Lúc này tình hình đã quá rõ ràng rồi, Tử Sâm La bị ba con Hồn sủng liên thủ tấn công tới tấp, hoàn toàn không có dư lực phản kích, đành phải cúi đầu, phủ cánh ngăn cản từng đợt công kích tối tăm mặt mũi. Nếu còn không thu hồi trở về, Hồn sủng nhất định sẽ bị giết chết.

Sở Việt trợn mắt nhìn sang Sở Gia. Chẳng lẽ bản thân hắn không muốn thu hồi Hồn sủng sao? Vấn đề là bây giờ thu hồi Hồn sủng thì mặt mũi của hắn vứt vào đâu?

Sở Tiêm kinh ngạc rất lâu mới từ từ khôi phục lại như cũ, ánh mắt nàng bắt đầu lóe lên tia sáng kỳ lạ. Sở Mộ gọi ra ba con Hồn sủng này quả thật rất mạnh, ít nhất Sở Tiêm tự nhận là mình xuất toàn lực cũng không thể chiến thắng nổi Tử Sâm La của Sở Việt.

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Trời Sinh Đã Là Nhân Vật Phản Diện
Quay lại truyện Sủng Mị
BÌNH LUẬN