Logo
Trang chủ

Chương 57: Thực lực chân chính

Đọc to

“Lấy một địch mười? Đúng là buồn cười, một giây sau ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây.”

Vương Khả Lạc cảm thấy không khí trên đấu trường như muốn bốc cháy vì con Nguyệt Quang Hồ này. Hắn tức giận như bị tước đoạt vinh quang, lập tức điều khiển Ám Ảnh lao thẳng về phía Mạc Tà. Mạc Tà đang di chuyển với tốc độ cực nhanh, kéo theo một chuỗi hư ảnh mờ ảo, trong khi Ám Ảnh bám sát, lượn lờ xung quanh. Đúng lúc đó, một thanh chủy thủ đen kịt bất ngờ xuất hiện, găm thẳng vào vị trí hư ảnh của Mạc Tà. Hiện tượng quỷ dị lập tức xảy ra, ngay khi chủy thủ đen găm vào hư ảnh, thân thể Mạc Tà cứng đờ, như thể bị đóng đinh tại chỗ.

“Ảnh Đinh.” Kỹ năng quỷ dị này một lần nữa khiến tất cả mọi người kinh hãi tột độ. Hồn sủng hệ Ám vốn đã hiếm có, kỹ năng hệ Ám lại càng quỷ dị khó lường, cực kỳ khó phòng ngự.

Chứng kiến cảnh tượng này, Sở Mộ không hề kinh hoảng, cố gắng giữ vững sự tỉnh táo, lướt mắt qua chiến trường. “Mạc Tà, dùng Diễm Mang công kích Ám Ảnh!” Sở Mộ lập tức truyền lệnh.

Dù thân thể bị cố định, Mạc Tà vẫn có thể thi triển ma pháp. Nó nhanh chóng khóa chặt một bóng đen, đôi mắt bạc trong khoảnh khắc bùng lên hỏa diễm. Ánh lửa dần trở nên chói lòa, Diễm Mang nóng rực đánh trúng sinh vật mờ ảo kia một cách cực kỳ chính xác, lập tức trên thân Ám Ảnh xuất hiện một vết thương kéo dài.

“Gào!” Ám Ảnh phát ra tiếng kêu quái dị, thân thể bắt đầu tan rã, dường như bị Diễm Mang cực nóng thiêu đốt hóa thành hư vô.

“Diễm Mang! Con Nguyệt Quang Hồ này lại lĩnh ngộ được năng lực hỏa diễm!”“Ta không nhìn lầm chứ? Hình như thật sự là Diễm Mang!”

Ánh lửa chói mắt lóe lên, bên ngoài đấu trường lại một lần nữa vang lên tiếng kinh hô. Trước đó, nhiều người đã hoài nghi vì sao Nguyệt Quang Hồ lại miễn nhiễm hỏa diễm, giờ đây tận mắt chứng kiến nó thi triển kỹ năng hỏa diễm, nhất thời cảm thấy vô cùng chấn động.

Nguyệt Quang Hồ là sự kết hợp giữa Thú hệ và Yêu Linh hệ, thân thể vốn không mang huyết thống hỏa diễm, trong tình huống bình thường không thể nào sở hữu năng lực hỏa diễm. Nếu muốn có được thuộc tính Hỏa Diễm, con đường duy nhất là thông qua việc điều huấn Hồn Tinh cho Nguyệt Quang Hồ, từ đó mới thành công gia tăng thuộc tính Hỏa Diễm. Một khối Hồn Tinh, dù chỉ là Hồn Tinh cấp một, giá cả cũng cao đến kinh khủng. Hơn nữa, việc điều huấn chưa chắc đã thành công. Không ai ngờ rằng trong trận chiến giữa các Dịch Giả lại xuất hiện một Hồn sủng được điều huấn Hồn Tinh thành công, sở hữu năng lực khống chế hỏa diễm.

Dù là đối thủ, khán giả trên khán đài, hay thậm chí là những nhân vật quyền cao chức trọng của Thanh Yểm Ma Đảo lúc này đều vô cùng kinh ngạc. Một Hồn sủng cấp thấp, đẳng cấp chủng tộc gần như đứng cuối cùng, lại được thuần dưỡng đến trình độ này. Trong khoảnh khắc, thiếu niên kia trở thành tiêu điểm của toàn trường.

“Xem ra, người mạnh nhất hẳn là Sở Mộ hoặc Tử Thân mà thôi. Vương Khả Lạc tuy có Hồn sủng khá mạnh, nhưng cách vận dụng còn thiếu sót rất lớn.” Đảo chủ chậm rãi nói.

Các Phân Đảo Chủ khác vội vàng gật đầu tán thành, bọn họ cũng nhận ra thiếu niên này sở hữu một con Nguyệt Quang Hồ với thực lực cực mạnh. Tào Dịch, kẻ đang khống chế tinh thần Sở Mộ, sắc mặt càng thêm xanh mét. Hắn vốn cho rằng Ám Ảnh của Vương Khả Lạc có thể dễ dàng giải quyết con hồ ly kia, nhưng giờ đây nó lại bị Diễm Mang gây thương tích, hậu quả khó lường. Mặc dù trong lòng đố kỵ và âm mưu chiếm đoạt Hồn sủng của Sở Mộ, Tào Dịch vẫn không thể không thừa nhận rằng Sở Mộ sở hữu một con Nguyệt Quang Hồ mạnh đến kinh khủng.

“Để Lão Lang công kích, còn lo lắng cái gì nữa!” Vương Khả Lạc nhìn thấy Ám Ảnh của mình bị thương, cảm giác tỉnh táo và tự tin triệt để biến mất, bắt đầu mất khống chế tâm tình, quát lớn với những Dịch Giả bên cạnh.

Tên Dịch Giả khống chế Lão Lang trong khoảnh khắc tỉnh ngộ lại. Lúc nãy, Diễm Mang của Nguyệt Quang Hồ đúng là đã trấn trụ tinh thần mọi người, ngay cả bọn họ cũng bị thất thần. Ám Ảnh bị Hỏa hệ đả thương, thanh chủy thủ đen găm trên hư ảnh Mạc Tà lập tức biến thành một làn khói đen bốc lên, sau đó Mạc Tà khôi phục tự do.

Thế nhưng, vừa mới khôi phục tự do, Lão Lang đã xuất hiện trước mặt Mạc Tà, móng vuốt sắc bén trực tiếp vung tới, thi triển Tê Liệt Trảo. Mạc Tà từ từ di động, bộ lông trên người bỗng nhiên chói sáng, thừa nhận công kích. Tê Liệt Trảo của Lão Lang Bát Giai xẹt qua người Mạc Tà, nhưng chỉ để lại một vết thương nhợt nhạt. Nhung Nhận cấp hai giúp Mạc Tà tăng cường lực phòng ngự trên phạm vi lớn, Tê Liệt Trảo của Lão Lang Bát Giai không đánh thẳng vào thân thể Mạc Tà nên không tạo thành thương tổn bao nhiêu.

“Chuyện gì xảy ra, tại sao không bị thương? Lão Lang rõ ràng đánh trúng mà?”“Nhung Nhận cấp hai. Đây… đây rốt cuộc có phải là Nguyệt Quang Hồ hay không?”

Một số người nhanh nhạy lập tức phát hiện vấn đề. Sự chấn động từ Diễm Mang vừa mới lắng xuống, một làn sóng kinh hãi mới lại bùng lên lần nữa. Đám Chấp Sự và Dịch Giả đã không dám tin sinh vật này là một con Nguyệt Quang Hồ nữa rồi. Đẳng cấp chủng tộc khác biệt ở trình độ nhất định thể hiện rõ ràng dựa trên các bộ vị chiến đấu trưởng thành. Giống như Nguyệt Quang Hồ là Hồn sủng hệ Yêu Linh thiên về tốc độ, làn da phòng ngự cực kỳ kém cỏi, chỉ sợ tới Tam Đoạn cũng rất khó trưởng thành đến cấp hai. Nếu như tư chất lại kém chút nữa, trình độ đạt tới Tứ Đoạn cũng không đạt tới cấp hai nổi.

Một con Nguyệt Quang Hồ tại thời điểm Nhị Đoạn Tứ Giai đã phát triển phòng ngự da lông tới cấp hai sơ kỳ. Trừ phi nuôi nấng Nguyệt Quang Hồ bằng Hồn Hạch của Hồn sủng loại hình phòng ngự. Nếu không, không thể nào xuất hiện tình huống như thế. Sở Mộ không có tiến hành khảo nghiệm chính xác tư chất Mạc Tà, nhưng mà Sở Mộ biết Mạc Tà với huyết thống chủng tộc dị biến nên thiên phú các phương diện thuộc tính tuyệt đối là cường hãn. Không có tiềm chất vượt qua Nguyệt Quang Hồ bình thường, làm sao có thể tiến hành chủng tộc dị biến liên tục?

Lão Lang Bát Giai giương móng vuốt ra, đôi mắt sói nhìn chằm chằm vào Mạc Tà cũng lộ vẻ mờ mịt. Có lẽ trong đầu Lão Lang nghĩ rằng móng vuốt của mình phải thuận lợi xé rách thân thể nhỏ bé kia mới đúng. Mạc Tà bị trúng công kích một lần, tức giận chuyển hướng sang Lão Lang Bát Giai, khí tức Nhị Đoạn Tứ Giai buông thả hoàn toàn áp chế sinh vật to lớn hơn mình.

“Mạc Tà, không phải lúc phản kích, sử dụng Ám Tập chạy trốn.” Bỗng nhiên tâm niệm Sở Mộ vang lên trong đầu nó.

Mặc dù Mạc Tà cực kỳ tức giận Lão Lang, nhưng nó không chút do dự tuân theo mệnh lệnh Sở Mộ, không thèm nhìn Lão Lang nữa, nhanh chóng chạy trốn ra ngoài rìa chiến trường. Cơ hồ ngay khi Mạc Tà rời khỏi vị trí cũ, một đạo Toàn Phong đột nhiên từ vị trí Lão Lang thổi quét tới. Cái đuôi Mạc Tà đã bị Toàn Phong cuốn vào nhưng đã thành công thoát khỏi phạm vi cơn lốc bao phủ.

Lão Lang Bát Giai lại gào lên thê thảm, thân thể bị cuốn lên giữa không trung. “Ngao… ô… ~~~!” Lão Lang bị Toàn Phong trực tiếp vứt lên đến độ cao năm sáu thước, sau đó cuốn bay đi thêm một đoạn, thân thể Lão Lang hung hăng đụng vào lưới phòng hộ té rớt xuống đất, trên người tràn đầy vết máu.

“Khốn kiếp, khống chế Phong Tinh Linh của ngươi cho tốt đi!” Chủ nhân Lão Lang nổi điên lên rồi, vô cùng phẫn nộ chỉ vào mặt chủ nhân Phong Tinh Linh mắng to.

Đề xuất Tiên Hiệp: Nghịch Thiên Tà Thần: Chung Cục Chi Chiến
Quay lại truyện Sủng Mị
BÌNH LUẬN