Logo
Trang chủ

Chương 103: Gà thịt

Đọc to

"Bọn chúng là ai?"

"Trong nhà xưởng, có thật nhiều loại quái vật này!" Triệu Ất như thể nhớ ra điều gì đó, đôi mắt hiện lên vẻ hoảng sợ, "Ta… Ta định vào xưởng gây sự, thấy cửa sắt không khóa, ta liền đi vào… Kết quả ta nhìn thấy có một con đại ngô công ghé vào trên máy móc, dài chừng mấy chục mét! Toàn thân đen kịt, tựa như một cái bóng."

Nghe đến đây, Trần Linh bắt đầu lo lắng.

Thảo nào ta tuần tra khắp quảng trường đều không tìm thấy điểm dị thường nào, hóa ra vật kia ẩn mình trong khu xưởng. . . Hôm qua ta vừa từ đó trở về, nên theo bản năng không tìm đến. Xem ra, vật kia hẳn đã xuất hiện sau khi ta rời đi.

"Sau đó thì sao?"

"Ta bị sợ hãi." Triệu Ất nuốt ngụm nước bọt. "Ta lúc ấy đầu óc trống rỗng, quay đầu liền chạy, sau đó một đám tiểu ngô công từ những vật giống trứng ấp ra đuổi theo ta. Ta không dám quay đầu nhìn, chỉ có thể liều mạng chạy trốn.

Lúc ấy người đầu tiên ta nghĩ đến là ngươi, liền chạy về phía ngươi. Nhưng khi gần đến quảng trường, ta cảm thấy cơ thể càng lúc càng nặng, đầu óc cũng càng lúc càng mê man… Ta quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện cái bóng của ta đã biến thành một con ngô công.

Lại sau đó, ta liền nhớ không rõ."

Trần Linh nhìn cái xác đen vụn vỡ trên mặt đất, sắc mặt có phần trầm trọng.

Có thể thông qua cái bóng điều khiển nhân thể thành rết sao… Mà lại theo Triệu Ất miêu tả, loại vật này số lượng dường như không ít. Con rết cỡ lớn trong nhà xưởng kia, cũng đã ấp trong xưởng ít nhất một ngày rồi.

Trần Linh không chút do dự nhấc bộ đàm lên, nhấn nút:

"Nơi này là Trần Linh, xưởng sắt thép phát hiện tai ách cỡ lớn, lại thai nghén đại lượng tử thể, hư hư thực thực đã bắt đầu tập kích quảng trường."

Câu nói này vừa ra, kênh liên lạc lập tức rơi vào tĩnh lặng tuyệt đối. Chỉ một giây sau, giọng nói bình tĩnh của Hàn Mông vang lên:

"Thu được."

Không có chất vấn, không có hỏi tới, không có kinh ngạc hay hoảng loạn. Khi lời của Hàn Mông vừa dứt, tiếng chuông lớn liền vang vọng khắp bầu trời khu Ba!

Keng —— keng —— keng! !

Tai chuông, đã vang lên.

...

Tiếng chuông này đem vô số người từ trong lúc ngủ mơ bừng tỉnh.

"Ba tiếng tai chuông?!" Một vị trung niên phụ nhân từ trên giường giật mình ngồi bật dậy, sắc mặt trắng bệch vì sợ hãi, "Khu Ba chúng ta lại có tai ách rồi sao?"

"Ngươi nói nhỏ chút!"

Hứa lão bản một tay bịt miệng nàng, cảnh giác nhìn ngoài cửa sổ. Trời mờ tối kèm theo sương mù giăng kín, căn bản không nhìn thấy thứ gì, như thể có những bàn tay vô hình che khuất mọi căn nhà.

Phụ nhân trợn tròn mắt, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ tràn đầy sợ hãi… Trời tối đen, sương mù dày đặc, và tiếng chuông còn vẳng lại. Những thứ này không biết đã khuấy động nỗi sợ hãi của những người đang trú ẩn trong phòng. Họ biết rõ có thứ gì đó ẩn hiện trong màn sương này, nhưng lại không biết đối phương có xuất hiện hay không, cũng không biết khi nào xuất hiện.

Tựa hồ cảm nhận được phụ nhân đang run rẩy, Hứa lão bản hạ giọng, mở miệng an ủi:

"Không có việc gì… Sợ gì chứ, lần trước tai chuông vang, nhà ta chẳng phải vẫn ổn đó sao? Thành thật ở nhà, sẽ không có chuyện gì. . ."

Gặp phụ nhân vẫn còn sợ hãi, Hứa lão bản do dự một chút, lại bổ sung một câu:

"Lại nói, cái tên yêu ma kia… ưm, Trần Linh chấp pháp quan, chẳng phải đang ở phố Hàn Sương sao? Thật muốn đánh, tai ách nào có thể hung hãn hơn hắn?"

Phụ nhân chớp mắt, tựa hồ cảm thấy Hứa lão bản nói có lý. Dưới loại tình huống này, biết có một vị chấp pháp quan ở gần mình, không nghi ngờ gì đã mang lại cảm giác an toàn cực lớn… Mặc dù có đôi khi, vị chấp pháp quan này chính là nguồn cơn nỗi sợ hãi của bọn hắn.

Đông đông đông ——

Một trận tiếng đập cửa đột nhiên vang lên.

Tiếng gõ cửa này trong nháy mắt khiến hai người lập tức căng thẳng thần kinh. Bọn hắn chăm chú nhìn về phía cánh cửa lớn, đồng thời nín thở…

Đêm khuya thế này, sương mù tràn ngập, lại vừa vang lên tai chuông… Ai sẽ chạy tới nhà bọn hắn gõ cửa?

Dưới loại tình huống này, bọn hắn đương nhiên sẽ không tùy tiện mở miệng hỏi thăm, tựa như đứa trẻ biết cha mẹ vắng nhà, một mình canh giữ, càng không thể ngốc đến mức rời giường mở cửa xem ai đang gõ. Bọn hắn cứ vậy trực tiếp nhìn chằm chằm cánh cửa kia, trong phòng tĩnh lặng tuyệt đối.

Đông đông đông ——

Tiếng đập cửa lại lần nữa vang lên, nhịp điệu hoàn toàn giống lần trước, không nhanh không chậm, tao nhã và kiên nhẫn.

Phụ nhân nuốt ngụm nước bọt, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Nàng đương nhiên nhận ra điều bất thường, hoảng sợ nhìn về phía Hứa lão bản bên cạnh… Hứa lão bản cắn răng, chờ đến tiếng đập cửa lần thứ ba vang lên lúc, thận trọng đi xuống giường, từ phòng bếp rút ra một con dao phay, dán mắt vào cánh cửa.

Nếu như vật kia phía sau cánh cửa dám phá cửa mà vào, hắn chí ít còn có một thứ vũ khí để liều mạng một phen…

Phanh ——

Một âm thanh đổ vỡ từ ngoài cửa vang lên, khiến dao phay trong tay Hứa lão bản suýt nữa rơi xuống đất vì sợ hãi.

Đó không phải là cửa nhà hắn. Nghe tiếng như từ nhà sát vách vọng lại, phảng phất cánh cửa lớn bị thứ gì đó ầm ầm phá tan. Tiếp đó là những tiếng kêu thảm thiết kinh hoàng liên tục!

Hứa lão bản nhận ra đó là tiếng kêu thảm của gia đình lão Lý hàng xóm. Cách vách tường, hắn thậm chí có thể rõ ràng nghe được tiếng thân thể người bị quật xuống đất, và tiếng máu thịt bị xé toạc. Đứa trẻ thì gào khóc, phụ nữ thì la hét.

Một lát sau, nhà đối diện, cũng như những nơi xa hơn trên con phố, đều vang lên tiếng kêu sợ hãi. Trong màn sương mù dày đặc đến mức đưa tay không thấy năm ngón này, một cuộc bạo động hỗn loạn đẫm máu đã bắt đầu.

Tay cầm dao phay của Hứa lão bản không thể kiểm soát mà run rẩy. Đúng lúc này, một âm thanh bình tĩnh từ con phố bên trong vang lên.

"Tất cả mọi người, giữ im lặng."

Nghe được âm thanh này, Hứa lão bản sững lại, rồi qua cửa sổ nhìn chăm chú về một hướng. Trong màn sương xám mịt mờ, một bóng người khoác áo choàng đen, chầm chậm đi tới.

Hắn giơ súng lên, chĩa lên trời bóp cò, một tiếng rít vút vang vọng khắp phố Hàn Sương!

Sau một khắc, Hứa lão bản nghe được tiếng xé rách ở nhà sát vách bỗng dừng lại, như thể lũ quái vật đã bị thu hút sự chú ý. Chỉ còn lại tiếng nức nở bị đè nén của phụ nữ, mơ hồ truyền đến từ góc tường.

"Các ngươi không phải muốn tìm người sao?" Trần Linh đứng trong sương mù, chầm chậm mở miệng. "Không bằng, đến hỏi ta đây?"

Câu nói này vừa ra, ngoài cửa sổ nhà Hứa lão bản lập tức lướt qua một cái bóng đen, như thể vừa từ nhà sát vách bước ra… Cũng chính lúc này, hắn cuối cùng đã nhìn rõ toàn cảnh của vật kia.

Kia là một con rết đi thẳng bằng hai chân, toàn thân đen kịt, tựa như một cái bóng. Khi đứng thẳng cao chừng hai mét, vô số đôi chân nhỏ xoay chuyển liên tục ở hai bên thân, một cái lỗ hổng đỏ sẫm ở vị trí miệng không ngừng co giãn.

Mặc dù chỉ lướt qua trong chớp mắt, nhưng cũng trực tiếp khiến Hứa lão bản sợ đến choáng váng. Hắn ngồi phịch xuống, môi không thể ngừng run rẩy…

Rốt cuộc đó là quái vật gì??

Sự nghi hoặc tương tự cũng xuất hiện trong đầu tất cả cư dân phố Hàn Sương. Bọn hắn trốn sau những khung cửa sổ tối tăm, nín thở, căng thẳng nhìn những con rết quái vật đang tiến đến gần ở giữa con phố. Ở giữa vòng vây của chúng, bóng áo choàng đen vẫn đứng sừng sững.

Trần Linh một tay cầm súng, một tay nắm lấy chủy thủ, chầm chậm đảo mắt nhìn bốn phía… Theo những quái vật kia trong sương mù dày đặc dần dần tới gần hơn, Trần Linh cũng cuối cùng đã nhìn rõ hình dạng của bọn chúng.

Trần Linh ngây ngẩn cả người.

Hắn dụi mắt, chăm chú nhìn về phía những bóng đen đó… Nét mặt của hắn có phần cổ quái.

"Những vật này… trông cứ như là rất ngon?" Trần Linh tự lẩm bẩm.

Trong tầm mắt của hắn, từng con gà đã nhổ lông, mềm mại tươi ngon, đang chầm chậm đi về phía hắn… Tựa như nguyên liệu nấu ăn hoàn hảo sắp được cho vào nồi, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến người ta thèm nhỏ dãi...

Đề xuất Voz: Hồi ký Những ngày rong chơi
Quay lại truyện Ta Không Phải Hí Thần
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

3 tuần trước

qua đây đọc tiếp nhé mọi người: https://huongkhilau.com/ta-khong-phai-hi-than

Ẩn danh

?

Trả lời

3 tuần trước

Trần Linh còn so đo thời gian đi thang máy với Doanh Phục nửa giây nữa chứ =))))))))))

Ẩn danh

yeutranlinh<3

Trả lời

4 tuần trước

Chương 1548 trở đi đâu ad ơi?

Ẩn danh

simply paradise

Trả lời

1 tháng trước

Muốn donate cho sốp mà không có tiền :')

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 131 Trần Linh tiếp tục thành nữ

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 124 Trần Linh thành nữ r=)

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 122 6 cơ của Trần Linh thành 6 rô rồi chủ nhà

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

1 tháng trước

Hiện tại nguồn raw free thì chưa có chương mới. còn Nguồn chính thống của tác giả thì có thêm 12 chương nữa. Nhưng mình muốn dịch phải bỏ tiền ra mua chương. Nên mọi người muốn đọc theo sát tiến độ của tác giả thì có thể donate cho mình, chứ mình vừa dịch free vừa bỏ tiền mua chương nữa thì cực quá.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

Mua tạm trước 1 chương cho mn đọc.

Ẩn danh

Hoàng Mỹ Trân Lê

Trả lời

1 tháng trước

có chap mới chưa vậy

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

để mình check lại