Liệt Diễm Tinh Linh điều khiển hỏa diễm vô cùng thành thạo, vừa chiếm ưu thế tấn công liền liên tục tung ra vô số kỹ năng Hỏa hệ về phía Băng Không Tinh Linh. Chỉ chốc lát sau, thân thể Băng Không Tinh Linh đã có dấu hiệu rạn nứt, tình cảnh vô cùng chật vật. Theo chiến đấu dần dần kéo dài, Băng Không Tinh Linh của Tùng Lâm Sơn rõ ràng rơi vào thế hạ phong, sắc mặt Tùng Lâm Sơn cũng trở nên rất khó coi.
"Ngươi… ngươi... tại sao Thủy Nguyệt của ngươi vẫn đứng nhìn hả? Thân là một Hồn sủng sư phụ trợ, làm sao ngay cả kỹ năng trị liệu cũng không thi triển?" Tùng Lâm Sơn tức giận chĩa mũi dùi về phía Diệp Khuynh Tư, xem ra hắn muốn đổ lỗi cho Diệp Khuynh Tư về sự thất bại của đợt giao chiến này.
Diệp Khuynh Tư bình tĩnh đến lạ thường, đối mặt với lời chỉ trích của Tùng Lâm Sơn cũng không thèm liếc nhìn lấy một cái, tựa hồ trong mắt nàng, Tùng Lâm Sơn cùng Hồn sủng của hắn đều không tồn tại.
"Bảo Băng Không Tinh Linh lui về đi." Sở Mộ chậm rãi tiến lên, ra lệnh cho Ngưng thi triển vài đạo Băng Tường cản trở Liệt Diễm Tinh Linh công kích. Băng Không Tinh Linh của Tùng Lâm Sơn nhận được cơ hội thở dốc lập tức bay lùi trở về, còn Tùng Lâm Sơn, kẻ phiền nhiễu kia vẫn đứng tại chỗ không ngừng lải nhải, biện hộ cho thất bại của mình.
"Cùng nhau đối phó đi, con Liệt Diễm Tinh Linh kia nhờ vòng xoáy hỏa diễm mà được tăng cường ưu thế rất lớn. Nếu không, Băng Không Tinh Linh của ta tuyệt đối có thể dễ dàng đánh bại nó." Tùng Lâm Sơn nói.
"Không cần, ngươi lùi ra xa một chút, đứng quan chiến là được." Sở Mộ hờ hững đáp.
"Ngưng, Băng Không Vũ."
“Đinh!” Chú ngữ lập tức vang vọng. Dù cùng là kỹ năng Băng Không Vũ cấp bốn, nhưng Băng Không Tinh Linh của Tùng Lâm Sơn phải mất hơn một giây để niệm chú, trong khi Ngưng gần như hoàn thành trong nháy mắt. Băng Tinh màu xanh trắng bay tán loạn xung quanh, nhiệt độ trong khu vực nhanh chóng giảm mạnh, khí tức băng hàn lan tỏa từ từ áp thẳng về phía trước.
"Ngươi cẩn thận kẻo con Băng Không Tinh Linh yếu ớt kia bị nó miểu sát, hay là..." Tùng Lâm Sơn rõ ràng bất mãn với thái độ của Sở Mộ, vốn định buông lời chế nhạo, nhưng đột nhiên nhận ra uy lực của kỹ năng Băng Không Vũ này phi phàm, lời nói dần dần nghẹn lại trong cổ họng.
Kỹ năng cấp bốn Băng Không Vũ thường xuyên được Băng hệ Hồn sủng sử dụng, lực sát thương của chiêu này không quá lớn. Nhưng tác dụng chủ yếu chính là tạo thành một môi trường rét lạnh, nhờ đó Băng Không Tinh Linh chiến đấu càng lâu càng chiếm ưu thế. Lúc trước, Băng Không Tinh Linh của Tùng Lâm Sơn thi triển kỹ năng Băng Không Vũ chỉ kéo dài không tới bốn giây, những điểm Băng Tinh vừa hiện ra đã bị vòng xoáy hỏa diễm cùng ngọn lửa do Liệt Diễm Tinh Linh phóng ra hòa tan. Còn Ngưng thi triển Băng Không Vũ từ nãy đến giờ vẫn tiếp tục không ngừng nghỉ, hỏa diễm nóng rực xung quanh dần dần bị áp chế, thậm chí thân thể Liệt Diễm Tinh Linh bắt đầu bị Băng Tinh bao phủ.
"Huyền Tinh cao cấp?" Màu sắc của sương mù Băng Tinh có phần dị thường, cho dù Tùng Lâm Sơn kiến thức kém cỏi vẫn có thể nhận ra Băng Không Tinh Linh của Sở Mộ đang khống chế một loại Huyền Tinh cao cấp. Ngay cả năng lượng kết tinh cùng loại cũng có sự phân chia mạnh yếu, có thể phân biệt rõ ràng qua màu sắc và nồng độ dày đặc. Tùng Lâm Sơn nhìn thấy Ngưng, một Băng Không Tinh Linh sáu đoạn chín giai, thi triển ra Huyền Tinh cao cấp thì vô cùng kinh ngạc, há hốc mồm, hồi lâu không thốt nên lời.
"Sáu đoạn chín giai Băng Không Tinh Linh làm sao có thể lĩnh ngộ Huyền Tinh cao cấp?" Lực lượng Huyền Tinh lượn lờ xung quanh từ từ áp đảo nhiệt lực từ vòng xoáy hỏa diễm, bất kể Tùng Lâm Sơn suy nghĩ thế nào cũng không thể tin đây là sự thật. Ngưng, một Băng Không Tinh Linh sáu đoạn chín giai, sở hữu lực chiến đấu mạnh hơn rất nhiều so với Băng Không Tinh Linh bảy đoạn năm giai của Tùng Lâm Sơn. Dù phải đối mặt với Liệt Diễm Tinh Linh tám đoạn năm giai, nó vẫn hoàn toàn chiếm ưu thế.
Băng Không Vũ vẫn tiếp tục kéo dài, khí tức băng hàn phiêu đãng trong hang động nhỏ hẹp. Lúc này, Ngưng bỗng nhiên ngâm nga một tiếng, vô số điểm Băng Tinh xung quanh bắt đầu tụ tập lại, dưới tình huống không cần niệm chú vẫn ngưng tụ thành một cây Huyền Tinh trường mâu khổng lồ. Gió lớn bỗng chốc nổi lên cuồn cuộn tràn ngập khắp hang động, phóng thẳng tới Liệt Diễm Tinh Linh.
"Toái Băng lĩnh vực, làm rất tốt!" Nhìn thấy Ngưng thao túng vô số Băng Tinh nhẹ nhàng như thế, trên mặt Sở Mộ lập tức hiện lên nụ cười vui vẻ. Băng Tuyết quả trị giá hai ngàn vạn đúng là hiệu quả rất mạnh, tiền nào giá nấy hoàn toàn tương xứng với giá trị của nó. Không ngờ Băng Không Tinh Linh lại đề cao năng lực thiên phú Băng hệ quá nhanh. Toái Băng lĩnh vực sẽ giúp cho Băng Không Tinh Linh khống chế kỹ năng Băng hệ càng thêm tinh tế, những khối vụn băng bể tan tành hoặc là Băng Tinh nhỏ nhoi đều nằm trong tầm khống chế của lĩnh vực. Ban đầu, trong trận chiến ở Lãng Hà thành với Lục Đào, Băng Không Tinh Linh của tên đó chính là sử dụng Toái Băng lĩnh vực. Nhưng Ngưng bây giờ thi triển Toái Băng lĩnh vực rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều.
Huyền Tinh trường mâu đâm tới trực tiếp xuyên thủng thân thể Liệt Diễm Tinh Linh hầu như không có một chút lực cản. Thân thể Liệt Diễm Tinh Linh bị trường mâu xuyên thấu, ngọn lửa trên người nhanh chóng ảm đạm xuống. Sau khi Băng Không Tinh Linh tổ hợp thành một cây Huyền Tinh trường mâu đâm vào chỗ yếu hại của nó lần nữa, ngọn lửa trên người Liệt Diễm Tinh Linh lập tức tắt ngấm.
Chiến đấu không kéo dài quá lâu, Ngưng biểu hiện quá mức cường hãn làm cho Tùng Lâm Sơn trợn mắt há hốc mồm. Con Hồn sủng Băng Không Tinh Linh cấp chiến tướng này quả thực là biến thái đến tột cùng. Vẻ mặt Tùng Lâm Sơn càng phong phú thì Diệp Khuynh Tư lại càng cảm thấy buồn cười, không biết tại sao trên thế giới này luôn có nhiều người tự cho rằng thực lực bản thân mình rất mạnh như vậy. Cứ thích nói nhảm, khoe khoang không ngừng, không sớm thì muộn đám người này cũng sẽ có ngày gặp phải tình cảnh múa rìu qua mắt thợ mà thôi. Đúng là ngày hôm nay Ngưng thể hiện ra năng lực khống chế Băng hệ cũng làm cho Diệp Khuynh Tư kinh ngạc không dứt. Băng Không Tinh Linh của Sở Mộ đạt tới bảy đoạn hình như còn mạnh hơn Băng Hỏa Yêu Tinh của nàng vài phần.
"Ách, cái này... Sở Mộ huynh đệ, Băng Không Tinh Linh đúng là rất tốt nha! Không biết làm sao điều huấn ra tới?" Kết thúc chiến đấu một lúc lâu, Tùng Lâm Sơn mới cực kỳ lúng túng đi tới, nhất là nghĩ đến lúc trước nói cái câu ‘đứa trẻ ba tuổi và người trưởng thành’ quả thực là tự cầm đá đập vào chân mình mà.
"Tiếp tục dẫn đường đi." Sở Mộ cũng lười so đo với người này, hờ hững nói.
Hiện tại đã thấy được Sở Mộ có một con Băng Không Tinh Linh cường đại như thế, Tùng Lâm Sơn tự nhiên đối đãi Sở Mộ khác hẳn trước kia, dù cho hắn tự cao tự đại nhưng cũng không phải là kẻ ngu. Hắn lập tức thu lại thái độ ngạo mạn, mỉm cười ‘vô cùng thân mật’ đi trước dẫn đường.
Vòng xoáy hỏa diễm hình thành chủ yếu là do tinh thể Hỏa thuộc tính tồn tại. Sở Mộ bảo Ly lão nhi đi vào vòng xoáy hỏa diễm thu thập cấp bảy Hỏa tinh thì dòng xoáy đó dần dần yếu đi rồi biến mất. Ở chính giữa vòng xoáy hỏa diễm chỉ có một khối cấp bảy Hỏa tinh và một khối cấp sáu Hỏa tinh. Sau khi vòng xoáy hỏa diễm biến mất, Sở Mộ cố ý xem xét mấy bức tường hang động xung quanh thì phát hiện tầng đất nơi này nóng rực lạ thường, điều này làm cho Sở Mộ cảm giác có chỗ kỳ quái.
"Bây giờ đi đâu?" Sở Mộ bây giờ cũng không có bao nhiêu hứng thú đối với tinh thạch cấp sáu trở xuống, vì thế trực tiếp bỏ qua vấn đề này, không cần phải lưu lại hao phí thời gian vì một việc nhỏ.
"Hẳn là con đường bên phải, đường này có thể thông tới hướng khác của ngọn núi, từ nơi nào leo lên đỉnh núi sẽ an toàn hơn nhiều lắm." Tùng Lâm Sơn trả lời ngay lập tức, thái độ hoàn toàn không giống với trước kia nữa.
Bọn họ đi thẳng về phía trước khoảng chừng một trăm thước thì xuất hiện một cái động quật to lớn lọt vào tầm mắt. Lúc đó phạm vi nhìn đột nhiên rộng mở và trong sáng hẳn lên, trong động quật có các loại nham thạch và hỏa diễm chiếu sáng vách đá lởm chởm, lâu lâu lại có ngọn lửa từ dưới đất phụt lên hình thành bẫy rập tương đối nguy hiểm. Toàn bộ động quật giống như là một căn phòng rộng lớn do nham thạch tạo thành.
Đề xuất Voz: [Chia sẻ] Người Việt và câu chuyện di trú, định cư