Logo
Trang chủ

Chương 229: Cổ Thương Ma Thụ (thượng, hạ)

Đọc to

Linh Âm Thiếp sở hữu vô vàn năng lực phụ trợ, kỹ năng hồi phục của nó thậm chí còn hiệu quả hơn cả Hồn sủng Thủy hệ. Bởi lẽ đó, một Hồn sủng Hoa hệ đồng hành bên ngoài chẳng khác nào một kho dược tề trị liệu, giải độc, tăng cường đề kháng dồi dào. Thậm chí, một vài Hồn sủng Hoa hệ cường đại còn có năng lực khởi tử hồi sinh.

Trên thị trường, một Hồn sủng Hoa hệ cấp Thống Lĩnh thường có giá trị vượt trăm vạn kim tệ. Riêng Linh Âm Thiếp, thuộc chủng loại được các Hồn Sủng Sư nữ giới vô cùng ái mộ, giá trị phổ biến thường lên tới năm trăm vạn kim tệ, thậm chí có tiền cũng khó lòng mua được. Giờ đây, Sở Mộ đang ở thời điểm thiếu tiền, chỉ riêng việc thu mua linh vật cường hóa cho Ma Thụ Chiến Sĩ đã khiến hắn đau đầu. Một khoản tiền khổng lồ hiện ra trước mắt, sao hắn có thể bỏ qua?

“Thiếu chủ, đây là một Linh Âm Thiếp ấu sủng, có lẽ là Tam Đoạn. Như vậy, giá tiền có thể sẽ cao hơn một chút.” Ly lão nhi khẽ thì thầm với Sở Mộ.

Sở Mộ cũng không dám lớn tiếng, chỉ dùng Hồn Niệm ra hiệu cho Mạc Tà từ từ tiếp cận Linh Âm Thiếp. Bộ lông trắng bạc của Mạc Tà tung bay trong gió. Khi duy trì trạng thái Sơ Liên, nó trông còn vô hại hơn cả Linh Âm Thiếp.

Linh Âm Thiếp dường như đã phát hiện ra Cửu Vĩ Hồ đang đến gần, đôi mắt nhẹ nhàng liếc qua rồi cảnh giác lùi về phía sau một bước. Đôi mắt Mạc Tà khẽ lóe lên quang mang kỳ dị, tia sáng tựa bảo thạch ấy chính là kỹ năng Tà Mâu Yêu Nhiếp của nó. Mạc Tà muốn khiến Linh Âm Thiếp dần dần buông lỏng cảnh giác.

“Ô ô ô!” Cuối cùng, Mạc Tà đã tiếp cận thành công và phát ra tín hiệu cho Sở Mộ, ý bảo hắn có thể tiến đến thu hồi Linh Âm Thiếp vào Giới Chỉ. Nếu Sở Mộ còn ở giai đoạn Hồn Sư, có lẽ hắn đã ký kết Hồn Ước với Linh Âm Thiếp để làm Hồn sủng phụ trợ cho mình. Nhưng giờ đây, Sở Mộ không còn không gian Hồn sủng dư thừa, vả lại Linh Âm Thiếp cũng không phải loại Hồn sủng mà hắn am hiểu.

“Đinh đang ~!” Khi Sở Mộ bước lại gần, Linh Âm Thiếp đang mơ màng bỗng nhiên kêu lên mấy tiếng hoảng hốt. Thân thể mềm mại của nó khẽ rung lên, tung ra một đám mây phấn hồng rồi quay người bỏ chạy.

“Mạc Tà, đuổi theo!” Sở Mộ lập tức ra lệnh, kiên quyết không để năm trăm vạn kim tệ trốn thoát ngay trước mắt mình.

“Ô ô ô!” Mạc Tà vẫy đuôi một vòng, quét bay đám phấn hoa, rồi phóng chân đuổi theo Linh Âm Thiếp đang cố gắng chạy trốn. Chốc lát sau, Mạc Tà đã theo sát Linh Âm Thiếp, cái đuôi của nó cuốn lấy, trói chặt Hồn sủng Hoa hệ lại. Vì nghĩ đến dáng vẻ mảnh khảnh của Linh Âm Thiếp, Mạc Tà không dùng quá nhiều lực, chỉ nhẹ nhàng quấn quanh eo nó.

“Đinh đang đinh đang!” Linh Âm Thiếp phát ra tiếng kêu kinh hoảng ngày càng dồn dập, tựa hồ đang cầu cứu...

“Thiếu chủ, hãy nhanh tay một chút. Linh Âm Thiếp là một loại Hồn sủng Hoa hệ lương thiện, rất thích trợ giúp và trị liệu cho các Hồn sủng bị thương. Bởi vậy, nó thường được những Hồn sủng khác bảo vệ. Một khi nó kêu cứu, rất có thể sẽ dẫn dụ vô số Hồn sủng khác đến.” Ly lão nhi mở miệng nhắc nhở.

Sở Mộ gật đầu, vô cùng quyết đoán triệu hồi Ma Thụ Chiến Sĩ và Chiến Dã ra ngoài. Ma Thụ Chiến Sĩ thủ vệ bên cạnh Sở Mộ, còn Chiến Dã cảnh giác nhìn ngó xung quanh, tùy thời chuẩn bị nghênh đón kẻ địch kéo đến gây phiền toái.

“A ~!” Bỗng nhiên, từ bên kia rừng hoa truyền đến một tiếng gầm thét kinh khủng. Âm thanh này khá giống Ma Thụ Chiến Sĩ, nhưng hùng hồn hơn nhiều.

“Ù ù ù!” Mặt đất bắt đầu run rẩy từng đợt. Sở Mộ rõ ràng cảm nhận được một sinh vật khổng lồ nào đó đang lao về phía mình. Rừng hoa bắt đầu lay động dữ dội, sau đó hai cây đại thụ ở đằng xa bị hai bàn tay khổng lồ tách ra. Giữa hai cây đại thụ ấy hiện ra một khuôn mặt vỏ cây sần sùi, già nua, cùng cặp mắt đang giận dữ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ và đám Hồn sủng của hắn.

“Thiếu chủ, Cổ Thương Ma Thụ! Đây là một đầu Cổ Thương Ma Thụ Bát Đoạn!” Ly lão nhi bỗng nhiên kêu lên thảng thốt.

Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên Ma Thụ khổng lồ kia, trong lòng âm thầm nổi lên một trận sóng gió. Hắn hoàn toàn không lường trước được hình thể Cổ Thương Ma Thụ có thể lớn đến mức này. Đỉnh đầu nó thò ra ngoài khoảng trống giữa hai tán cây vài thước, hai cánh tay lực lưỡng dạt cây đại thụ như đẩy rơm rạ. Còn hai cái chân khổng lồ, mỗi khi đặt xuống đều khiến mặt đất chấn động, phát ra âm thanh “ùng ùng”.

“Tản ra!” Sở Mộ lập tức ra lệnh cho các Hồn sủng của mình.

Mạc Tà hiển nhiên ý thức được sự cường đại của Cổ Thương Ma Thụ. Chín đạo Miện Diễm trên người nó lập tức bốc cháy, xoay quanh thân thể rồi từ từ hạ xuống bốn chân. Trong quá trình đó, chín cái đuôi hoa lệ đã mở rộng, hất tung ngọn lửa nóng bỏng ra xung quanh.

“Đinh đang!” Trong lúc Mạc Tà hóa thân thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ, Linh Âm Thiếp liền phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ, hiển nhiên là bị khí tức cường đại và hỏa diễm của Mạc Tà dọa sợ. Một cái đuôi của Mạc Tà vẫn đang quấn lấy Linh Âm Thiếp, không cho nó cơ hội chạy trốn. Bởi vậy, Linh Âm Thiếp ở trong ngọn lửa Miện Diễm kia không hề dễ chịu chút nào.

“A!” Đôi mắt Cổ Thương Ma Thụ nhanh chóng khóa mục tiêu là Mạc Tà. Hai bàn tay khổng lồ từ trên cao chụp xuống mạnh mẽ như núi đè.

“Mạc Tà, Cửu Vĩ Mê!” Ngay lúc đó, thân thể Mạc Tà đã di động sang hướng khác gần ba mươi thước. Hai bàn tay Cổ Thương Ma Thụ vỗ xuống lập tức đào ra một cái hố thật to, nhưng Mạc Tà đã biến mất.

“Mạc Tà, ngươi hãy hấp dẫn sự chú ý của nó.” Sở Mộ nói với Mạc Tà.

“Ô ô!” Mạc Tà gật đầu, cũng hành động giống như Quỷ Khung Quân Vương trước đây, chỉ có điều lần này là cuốn theo Linh Âm Thiếp chạy vòng quanh.

“A!” Cổ Thương Ma Thụ vô cùng tức giận. Bàn tay khổng lồ của nó táo bạo đánh gãy hàng loạt cây cối xung quanh, rồi bắt đầu thi triển kỹ năng về phía Mạc Tà.

“Ma Thụ, Quán Chi!” Hình thể Ma Thụ Chiến Sĩ chỉ có vài thước, nhìn qua tựa như một chiến sĩ hình người mặc Mộc Khải. Nếu so sánh về ngoại hình với Cổ Thương Ma Thụ, rõ ràng là thua kém một khoảng lớn. Cánh tay Ma Thụ Chiến Sĩ duỗi dài ra, ẩn sâu vào lòng đất. Đợi cho Cổ Thương Ma Thụ đuổi theo Mạc Tà, nó liền khống chế một đám rễ cây trồi lên, đâm vào lưng Cổ Thương Ma Thụ.

“Sinh Mệnh Duyên Hấp!” Sở Mộ nói với Ma Thụ Chiến Sĩ. Sinh mệnh lực của Ma Thụ Chiến Sĩ bây giờ đang ở trạng thái đỉnh phong. Nếu tiếp tục Sinh Mệnh Duyên Hấp tương đương với việc sử dụng Hồn Hạch. Còn nếu hấp thu sinh mệnh của một Hồn sủng có thực lực cực kỳ cường đại, nó gần như Hồn Tinh, có thể trực tiếp trưởng thành.

Ma Thụ Chiến Sĩ điều khiển Quán Chi bắt đầu di chuyển lên trên, nhưng ngay khi thi triển kỹ năng, nó lại phát hiện không hề hút được sinh mệnh của Cổ Thương Ma Thụ, mà chỉ là lớp vỏ cây bên ngoài của nó mà thôi.

“Thiếu chủ, Ma Thụ Chiến Sĩ của ngài phá không nổi phòng ngự của nó thì làm sao hấp thu sinh mệnh lực? Con Cổ Thương Ma Thụ này đã nắm giữ lực lượng Nhiên Mộc sơ cấp, cho nên lực phòng ngự đã đạt đến cấp Tám. Nó hoàn toàn không cần để ý công kích của Ma Thụ Chiến Sĩ.” Ly lão nhi khẽ nói.

Khi Ma Thụ Chiến Sĩ thi triển Sinh Mệnh Duyên Hấp thất bại, Sở Mộ đã ý thức được điểm này, liền quyết đoán ra lệnh cho Chiến Dã tìm cơ hội dùng kỹ năng Ám Thực hạ thấp lực phòng ngự của Cổ Thương Ma Thụ.

“Cổ Thương Ma Thụ là Hồn sủng cấp Thống Lĩnh đỉnh phong, cho dù không có cường hóa thì lực chiến đấu vẫn mạnh hơn rất nhiều Hồn sủng cấp Thống Lĩnh khác. Huống chi nó còn là Hồn sủng Mộc hệ, hai Hồn sủng của ngươi chỉ có thể gãi ngứa cho nó thôi.” Ly lão nhi nhắc nhở lần nữa.

Sở Mộ không để ý đến lời Ly lão nhi nói, tự mình nhảy lên lưng Chiến Dã, phóng thẳng về phía Cổ Thương Ma Thụ. Ma Thụ Chiến Sĩ biết rõ bản thân mình tốc độ rất chậm, chưa chắc đuổi kịp Cổ Thương Ma Thụ. Nếu Cổ Thương Ma Thụ đã không thèm nhìn công kích của nó, liền dứt khoát dùng rễ cây buộc chặt Cổ Thương Ma Thụ lại, cố gắng hạn chế không cho nó di chuyển.

Trong lúc Cổ Thương Ma Thụ tập trung vào hai Hồn sủng khác cũng chính là cơ hội của Chiến Dã đã tới. Tốc độ Chiến Dã không tính là quá chậm, sau khi thi triển Ám Tập, thoáng cái đã chạy tới dưới chân Cổ Thương Ma Thụ.

“Ma Thụ!” Sở Mộ quay đầu lại nhìn lướt qua Ma Thụ Chiến Sĩ. Ma Thụ Chiến Sĩ cũng hiểu ý Sở Mộ rất nhanh, một cánh tay bằng rễ cây trong đó vung ra, giữ vững bắp đùi Cổ Thương Ma Thụ lại một chỗ. Chiến Dã nhảy lên trên cánh tay Ma Thụ Chiến Sĩ, rồi mượn lực lần lượt phóng lên vị trí cao hơn.

“Mặc Khải Thứ!” Sở Mộ cũng đã đứng dậy nhảy ra ngoài, men theo cánh tay Ma Thụ Chiến Sĩ đi xuống đám lưới rễ cây chằng chịt. Vào lúc đó, Chiến Dã đã thả ra Mặc Khải Thứ bén nhọn, hung hăng đâm vào lưng Cổ Thương Ma Thụ. Mặc Khải Thứ là kỹ năng không nhìn phòng ngự, cũng là lợi khí hữu hiệu nhất khi Chiến Dã cận chiến. Mỗi cây Mặc Khải Thứ đâm vào đều tạo thành thương tổn không nhỏ, trong lúc nhất thời Cổ Thương Ma Thụ liên tục gào lên đau đớn.

“Sinh Mệnh Duyên Hấp!” Sở Mộ nhìn thấy vị trí sau lưng Cổ Thương Ma Thụ đã bị hủ thực một mảng lớn, liền quyết đoán ra lệnh cho Ma Thụ Chiến Sĩ biến rễ cây thành tiêu thương đâm vào ngay chỗ đó.

“Phốc phốc!” Hai cái rễ cây nhọn hoắt đâm xuyên vào trong thân thể Cổ Thương Ma Thụ, lập tức phát động kỹ năng. Sinh mệnh lực của Cổ Thương Ma Thụ cũng dần dần giảm bớt.

“A…” Cổ Thương Ma Thụ bất cẩn bị thương, lập tức gầm lên tức giận. Sau đó, vỏ cây trên người Cổ Thương Ma Thụ bỗng nhiên xuất hiện vô số lỗ hổng, từ trong đó nhanh chóng chui ra hàng loạt sợi dây leo màu xám. Đám dây leo này điên cuồng sinh trưởng, phóng tới Chiến Dã vừa mới đánh nó bị thương. Lúc này, Chiến Dã đang ở giữa không trung nên không thể nào trốn tránh, liền bị chúng trói chặt lại gắt gao.

Dây leo bắt đầu co rút lại, siết lấy thân thể Chiến Dã. Lực lượng mạnh mẽ đến nỗi Mặc Khải trên người Chiến Dã cũng từ từ biến hình. Nếu đổi là bất kỳ Hồn sủng cấp Thống Lĩnh Lục Đoạn nào khác, có lẽ đã bị lực lượng cường độ này trực tiếp siết chết rồi. May mà sinh mệnh lực Chiến Dã mạnh hơn Hồn sủng bình thường rất nhiều, sáu lần sinh mệnh lực đã tương đương với cấp Thống Lĩnh Thất Đoạn trung giai rồi. Với trình độ cương ngạnh này thì rất ít khi gặp phải tình huống một kích tất sát.

“Cấp Đống!” Chú ngữ được niệm lên, Sở Mộ nhanh chóng hoàn thành Hồn Kỹ đã lâu rồi không sử dụng. Băng sương hàn khí ngưng tụ trong lòng bàn tay Sở Mộ, rồi chậm rãi bay về phía Chiến Dã đang bị đám dây leo xám trói chặt. Sở Mộ cũng không cần đông cứng hoàn toàn đám dây leo này, mà chỉ dựa vào hiệu quả đóng băng để tiêu trừ tính dai của chúng, làm cho dây leo trở nên giòn hơn, dễ đứt gãy hơn.

“Rống rống!” Chiến Dã nổi giận gầm lên một tiếng, Mặc Khải Thứ trên người lại vươn ra một lần nữa, cắt xé những sợi dây leo đang quấn quanh người. Trong chốc lát, Chiến Dã đã thành công kích phá trói buộc trên người mình.

Trong quá trình Chiến Dã thoát khỏi dây leo khống chế, Ma Thụ Chiến Sĩ đã hấp thu được không ít sinh mệnh lực của Cổ Thương Ma Thụ. Thế nhưng, Cổ Thương Ma Thụ có sinh mệnh lực kinh khủng tới mức hai chữ “khổng lồ” vẫn chưa đủ để hình dung. Trong thời gian ba, bốn giây, dường như Ma Thụ Chiến Sĩ hấp thu không tới một thành sinh mệnh lực của nó, vì thế nó còn có dư lực để chú ý Mạc Tà.

“Mạc Tà, Cửu Vĩ Diễm!” Sở Mộ đã nhận ra chỉ dựa vào Ma Thụ Chiến Sĩ và Chiến Dã rất khó lòng giết chết Cổ Thương Ma Thụ có sinh mệnh và phòng ngự quá mức cường đại. Cho nên, hắn kiên quyết ra lệnh cho Mạc Tà gia nhập vào trận chiến.

“Ngao ô!” Cái đuôi của Mạc Tà đang vòng quanh Linh Âm Thiếp bỗng nhiên phất lên không trung, chỉ một chiêu đơn giản đã ném Linh Âm Thiếp bay thẳng lên trời cao. Đồng thời, chín cái đuôi cũng lập tức bốc cháy Miện Diễm hừng hực. Ngay khi lực lượng hỏa diễm đạt tới trình độ lớn nhất, Mạc Tà liền quét ngang một đường về phía Cổ Thương Ma Thụ.

“Vù vù vù vù!” Hai tầng sóng nhiệt Yêu Hỏa Tà Diễm và Huyết Viêm cùng lúc đánh lên người Cổ Thương Ma Thụ. Bản thân Cổ Thương Ma Thụ vốn sợ hãi hỏa diễm lập tức kêu rên thống khổ, cánh tay điên cuồng đập xuống mặt đất muốn dựa vào man lực dập tắt hỏa diễm kinh khủng bám vào người nó.

“Ma Thụ, Mộc Tù Lao!” Ma Thụ Chiến Sĩ vừa nghe lệnh lập tức đặt bàn tay xuống dưới mặt đất. Chỉ chốc lát sau, xung quanh Cổ Thương Ma Thụ đã xuất hiện mười cái Mộc Chỉ (ngón tay gỗ) trồi lên cao tới ba mươi thước, rồi nhanh chóng quấn lấy đỉnh đầu Cổ Thương Ma Thụ. Mộc Chỉ cũng không phải là bản thể của Ma Thụ Chiến Sĩ nên tiếp nhận sức mạnh hỏa diễm dễ dàng hơn, mặc dù có không ít ngọn lửa bám vào thiêu đốt nhưng nó vẫn có thể chịu đựng được. Trong lúc đột ngột và sợ hãi, Cổ Thương Ma Thụ đã bị tù lao bền bỉ trói lại chặt chẽ.

“Sủng Mị - Thiên Diễm Lễ!” Bạch Mị Ma Diễm trên người bắt đầu bốc cháy, hai tay Sở Mộ nâng hai luồng ma diễm hừng hực lên cao, chú ngữ vẫn vang lên đều đều trong miệng.

“Bựt phựt ~!” Mộc Tù Lao bị Cổ Thương Ma Thụ công phá táo bạo đứt ra từng đoạn, nhưng lúc này Sở Mộ cũng đã hoàn thành chú ngữ.

“Ngao ô ô ô!” Mạc Tà cũng đúng lúc hoàn thành kỹ năng Thiên Diễm Lễ. Ở trên đầu Cổ Thương Ma Thụ đột nhiên hiện ra một quầng sáng màu trắng và đỏ dần dần mở rộng ra bốn phía.

“Ầm ầm ầm!” Trong lúc quầng sáng rơi xuống và nổ tung, thân thể Cổ Thương Ma Thụ lập tức bị lực chấn động đẩy nghiêng ngả nghiêm trọng, toàn thân không ngừng lắc lư qua lại như con thuyền giữa dòng sông.

“Vù vù vù!” Trường long hỏa diễm hiện ra rồi bay thẳng lên trời cao, ba loại ma diễm màu sắc khác nhau hợp lực ở chung một chỗ tăng cường uy lực cực kỳ kinh khủng. Cho dù thân thể Cổ Thương Ma Thụ khổng lồ như thế vẫn không thừa nhận nổi lực lượng bá đạo của Thiên Diễm Lễ. Trải qua một loạt tiếng nổ ầm ầm, nó liền rung động kịch liệt rồi đổ nhào xuống mặt đất.

Hỏa diễm vốn có lực sát thương rất lớn đối với Hồn sủng Mộc hệ, mà Thiên Diễm Lễ do Sở Mộ và Mạc Tà thi triển lại càng kinh khủng hơn các loại hỏa diễm bình thường rất nhiều. Cổ Thương Ma Thụ đã bị thương tổn nghiêm trọng, bất lực nằm tại chỗ liên tục kêu gào thống khổ, âm thanh vang dội chấn động cả rừng hoa, chim rừng thú nhỏ cũng bị nó làm cho sợ hãi bỏ chạy tán loạn về nơi xa.

Ánh mắt Mạc Tà đã khóa mục tiêu là Cổ Thương Ma Thụ nằm trong biển lửa, một cái đuôi nhẹ nhàng vươn lên chộp lấy Linh Âm Thiếp từ trên không trung rơi xuống và trói lại lần nữa. Thực lực Linh Âm Thiếp chỉ có Tam Đoạn, Mạc Tà đối phó nó quả thực giống như là người trưởng thành đối phó một đứa trẻ ba tuổi vậy. Mặc kệ Linh Âm Thiếp làm thế nào cũng không thể trốn thoát khỏi sự khống chế của Mạc Tà.

“Thiếu chủ, Cổ Thương Ma Thụ dựng dục trái cây ở bên trong thân thể, Hồn Tinh và những thứ có giá trị khác cũng như thế. Ngài tận lực không nên dùng lửa giết chết nó, nếu không những thứ kia đoán chừng cũng sẽ bị phá hủy. Tốt nhất là bảo Ma Thụ Chiến Sĩ sử dụng Sinh Mệnh Duyên Hấp hấp thu lấy năng lượng sinh mệnh của nó. Cổ Thương Ma Thụ Bát Đoạn có lực lượng sinh mệnh vô cùng hữu ích đối với Ma Thụ Chiến Sĩ, nếu có thể hấp thu hoàn toàn, nói không chừng vẫn có thể trưởng thành thêm một bước.” Ly lão nhi nhắc nhở Sở Mộ một câu.

Sở Mộ gật đầu, quyết đoán thu hồi Chiến Dã vào trong không gian Hồn sủng, rồi lập tức triệu hồi Băng Không Tinh Linh ra trước mặt mình. Thừa dịp Cổ Thương Ma Thụ suy giảm lực chiến đấu, liền triển khai một loạt công kích Băng hệ. Thực lực Băng Không Tinh Linh bây giờ đã không thua kém Mạc Tà quá nhiều, chỉ riêng lực lượng Lăng Băng đã có thể đóng băng thân thể Cổ Thương Ma Thụ vô cùng hữu hiệu.

“Băng Liên Trận!”“Mạc Tà, Cửu Vĩ Liên!”

Chú ngữ được niệm lên, Băng Liên (xiềng xích băng) hung hăng phóng tới rồi đông cứng thân thể Cổ Thương Ma Thụ lại một chỗ.

Đề xuất Voz: Gặp gái trên xe khách..
Quay lại truyện Sủng Mị
BÌNH LUẬN