Logo
Trang chủ

Chương 260: Hồn Minh - Tiêu Nham

Đọc to

"Thật tráng lệ! Trên thế gian này, e rằng chỉ có Hồn sủng như Thanh Chập Long mới có thể tạo ra kiệt tác hoàn mỹ đến nhường này." Đoạn Tân Hà cảm thán, lời tán dương ấy hiển nhiên ẩn chứa dục vọng chiếm hữu vô cùng lớn.

Mặc dù Sở Mộ từng chiêm ngưỡng Thần Nội Tạng rộng lớn hơn, nhưng giờ đây, khi một lần nữa bước vào, hắn vẫn không khỏi rung động trước cảnh tượng hùng vĩ. Kể từ khi rời khỏi Tù Đảo đến nay đã tròn một năm. Trong một năm ấy, Sở Mộ không ngừng nỗ lực phát triển và nâng cao thực lực cho các Hồn sủng, kiên định bước trên con đường cường giả. Thế nhưng, vào giờ khắc này, hắn vẫn cảm thấy mình nhỏ bé như một năm về trước, khi đối mặt với sinh vật cường đại chân chính, cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi như Thiên Thương Thanh Chập Long. Bản thân Sở Mộ và các Hồn sủng của hắn đều cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.

"Tiểu tử, ngươi cũng muốn có được trứng Thanh Chập Long phải không?" Đoạn Tân Hà, vì quá hưng phấn, không còn giữ được thái độ lạnh lùng như trước, đột nhiên quay đầu hỏi.

"Trên đời này, có ai mà không muốn nó chứ?" Sở Mộ bình thản đáp.

"Hồn Minh khống chế Thiên Thương Thanh Chập Long nhiều năm như vậy, bọn họ đã có vài quả trứng rồng do Thanh Chập Long phân liệt ra. Chỉ cần bồi dưỡng trứng rồng cho tốt, sau khi Thanh Chập Long trưởng thành chắc chắn sẽ là bá chủ một phương, là tồn tại đứng trên đỉnh trong lĩnh vực Hồn sủng. Một vị tướng quân thuộc Hồn Minh trấn giữ Thiên Hạ Thành, tuổi tác không tới ba mươi mà đã đứng vào hàng ngũ cường giả đỉnh phong, đồng thời còn là giới chủ lãnh thổ Nam Hoang bao la bát ngát, tất cả là nhờ có Thanh Chập Long làm hậu thuẫn. Ha ha ha, chỉ cần ta có được một quả trứng rồng, vậy thì ta cũng có thể trở thành nhân vật cấp bậc đó, rất nhanh, nhất định rất nhanh thôi, ta sẽ có thể đạt tới trình độ đó." Đoạn Tân Hà gần như rơi vào trạng thái điên cuồng, không ngừng lẩm bẩm và mơ tưởng đến tương lai xán lạn phía trước.

Hiển nhiên, Đoạn Tân Hà buộc phải có Chập Long Noãn bằng mọi giá. Lúc này, hắn cực kỳ điên cuồng, không còn sợ hãi rụt rè như trước nữa. Trong quá trình xâm nhập vào thế giới Thần Nội Tạng, Đoạn Tân Hà không ngừng bày tỏ nội tâm tràn đầy dục vọng đối với Chập Long Noãn. Hiện tại, hắn cảm thấy nhiều năm ẩn nhẫn không hề uổng phí, rốt cuộc đã có thể quang minh chính đại đứng dưới ánh sáng mặt trời, giấc mơ cả đời hắn rốt cuộc cũng sắp thành hiện thực.

Trong Hồn sủng giới chỉ của Sở Mộ còn có một quả trứng rồng phân liệt của Thiên Thương Thanh Chập Long, nhưng đến tận bây giờ, quả trứng đó vẫn không có một chút động tĩnh gì chứng tỏ chuẩn bị phá xác. Sở Mộ thậm chí cảm thấy như là Thiên Thương Thanh Chập Long phân liệt ra quả trứng này hoàn toàn không có khả năng nở ra, mà nó sẽ giữ vững hình thái này vĩnh viễn.

Giống như lời Đoạn Tân Hà nói lúc nãy, chỉ cần có một con Thanh Chập Long là có thể đứng trong hàng ngũ cường giả đỉnh phong được người người kính ngưỡng, trên đời này có ai không ao ước mình sẽ mạnh mẽ như thế chứ?

Trong lúc này, Sở Mộ chỉ có hai chữ "sống sót". Chỉ cần có thể thoát khỏi nguy cơ lần này, sau đó tìm biện pháp ấp trứng Thiên Thương Thanh Chập Long, từ từ bồi dưỡng tiểu Chập Long trưởng thành thì quá tốt rồi. Đến lúc đó, Sở Mộ sẽ đứng ở một vị trí rất cao, trở thành kiêu hùng một phương, giấc mơ đứng trên đỉnh đại lục cũng rõ ràng hơn nhiều.

***

Cơn mưa đã có dấu hiệu ngừng lại. Trên bầu trời khu vực Tây Nhai, một con quái vật lớn đang quanh quẩn bên trong tầng mây, thân thể uy vũ và cường tráng của nó đã khẳng định thực lực không hề tầm thường. Đây là một sinh vật có ba cái đầu, hai cánh chim đầy lông vũ trắng như tuyết, hình thái tựa như sư tử, thân thể thon dài, tứ chi tráng kiện, lông chim trắng muốt chạy dọc theo thân thể vô cùng xinh đẹp. Ở vị trí cổ chân còn có một cái móc câu sắc bén vô cùng oai phong. Không nghi ngờ gì nữa, đây là một con Hồn sủng đẳng cấp cực cao, không gian bao la kia chính là lĩnh vực của nó, bất kỳ một sinh vật nào cũng không thể sánh nổi.

Trên lưng con Hồn sủng là một người trung niên thần thái an tĩnh như nước, mà vị Hồn sủng sư này chính là Tiêu Nhâm, một trong tám thống lĩnh của Hồn Minh. Tuổi tác Tiêu Nhâm chưa tới bốn mươi, nhưng thực lực của hắn mạnh hơn các Hồn sủng sư lão niên rất nhiều. Lúc hắn còn trẻ, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu thanh niên đỉnh phong. Cho tới bây giờ lại càng cường đại khó lường, trong mắt những vị học giả, có lẽ hắn đã vượt qua đại đa số cường giả đồng lứa.

"Những thành viên của Nguyên Tố Môn đã nhận được tin tức Đoạn Tân Hà?" Ánh mắt Tiêu Nhâm hờ hững nhìn xuống quảng trường.

Dưới thân Tiêu Nhâm là Hồn sủng Hóa Vũ Tam Lô Thú có năng lực phi hành vô cùng bá đạo. Rất nhiều Dực hệ Hồn sủng cao cấp cũng không thể bay lượn trên độ cao ba ngàn thước, nhưng mà chuyện này đối với Hóa Vũ Tam Lô Thú chỉ là điểm bắt đầu mà thôi.

"Vâng, Tiêu đại nhân, chúng ta tiếp tục chờ đợi ở chỗ này hay là trực tiếp đi xuống?" Một gã Hồn sủng sư ở bên cạnh hỏi.

"Đi xuống, đừng lãng phí thời gian." Tiêu Nhâm lạnh nhạt nói.

Sau khi nói xong, Tiêu Nhâm hạ lệnh cho Hóa Vũ Tam Lô Thú của mình đáp xuống. Hóa Vũ Tam Lô Thú thu cánh lại, thân thể to lớn từ trong mây mù hạ xuống y như thiên thạch, lông chim màu trắng theo gió phiêu động, hình dáng này uy phong lẫm lẫm, khí phách mười phần khiến cho người ngoài nhìn vào cũng phải sinh ra cảm giác ngưỡng mộ. Độ cao ba ngàn thước chỉ trong thoáng chốc, khi Hóa Vũ Tam Lô Thú đáp xuống đất lập tức bộc phát một tiếng nổ rung trời. Lấy vị trí Hóa Vũ Tam Lô Thú làm trung tâm bỗng nhiên hiện ra một cơn cuồng phong mạnh mẽ càn quét bốn phía.

"Tiêu Nhâm!"

Năm vị cao thủ trung niên của Nguyên Tố Môn đang định tiến xuống lòng đất tìm kiếm Đoạn Tân Hà, nhưng không ngờ Hồn Minh – Tiêu Nhâm bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ này. Năm người này chia ra khống chế năm con Hồn sủng cường đại, nhưng mà Hồn sủng của bọn họ đối mặt với Hóa Vũ Tam Lô Thú rõ ràng là cực kỳ sợ hãi.

"Các ngươi rời khỏi nơi này đi thôi!" Tiêu Nhâm ngồi trên lưng Hóa Vũ Tam Lô Thú, dùng ánh mắt hờ hững quét qua năm vị cao thủ Nguyên Tố Môn.

"Bảo chúng ta rời khỏi, tại sao?" Một gã cao thủ khống chế Cửu Đoạn Phố Lang cả giận nói lớn.

Tiêu Nhâm nói lời này đã biểu hiện ý tứ quá rõ ràng rồi, hắn khẳng định đã nhận được tin tức chứng minh Đoạn Tân Hà đang có mặt ở chỗ này. Mà Tiêu Nhâm cũng biểu hiện ra một mặt bá đạo của mình, trực tiếp ra lệnh cho đối thủ rời khỏi hiển nhiên là muốn một mình độc chiếm Chập Long Noãn. Các cao thủ Nguyên Tố Môn làm sao nguyện ý từ bỏ lợi ích đó đây?

"Tại sao?" Tiêu Nhâm nở nụ cười cao ngạo.

Hóa Vũ Tam Lô Thú hiểu rõ tâm ý của chủ nhân, hình thể to lớn của nó vô cùng chậm rãi tiến tới gần năm tên cường giả Nguyên Tố. Ba cái đầu đồng thời ngẩng lên, sáu tròng mắt lạnh như băng nhìn xuống đối thủ, thực lực song phương rõ ràng là không cùng một tầng thứ. Bỗng nhiên ba cái đầu ngừng cử động, trong thoáng chốc đó ba đạo năng lượng từ trong miệng Hóa Vũ Tam Lô bắn thẳng về phía trước. Phân biệt theo thứ tự là Liệt Diễm, Hàn Băng và Vẫn Nham tỏa ra lực lượng mạnh mẽ chí cực. Ba loại lực lượng không có tạo thành lực phá hoại chân chính, mà chúng nó chỉ lượn lờ chung quanh thân thể mấy tên Hồn sủng sư kia, khí tức năng lượng dao động mãnh liệt cũng đủ hù dọa đám Hồn sủng lâm vào khủng hoảng.

"Thành viên Hồn Minh quả nhiên là bá đạo, hừ, chúng ta đi."

Thế lực Nguyên Tố Môn khẳng định không có cách nào so sánh với Hồn Điện, Yểm Ma Cung và Hồn Sủng Cung. Mấy vị cao thủ trung niên kia tự biết thực lực mình không phải đối thủ Tiêu Nhâm, đành phải nuốt ngược oán khí trong lòng vào bụng, hậm hực rời đi.

Đề xuất Voz: 2018 của tôi
Quay lại truyện Sủng Mị
BÌNH LUẬN