Logo
Trang chủ

Chương 289: Bán Ma - Người hay Ma?

Đọc to

Hồn Sủng Cung, Thương Minh, Nguyên Tố Môn, các thế gia Ly Thành, Hồn Điện cùng với những cao thủ cô độc. Sau đại kiếp thanh tẩy, sắc mặt ai nấy tái nhợt đến cực điểm, thậm chí còn có vài vị đã cụt mất tứ chi, nằm vật vã thống khổ, điên cuồng gào thét. Những người may mắn sống sót thì thất thần chạy trốn khỏi Ly Thành khủng khiếp này.

Tất cả cao thủ đều có hai ba Hồn sủng bỏ mạng, bi thảm nhất chính là thành viên Hồn Minh, bởi vì họ là thế lực huy động nhiều nhân lực nhất. La Lăng đã bị Sở Mộ giết chết từ trước, sau đó Tiêu Nhâm triệu hồi ba Hồn sủng nhưng không con nào may mắn sống sót, toàn bộ đều chết thảm dưới Toái Thiên Dị Ấn kinh khủng. Bản thân hắn dựa vào Hồn Giáp hộ thân mới bảo toàn được tính mạng.

Về phần những thành viên Hồn Minh khác đều bị trọng thương, bất kỳ Hồn sủng nào được triệu hồi đều bị mạt sát, không một ngoại lệ. Trong đó thậm chí có hai Hồn Sủng Sư trực tiếp chết thảm dưới Dị Ấn. Có thể nói, trải qua lần biến động này, Hồn Minh là thế lực chịu tổn thất nặng nề nhất. Tất cả Hồn Sủng Sư của họ đều linh hồn bị trọng thương, thân thể suy yếu đến mức không thể đứng vững. Ngay cả cường giả đỉnh phong cùng lứa như Tiêu Nhâm cũng bị trọng thương, giờ đây ngay cả một Hồn sủng cũng không thể triệu hồi. Nếu trước đó Tiêu Nhâm không kịp thu hồi Hóa Vũ Tam Lô Thú bị thương vào không gian Hồn sủng, e rằng con chủ sủng này cũng khó lòng sống sót.

Tình huống của Tiết lão tiên sinh khá lạc quan, thân là Hồn Hoàng, linh hồn của hắn hiển nhiên cường đại hơn hẳn những người khác rất nhiều. Trong số Hồn sủng của hắn chỉ có Bàn Mộc Linh tử vong trực tiếp, những con khác may mắn sống sót qua kiếp nạn. Về phần Hồn sủng mạnh nhất của Tiết lão tiên sinh, Dương Diễm Yêu Điêu, cũng là đối tượng được Sở Mộ đặc biệt lưu tâm. Con Hồn sủng mười đoạn chuẩn Đế Hoàng này có thể nói là giãy giụa giữa lằn ranh sinh tử để tìm lấy một đường sống.

Ở vị trí cách Tiết lão tiên sinh không xa là Giới Chủ Ly Thành Ly Sanh, vốn bị lợi lộc che mờ tâm trí. Ly Sanh thi triển kỹ năng phòng hộ cực kỳ cường đại, dù hắn vốn ở rất gần phạm vi Toái Thiên Dị Ấn, thế nhưng trên người chỉ xuất hiện vài vết cào đen. Chẳng qua, đôi mắt Ly Sanh lúc này trống rỗng vô thần, sắc mặt tái nhợt như cạn kiệt sinh lực, cả người lão hóa đi trông thấy trong chớp mắt. Mái tóc hoa râm tung bay hỗn loạn trong gió, thân thể Ly Sanh cứng ngắc đứng yên tại chỗ, ánh mắt mỏi mệt đối diện với Ma Quân tà dị kia.

Xích Vũ Yêu Linh Hoàng có tốc độ tuyệt đối nên đảm bảo an toàn khi Dị Ấn công kích. Nhưng Vân Xà Viên Quân không sở hữu tốc độ Yêu Linh cực hạn như vậy. Vân Xà Viên Quân vốn đã bị Thanh Chập Long phá tan phòng ngự, hoàn toàn mất đi lực chiến đấu, vì thế nó không cách nào chịu đựng nổi Dị Ấn thanh tẩy. Cuối cùng, Vân Xà Viên Quân đau đớn biến thành từng mảnh vụn dưới ma trảo tàn phá. Nội tạng kết tinh trong cơ thể nó lập tức bị Thanh Chập Long nuốt chửng, trở thành bữa đại tiệc sau trận chiến cho Thanh Chập Long. Nội tạng kết tinh của Hồn sủng mười đoạn chuẩn Đế Hoàng chính là nguồn năng lượng khổng lồ cho Thanh Chập Long. Bản thân Thanh Chập Long đã thương tích chồng chất, khắp người toàn là dấu vết năng lượng tàn phá, thế nhưng sau khi nuốt vào nội tạng kết tinh thì thương thế lập tức khôi phục vài phần. Chẳng bao lâu nữa, Bất Tử Chập Long sẽ khôi phục trạng thái đỉnh phong.

"Rống ~!"

Thanh Chập Long cao ngạo bay lượn trên không trung bao la, lúc này nó không còn bận tâm đến Xích Vũ Yêu Linh Hoàng nữa, đôi mắt rồng nhìn Ly lão Giới Chủ tràn đầy ý khiêu khích, long khẩu không ngừng gầm thét, như muốn nói với Ly Sanh rằng đây chính là gieo gió gặt bão.

Dã tâm bừng bừng của Ly lão Giới Chủ giờ đây đã gần như sụp đổ về mặt tinh thần. Lợi lộc che mờ tâm trí khiến hắn quên mất rất nhiều thứ, cũng không ngờ mình lại mang đến cho Ly Thành một tai họa kinh hoàng đến vậy. Thậm chí chính hắn cũng tổn thất một con Hồn sủng mười đoạn chuẩn Đế Hoàng. Ban đầu, Ly lão Giới Chủ chính là dựa vào hai Hồn sủng cường đại này để trở thành bá chủ một phương, trở thành một Giới Chủ uy vọng. Hiện nay Vân Xà Viên Quân tử vong, đồng nghĩa với việc Ly lão Giới Chủ mất đi vũ khí tấn công sắc bén, địa vị của hắn sau này chắc chắn sẽ bị hạ thấp một bậc.

Thời gian kỹ năng Toái Thiên Dị Ấn không kéo dài quá lâu, nhưng hàng trăm vạn dân chúng Ly Thành đều tận mắt nhìn thấy một kỹ năng với uy lực kinh khủng, hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng của các Hồn Sủng Sư. Có lẽ đối với những Hồn Sủng Sư thực lực khoảng Thống Lĩnh cấp bảy, tám đoạn thì kẻ ma quỷ kinh thế kia có thể được gọi là thần linh, hay nói đúng hơn là một Ma Thần tà ác. Ma Thần với thực lực quá mức đáng sợ gây ra tội ác tày trời. Trong Ly Thành, chỉ có Tây Hồng của Yểm Ma Cung là đã sớm biết về sự đáng sợ của Bán Ma. Khi hắn nhìn thấy những cao thủ thế lực khác lâm vào Dị Ấn chịu đựng đau khổ của tử vong, không ngờ người này lại mở miệng cười lớn: "Bán Ma, đó chính là tồn tại Bán Ma chí cao vô thượng của Yểm Ma Cung!"

Nộ khí dâng trào che khuất cả bầu trời, mặt trời chói chang cũng phải ảm đạm thất sắc. Bán Ma Sở Mộ lúc này đứng trên trời cao, dõi mắt nhìn xuống những Hồn sủng và chủ nhân của chúng chịu đựng Dị Ấn tàn phá. Cả tòa Ly Thành mấy trăm vạn dân chúng lại phải kinh hoàng, hoảng sợ cùng cực mỗi khi hắn chuyển mắt về phía mình. Trong mắt bọn họ, Bán Ma Sở Mộ là thần linh cao cao tại thượng nắm giữ hết thảy quyền sinh sát.

Nhưng mà đối với Sở Mộ, nội tâm và linh hồn thống khổ cơ hồ muốn đẩy hắn vào tình cảnh vạn kiếp bất phục. Bán Ma hóa cực hạn có ý nghĩa là linh hồn Sở Mộ đang ở vào trạng thái nóng nhất, cũng có nghĩa là ý thức Sở Mộ đã hoàn toàn bị thiêu đốt sạch sẽ. Mà lực lượng oán giận giúp thực lực hắn bạo tăng cũng biến thành sự hành hạ cường liệt nhất đối với tâm linh hắn, đó chính là nguồn năng lượng chủ yếu đẩy hắn vào trạng thái ma hóa cực hạn, giúp hắn có sức mạnh hủy diệt hết thảy.

Bây giờ Sở Mộ miễn cưỡng khôi phục được một chút ý thức, dõi mắt nhìn xuống người trong thành tử vong và Hồn sủng bị thương, ngay cả Sở Mộ cũng sinh ra cảm giác sợ hãi lực lượng của mình. Đám Hồn sủng vừa bị hắn giết chết gần như là không thể nào chiến thắng nếu ở trạng thái bình thường. Thậm chí trước đó không lâu, hắn còn đang cắn răng dốc hết toàn lực chém giết tưng bừng với một con Lam Thực Trùng Quái chín đoạn cấp Thống Lĩnh. Nhưng mà bây giờ cả một mảng lớn Hồn sủng tử vong không có con nào thực lực yếu hơn Lam Thực Trùng Quái. Những cường giả xuất hiện tại chiến trường đều cao hơn hắn vài cấp bậc, đồng thời cũng là đại nhân vật có thân phận và địa vị mà bản thân hắn hiện tại không thể nào đạt tới. Những người này và Hồn sủng của họ đều bị chính mình ma hóa giết chết.

Trong lúc Sở Mộ buông thả kỹ năng, toàn bộ ý thức đã bị oán giận thao thiên thiêu đốt, nhưng khi hắn tỉnh lại lập tức giật mình sợ hãi với cảnh tượng mình vừa mới tạo ra. Thậm chí lúc ấy hắn có thể cảm giác được mỗi khi có một đợt tàn sát xuất hiện, sát khí ẩn sâu trong nội tâm hắn sẽ tăng trưởng lên vài phần. Trái tim và linh hồn của hắn cực nóng, nhưng mà cực nóng cũng là một loại ma diễm tà ác, chỉ có nguồn ma diễm tà ác này mới có thể ban cho hắn lực lượng vô cùng vô tận. Đồng thời còn khiến cho Sở Mộ nhận ra bản tính của mình đang bị lạc lối từng chút từng chút một. Đó không phải là nội tâm của một nhân loại Sở Mộ, tín niệm duy nhất của Sở Mộ chính là đứng trên thánh đàn đại biểu cho Hồn sủng mạnh nhất, truy tìm Hồn sủng truyền kỳ hùng mạnh nhất thế gian.

Cuộc sống trên Tù Đảo giúp cho Sở Mộ hiểu được muốn trở thành cường giả rất khó tránh khỏi những trận tàn sát. Nhưng mà mầm mống tà ác cũng sẽ nảy mầm sinh trưởng trong những lần đồ sát đó, rồi sẽ có một ngày hắn sẽ tàn sát, sẽ giết người không vì bất kỳ lý do nào, chỉ vì muốn thu hoạch lực lượng mạnh mẽ hơn rồi tiến hành tàn sát biến thành một ma đầu máu lạnh. Tàn sát điên cuồng không phải là bản tâm của Sở Mộ, hắn cảm giác được linh hồn và tâm trí mình đang bị mầm mống ma quỷ cắn nuốt dần dần.

"Cho dù là Yểm Ma chủ động thôn phệ linh hồn của ngươi, vậy thì ngươi cứ chủ động thôn phệ linh hồn Yểm Ma. Linh hồn của ngươi đã trở thành ma quỷ. Cái gọi là Bán Ma không phải ám chỉ điểm thăng bằng chính giữa nhân và ma, mà là một quá trình do con người biến thành ma quỷ. Nếu như không có nắm chắc, như vậy cuối cùng người đó sẽ bị cắn nuốt toàn bộ linh hồn, ngươi cũng sẽ giống như những vị tiền bối cường giả Yểm Ma Cung, biến thành một con Tà Ác Hồn sủng tràn đầy lệ khí và không có một tia ý thức."

Lúc này thanh âm Ly lão nhi chậm rãi nổi lên. Hiện tại Ly lão nhi đã thay đổi thái độ đùa giỡn thường ngày, lão đang dùng một chất giọng nghiêm túc nói với Sở Mộ. Ly lão nhi nói lời nói này chính là tiếng lòng của Sở Mộ. Bởi vì hắn biết lúc nãy mình đã triệt để ma hóa rồi, hoàn toàn biến thành một con Bạch Yểm Ma tà ác, căn bản không phân rõ địch ta, không nhận thức được ai là người mình muốn giết. Chỉ vì một lần kích động sẽ ra tay giết hại rất nhiều người và Hồn sủng vô tội. Lời Ly lão nhi khắc sâu vào tâm khảm Sở Mộ, khắc sâu vào tận đáy lòng hắn, làm cho tâm can hắn bỗng chốc lạnh toát.

Nhưng khi Sở Mộ dần dần khôi phục ý thức, một luồng tinh thần lực mạnh mẽ y như bão táp mưa sa lao thẳng vào trong đầu hắn. Sở Mộ vốn đã bị tổn thương linh hồn nên thế giới tinh thần cực kỳ yếu ớt, cơ hồ hỏng mất trong nháy mắt. Ma diễm trên người Sở Mộ nhanh chóng ảm đạm xuống, phạm vi nhìn càng lúc càng mơ hồ. Cuối cùng Sở Mộ thoát lực mất đi năng lực trôi nổi trên không trung, thân thể trở nên nặng nề ngàn cân từ trên trời cao rơi xuống. Giờ phút này, Sở Mộ chỉ còn lại một tia ý thức tự nói với mình: "Lần này chắc chắn là tan xương nát thịt rồi."

"Vù vù vù vù!"

Thanh Chập Long phe phẩy hai cánh kịp thời xuất hiện ở phía dưới Sở Mộ.

"Gào ~!"

Thanh Chập Long gầm lên giận dữ, một tiếng long ngâm này tựa hồ muốn cảnh báo với tất cả những người có mặt tại Ly Thành: "Không nên có bất kỳ vọng tưởng nào đối với Chập Long nhất tộc, một khi Chập Long nhất tộc tức giận chân chính bộc phát chính là thời điểm nhân loại các ngươi tai họa ngập đầu."

Đề xuất Tiên Hiệp: Công Tử Biệt Tú
Quay lại truyện Sủng Mị
BÌNH LUẬN