Logo
Trang chủ

Chương 111: Chấp pháp quan, cũng không gì hơn cái này

Đọc to

Đường phố chìm trong mưa lạnh.

"Mẹ, mẹ...?"

Một cô bé toàn thân đẫm máu, vin vào tường chậm rãi bước tới. Chân trái nàng hơi vặn vẹo một cách bất thường, ánh mắt đảo quanh trong màn sương mù tĩnh mịch, gương mặt tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng.

Tiếng rít quỷ dị từ phía trước đường vọng tới, sắc mặt cô bé tức thì trắng bệch. Nàng co rúm lại bên tường thành một khối, cả người không ngừng run rẩy.

Đúng vào lúc này, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai nàng.

Cô bé khẽ kinh hô một tiếng, cả người theo bản năng rụt về phía trước. Nàng hoảng sợ ngẩng đầu lên, phát hiện phía sau không phải quái vật, mà là một người trẻ tuổi khoác áo choàng đen.

"Tiểu bằng hữu, ngươi thế nào?" Tịch Nhân Kiệt nặn ra một nụ cười ôn hòa trên gương mặt tái nhợt.

Có lẽ nhờ nụ cười đó, nỗi sợ hãi trên gương mặt cô bé vơi đi đôi chút, nàng khẽ nói:

"Ta... Ta với mẹ bị lạc nhau."

Tịch Nhân Kiệt nhìn quanh bốn phía, trên con phố mờ mịt sương khói, hoàn toàn không thấy một bóng người.

"Bị lạc khi nào?"

"Mới đây thôi..."

"Nàng đi hướng nào?"

Cô bé vươn tay, chỉ về phía con đường vắng không một bóng người phía trước.

Tịch Nhân Kiệt thở dài một tiếng, cúi xuống: "Ta dẫn ngươi đi tìm nhé, được không?"

Cô bé gật đầu. Tịch Nhân Kiệt cõng nàng lên, một tay nắm chặt thanh cương kiếm đẫm máu, bước đi tập tễnh tiến vào màn sương dày đặc.

Trải qua mấy giờ tìm kiếm và chiến đấu, thể lực của Tịch Nhân Kiệt đã gần đến cực hạn. Nhưng hắn hiện tại còn không thể nghỉ ngơi. Hàn Mông vừa đi, hắn chính là trụ cột của khu Ba. Trước khi quét sạch tất cả các con đường, hắn tuyệt đối không thể gục ngã.

Tịch Nhân Kiệt cõng cô bé chậm rãi tiến lên. Hai bên đường phố khắp nơi đều là vết máu, những thi hài không nguyên vẹn phơi bày trong không khí, máu tươi đều đã khô cạn...

"Ngươi tên là gì?" Tịch Nhân Kiệt đột nhiên lên tiếng.

"Tiểu Kỳ."

"Tiểu Kỳ, ngươi nhắm mắt lại trước nhé. Đợi ta tìm thấy mẹ ngươi rồi, ngươi hãy mở mắt, được không?"

"Vâng." Cô bé ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

Tịch Nhân Kiệt đi xuyên qua con đường tĩnh mịch. Đi mười mấy phút, liên tiếp tiếng ồn ào từ đằng xa truyền đến.

Còn có người!

Tịch Nhân Kiệt lập tức tăng tốc bước chân.

Khi khoảng cách tới tiếng ồn ào ngày càng gần, hắn nhìn thấy một nhóm người đang vây quanh một thi thể máu thịt be bét trong một căn phòng ở góc đường, lo lắng bàn tán điều gì đó.

"Ta đều nói hắn không cứu được nữa rồi... Mau đi thôi!"

"Đúng vậy, nếu ngươi không đi những thứ đó lại đuổi tới bây giờ!"

"Thế nhưng hắn còn sống mà, chúng ta không thể cứ thế bỏ mặc hắn ở đây. Hắn vừa rồi đã cứu mạng chúng ta đó!"

"Ta cảm thấy càng chạy ra ngoài càng nguy hiểm, có lẽ trốn trong phòng mới là an toàn nhất."

"..."

Trong căn phòng này có khoảng sáu bảy người. Ai nấy mặt mày dính đầy bụi đất và vết máu, trông như vừa trốn thoát từ những con đường khác tới. Giờ phút này, hai ba người đang vây quanh một người đàn ông bị trọng thương, khẩn trương băng bó cho hắn.

Nghe thấy tiếng nói của bọn họ, Tiểu Kỳ đang ngồi trên lưng Tịch Nhân Kiệt đột nhiên mở to mắt, ngạc nhiên hô một tiếng:

"Mẹ!"

Đám người trong phòng đồng loạt quay đầu lại.

Bọn họ nhìn thấy Tịch Nhân Kiệt khoác áo choàng đen đứng ngoài cửa, sững sờ tại chỗ. Sau đó, một người phụ nữ trung niên trong số đó bỗng nhiên đứng bật dậy, lo lắng chạy về phía cửa.

"Tiểu Kỳ!! Con vừa rồi chạy đi đâu vậy, mẹ tìm con mãi..."

"Dừng lại!"

Tiếng gầm nhẹ của Tịch Nhân Kiệt đột nhiên vang lên.

Tiếng gầm này trực tiếp dọa sợ đám người trong phòng. Người phụ nữ trung niên đang chạy tới cũng khựng lại tại chỗ, ánh mắt nhìn hắn tràn đầy khó hiểu.

Tịch Nhân Kiệt một tay tóm lấy cánh tay Tiểu Kỳ đang định nhảy xuống khỏi lưng, che chở nàng lùi từng bước ra ngoài... Hắn siết chặt cương kiếm, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm đám người trong phòng. Trong màn sương mù bao phủ, bóng dáng của bọn họ lay động u ám.

Đám người này, tất cả đều đã bị tai ách để mắt tới.

"Mẹ..." Tiểu Kỳ đưa tay hướng về phía mẹ mình, nhưng chỉ có thể càng ngày càng xa. Trong đôi mắt nàng tràn đầy sự khó hiểu.

"Chấp pháp quan đại nhân, ngài đây là ý gì?"

Người phụ nữ trung niên cau mày, lo lắng muốn ôm con mình trở về. Nhưng Tịch Nhân Kiệt lại trở tay mở cánh cửa căn phòng đối diện, một tay đẩy cô bé vào trong rồi khóa trái cửa lại.

"Mẹ!"

Xoẹt!

Người phụ nữ trung niên vừa bước ra khỏi cửa phòng nửa bước, từng đạo bóng đen kịt liền từ trong phòng bỗng nhiên bùng lên. Trong địa hình chật hẹp, chúng lập tức bổ nhào vào những thân ảnh đang ở gần trong gang tấc. Trong chốc lát, tiếng kêu thảm thiết và âm thanh xé rách huyết nhục điên cuồng xen lẫn!

Tịch Nhân Kiệt thấy vậy, hai con ngươi đỏ bừng. Cơ thể hắn bị một màu đen nhuộm dần, tựa như giáp trụ sắt thép. Hắn không chút do dự vung cương kiếm xông vào trong phòng!

Hắn định cứu người phụ nữ trung niên ở gần mình nhất. Nhưng đợi đến khi hắn vung kiếm đánh rơi con rết bóng đêm, đầu của người phụ nữ đã bị cắn đứt hơn phân nửa. Dù Tịch Nhân Kiệt đã một kiếm chặt đứt tàn phế con rết bóng đêm đó, cũng không thể cứu vãn được mạng sống của nàng.

Cuộc tàn sát tanh tưởi thoáng chốc hoàn thành. Tất cả những con rết đều bò nhanh dọc theo vách tường, đóng chặt hoàn toàn lối ra vào. Bóng dáng khoác áo choàng đen bị vây trong căn phòng chật hẹp, bốn phương tám hướng đều là những đôi chân rết mảnh khảnh đang nhúc nhích.

Tịch Nhân Kiệt siết chặt chuôi cương kiếm, hít sâu một hơi. Lưỡi kiếm nhiễm lên một vòng màu đen giống như cơ thể hắn, khí tức lạnh lẽo tản ra xung quanh.

Trải qua thời gian chiến đấu dài như vậy, thể năng của hắn sớm đã gần như cực hạn. Nhưng việc đã đến nước này, hắn tuyệt không có khả năng lùi bước...

Tám con rết bóng đêm đang ở gần trong gang tấc đồng thời bùng lên. Trong khoảnh khắc này, thanh cương kiếm trong tay Tịch Nhân Kiệt vạch qua một đường vòng cung quanh thân. Một đường đen tinh tế đến cực điểm quét ngang từ mũi kiếm, chém đứt làm đôi ba con rết gần nhất!

Tịch Nhân Kiệt còn muốn lách mình, thì hai con rết đã cắn lên vai hắn. Ở khoảng cách gần như thế, hắn căn bản không có chút không gian nào để né tránh.

Cùng lúc đó, những con rết còn lại cũng cùng nhau xông lên, như một khối cầu đen nhúc nhích bao vây lấy hắn. Chúng cắn xé cơ thể Tịch Nhân Kiệt. Mặc dù phần lớn da thịt đều được bao phủ bởi màu đen cứng như sắt thép, nhưng vẫn có một số ít khu vực bị gặm nhấm, máu tươi đỏ thẫm nhuộm lên áo choàng...

Hai con ngươi của Tịch Nhân Kiệt trừng lớn, ngay khi hắn chuẩn bị liều mạng một lần, một thân ảnh nhẹ nhàng như cánh bướm đỏ, khẽ đáp xuống ngoài cửa.

Giờ khắc này, tất cả những con rết bóng đêm đều ngừng động tác. Chúng đồng loạt quay đầu nhìn ra bên ngoài. Trong màn sương mù dày đặc cuồn cuộn, một thân ảnh tay trái mang theo túi đựng gia vị, tay phải cầm một bó đuốc cháy hừng hực, đôi mắt khẽ nhắm nhìn vào trong phòng.

"Ai?!" Tịch Nhân Kiệt theo bản năng lên tiếng.

Trần Linh tùy ý kéo cây đuốc trong tay tạo thành một đóa kiếm hoa, khẽ cười một tiếng: "Chấp pháp quan, cũng chỉ đến thế mà thôi."

Vừa dứt lời, hắn liền lách mình biến mất ở ngoài cửa. Cùng lúc đó, những con rết bóng đêm đang bám trên người Tịch Nhân Kiệt đều như điên dại, tranh nhau chen lấn bò ra khỏi phòng qua cửa sổ, đuổi theo quỹ tích ngọn lửa đang rời đi cấp tốc!

...

...

Hôm nay là buổi ký bán offline đầu tiên của bộ "Màn đêm phía dưới" của Trảm Thần. Ba Cửu đã đi offline gặp mặt mọi người rồi~ Hôm nay và ngày mai đều là hai chương nhé...

Đề xuất Voz: Nợ duyên, nợ tình
Quay lại truyện Ta Không Phải Hí Thần
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

3 tuần trước

qua đây đọc tiếp nhé mọi người: https://huongkhilau.com/ta-khong-phai-hi-than

Ẩn danh

?

Trả lời

4 tuần trước

Trần Linh còn so đo thời gian đi thang máy với Doanh Phục nửa giây nữa chứ =))))))))))

Ẩn danh

yeutranlinh<3

Trả lời

1 tháng trước

Chương 1548 trở đi đâu ad ơi?

Ẩn danh

simply paradise

Trả lời

1 tháng trước

Muốn donate cho sốp mà không có tiền :')

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 131 Trần Linh tiếp tục thành nữ

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 124 Trần Linh thành nữ r=)

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 122 6 cơ của Trần Linh thành 6 rô rồi chủ nhà

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

1 tháng trước

Hiện tại nguồn raw free thì chưa có chương mới. còn Nguồn chính thống của tác giả thì có thêm 12 chương nữa. Nhưng mình muốn dịch phải bỏ tiền ra mua chương. Nên mọi người muốn đọc theo sát tiến độ của tác giả thì có thể donate cho mình, chứ mình vừa dịch free vừa bỏ tiền mua chương nữa thì cực quá.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

Mua tạm trước 1 chương cho mn đọc.

Ẩn danh

Hoàng Mỹ Trân Lê

Trả lời

1 tháng trước

có chap mới chưa vậy

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

để mình check lại