Một tiếng sột soạt khẽ vang lên.
Ngay lúc này, một tiếng động cực nhỏ truyền đến từ phía cuối toa xe. Tịch Nhân Kiệt nhướng mày, quay đầu nhìn về phía sau. Tại cuối toa xe, vài ngăn chứa đồ chất chồng lên nhau. Một cánh cửa ngăn mở he hé, để lộ những vật dụng chưa kịp được nhân viên phục vụ dọn dẹp. Tuy nhiên, phần lớn các ngăn chứa khác vẫn còn đóng kín, và âm thanh chính là từ ngăn chứa đồ nằm ở tầng dưới cùng truyền ra.
Âm thanh này quá nhỏ, chỉ có Tịch Nhân Kiệt, người đang ngồi ở hàng ghế cuối, mới nghe thấy. Hắn đứng dậy, tiến đến trước ngăn chứa đồ đó, rồi dùng sức mở mạnh cánh cửa tủ nằm ở tầng dưới cùng!
Phía sau cánh cửa tủ tối tăm, chật hẹp, một thiếu nữ khoảng năm sáu tuổi cuộn tròn tránh ở bên trong, đang hoảng sợ nhìn hắn chằm chằm.
Tịch Nhân Kiệt ngây người.
Hắn không biết cô bé này từ đâu tới. Rất có thể, nàng đã lợi dụng lúc tàu chưa khởi hành, nhân lúc hỗn loạn lẻn vào. Vì hình thể nhỏ bé nên nàng đã giấu kỹ mà không bị ai phát hiện... Nhưng có lẽ vì cuộn mình quá lâu, vừa rồi nàng không kìm được mà cựa quậy, khiến âm thanh này vẫn lọt vào tai hắn.
Sắc mặt thiếu nữ trắng bệch. Nàng giống như chú chim bồ câu bị thương, liều mạng rụt mình sâu hơn vào trong ngăn, ánh mắt nhìn Tịch Nhân Kiệt tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng.
"Tịch trưởng quan? Ngài đang làm gì vậy?" Một vị người chấp pháp, nhìn thấy loáng thoáng Tịch Nhân Kiệt đang đứng ở phía sau toa xe, nghi hoặc hỏi.
"Không có gì, chỉ tùy tiện xem xét thôi." Tịch Nhân Kiệt nhìn thiếu nữ trong tủ, vừa nói vừa đưa tay đóng lại cửa tủ, bình tĩnh trả lời.
Vị người chấp pháp kia còn muốn nói gì, thì đoàn tàu đột nhiên chấn động mạnh một cái. Những đốm lửa chói mắt tóe lên từ đường ray, khi tốc độ đột ngột giảm mạnh, tất cả mọi người trong tiếng thắng xe chói tai đều mất trọng tâm, ngã nhào về phía trước!
"Chuyện gì xảy ra?!" Tịch Nhân Kiệt ổn định thân hình, lập tức mở miệng, "Tại sao đột nhiên phanh gấp vậy?"
"Ta... ta không có phanh lại!" Trong phòng điều khiển, một giọng nói hoảng hốt, bối rối vang lên, "Không biết chuyện gì xảy ra, tàu tự động gặp trục trặc!"
"Yên lành sao lại trục trặc được chứ?!" Tịch Nhân Kiệt cùng đoàn người lập tức thò đầu qua cửa sổ ra ngoài, muốn nhìn rõ rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Xoẹt xẹt ——!
Giữa những tia lửa đang điên cuồng bắn tung tóe, tốc độ đoàn tàu nhanh chóng chậm lại. Ánh đèn đầu tàu xé toang màn đêm, phác họa ra hình dáng một chiếc áo khoác đang đứng trong bóng tối.
Thân ảnh kia cứ thế đứng trên đường ray, bình tĩnh nhìn đoàn tàu đang gào thét như một con quái vật khổng lồ mất kiểm soát lao đến. Cơn gió lớn thổi tung vạt áo hắn. Giữa những hạt tuyết tan và sương mù đang lất phất bay, thân hình hắn sừng sững bất động như một ngọn núi cao.
【Giá trị mong đợi của người xem +3】【Giá trị mong đợi hiện tại: 63%】
Tốc độ tàu đột ngột giảm xuống, chậm rãi dừng lại, cuối cùng phần đầu tàu khổng lồ đã dừng lại vững vàng ngay trước mặt hắn.
"Người sao?" Một vị người chấp pháp nheo mắt lại, cố gắng nhìn rõ dung mạo của người đó, "Là dân chúng đến đón tàu sao?"
"Không, không đúng... Chiếc áo khoác kia..."
"Là chấp pháp quan? Khoan đã... Là Trần Linh!!"
"Làm sao có thể? Hắn chẳng phải đã chết rồi sao?!"
Giữa màn đêm tĩnh mịch, thân ảnh kia chậm rãi ngẩng mặt lên. Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc ấy, tâm tình Tịch Nhân Kiệt vô cùng phức tạp...
"Chào buổi tối, các vị." Trần Linh vặn vặn cần điều khiển hắn vừa rút ra từ đầu tàu, nhàn nhạt mở miệng, "Đã trễ thế này, là vội vàng đi đâu?"
Chúng người chấp pháp đồng loạt nhìn về phía Tịch Nhân Kiệt. Dù sao Trần Linh cũng là chấp pháp quan, mà người có thể đối kháng, cũng chỉ có Tịch Nhân Kiệt, đồng cấp chấp pháp quan với hắn. Tịch Nhân Kiệt trầm mặc một lát, rồi vẫn bước xuống toa xe.
Hắn giẫm trên lớp tuyết đọng nơi cánh đồng hoang vắng, chậm rãi bước tới.
"Ta đã chuẩn bị cho ngươi liều thuốc đủ để ngươi ngủ đến sáng hôm sau... Ngươi làm thế nào vậy?"
"Đa tạ khoản đãi, Tịch trưởng quan." Trần Linh bình tĩnh nhìn thẳng hắn, "Rượu của ngài mùi vị không tệ, nếu bên trong không có thứ gì khác, ta vẫn rất nguyện ý uống thêm vài chén."
Tịch Nhân Kiệt hơi sững sờ. Hắn kinh ngạc nhìn Trần Linh: "Ngươi căn bản không hề uống? Không thể nào... Ta đã thấy ngươi uống vào."
Trần Linh lặng lẽ đứng đó, không trả lời. Việc đã đến nước này, giải thích những thứ này đã không còn chút ý nghĩa nào.
"Cho nên... Lời ta nói ngươi đều nghe được."
"Nghe được."
Tịch Nhân Kiệt dừng bước tại trước đầu tàu. Ánh đèn xé rách một góc bóng đêm phía trước xe. Hai chiếc áo khoác đen đứng trên đường ray, trầm mặc nhìn chăm chú lẫn nhau.
Không biết qua bao lâu, Tịch Nhân Kiệt với vẻ mặt phức tạp mở miệng:
"Trần Linh... Ngươi không nên đến."
Khi ở tổng bộ, chỉ có hắn và Trần Linh hai người, hắn có thể vụng trộm vi phạm mệnh lệnh của Cực Quang thành, thả Trần Linh một con đường sống... Nhưng bây giờ Trần Linh chủ động xuất hiện trước mặt mọi người, khiến Tịch Nhân Kiệt không thể không thi hành mệnh lệnh. Nếu Trần Linh không chết, hắn sau khi vào Cực Quang thành cũng không cách nào bàn giao.
"Ngươi thật sự định mang những thứ cặn bã này vào Cực Quang thành sao?" Trần Linh liếc nhìn đám người chấp pháp đang mang theo bao lớn bao nhỏ trên đoàn tàu phía sau hắn, "Điều này không giống với ngươi."
Đôi mắt Tịch Nhân Kiệt khẽ run lên, hắn vẫn mở miệng nói:
"Đây là mệnh lệnh của Cực Quang thành."
"Cực Quang thành?" Trần Linh cười lạnh một tiếng, "Cực Quang thành bảo ngươi làm gì thì làm đó? Người trong Cực Quang thành là Thượng Đế sao?"
"Trần Linh, ngươi và Hàn Mông đều là thiên tài, các ngươi có thể kiêu ngạo mà coi thường Cực Quang thành." Tịch Nhân Kiệt cau mày, "Nhưng đối với ta mà nói, mệnh lệnh của Cực Quang thành cao hơn tất cả."
Trần Linh không dây dưa nhiều trong vấn đề này, mà dứt khoát mở miệng:
"Ngươi đã vi phạm mệnh lệnh của Cực Quang thành thả ta một lần, lần này, ta cũng sẽ không giết ngươi... Ngươi đi đi, ta chỉ cần mạng của những người phía sau ngươi, và chiếc đoàn tàu này."
Nghe câu này, sắc mặt mọi người trên đoàn tàu lập tức thay đổi. Bọn hắn sợ hãi nhìn Trần Linh, vội vàng mở miệng:
"Tịch trưởng quan!! Ngài không thể giết chúng ta chứ! Hắn mới là dị đoan mà Cực Quang thành muốn giết!"
"Tịch trưởng quan! Không thể kéo dài được nữa... Mau giết hắn!"
"Đúng vậy, cứ dây dưa nữa, dân chúng phía sau sắp đuổi kịp rồi..."
"Cực Quang thành muốn Trần Linh chết, nếu hắn không chết, chúng ta vào Cực Quang thành bàn giao thế nào?"
"..."
Những tiếng ồn ào huyên náo truyền đến từ phía sau. Tịch Nhân Kiệt không chút do dự liền lắc đầu: "Bọn hắn là người mà Cực Quang thành muốn, ngươi muốn giết bọn hắn, ta không thể ngồi yên mặc kệ."
Mọi người nhất thời yên tâm lại. Mặc dù Trần Linh là chấp pháp quan, nhưng cũng chỉ là nhất giai. Chỉ cần Tịch Nhân Kiệt quyết tâm bảo vệ bọn hắn, Trần Linh căn bản không có cách nào làm gì được bọn hắn.
"Thật sao?" Hai con ngươi Trần Linh hơi nheo lại,
"Vậy ta cứ muốn giết bọn hắn... Ngươi ngăn được sao?"
Lời vừa dứt, thân hình Trần Linh hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất tại nguyên chỗ!
Tốc độ của Trần Linh quá nhanh, cho dù là Tịch Nhân Kiệt cũng không kịp phản ứng ngay lập tức. Chờ đến khi hắn bắt được quỹ tích của Trần Linh, chiếc áo khoác đen kia đã lao vào trong khoang xe phía sau!
Đề xuất Tiên Hiệp: Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời3 tuần trước
qua đây đọc tiếp nhé mọi người: https://huongkhilau.com/ta-khong-phai-hi-than
?
Trả lời4 tuần trước
Trần Linh còn so đo thời gian đi thang máy với Doanh Phục nửa giây nữa chứ =))))))))))
yeutranlinh<3
Trả lời1 tháng trước
Chương 1548 trở đi đâu ad ơi?
Đạo Văn Dị Hành
Trả lời1 tháng trước
.
simply paradise
Trả lời1 tháng trước
Muốn donate cho sốp mà không có tiền :')
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 131 Trần Linh tiếp tục thành nữ
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 124 Trần Linh thành nữ r=)
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 122 6 cơ của Trần Linh thành 6 rô rồi chủ nhà
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời1 tháng trước
Hiện tại nguồn raw free thì chưa có chương mới. còn Nguồn chính thống của tác giả thì có thêm 12 chương nữa. Nhưng mình muốn dịch phải bỏ tiền ra mua chương. Nên mọi người muốn đọc theo sát tiến độ của tác giả thì có thể donate cho mình, chứ mình vừa dịch free vừa bỏ tiền mua chương nữa thì cực quá.
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
Mua tạm trước 1 chương cho mn đọc.
Hoàng Mỹ Trân Lê
Trả lời1 tháng trước
có chap mới chưa vậy
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
để mình check lại