Thân phận Trần Linh đã bại lộ, việc đi theo lối thông thường vào Cực Quang thành giờ đây là không thể nào. Dù vậy, chỉ với kỹ năng 【Vô Tướng】, Trần Linh muốn tiến vào Cực Quang thành cũng không phải là việc khó gì. Chẳng hạn, hắn có thể giết Tịch Nhân Kiệt, thay thế thân phận của y mà vào thành, hoặc tùy tiện tìm một chấp pháp giả trong danh sách để đánh tráo. Tất cả đều có thể giúp hắn thần không biết quỷ không hay đi vào, nhưng đây không phải điều Trần Linh muốn.
【Tại ít nhất một trăm người chứng kiến, hoàn thành một lần rút lui rung động lòng người.】
Trần Linh muốn tấn thăng đệ tam giai, nhất định phải hoàn thành màn trình diễn này. Mà hiện tại, sân khấu tốt nhất để hoàn thành màn trình diễn ấy, chính là Cực Quang thành.
Ngay khi lời Trần Linh vừa dứt, một hàng chữ từ trong nền tuyết bay lên:【Giá trị chờ mong của người xem +5】
Tịch Nhân Kiệt kinh ngạc nhìn hắn, hoài nghi Trần Linh có phải điên rồi không. Biết rõ Cực Quang thành muốn giết hắn, còn muốn tự mình đến đó?
Tuy nhiên, y cũng không khuyên can. Dù sao, lập trường hai bên khác biệt, vả lại người của Hoàng Hôn xã vốn dĩ đều là Phong Tử, làm những chuyện nằm ngoài suy nghĩ của người bình thường, dường như cũng rất hợp lý...
Tịch Nhân Kiệt nhìn chằm chằm Trần Linh một cái, rồi tập tễnh bước đi dọc theo đường ray, chỉ chốc lát sau đã hoàn toàn biến mất trong sương mù.
"...Đi thôi." Trần Linh chậm rãi mở miệng.
"Đi đâu?"
"Lên xe."
Triệu Ất đứng bên cạnh Trần Linh, nhìn chiếc tàu hỏa mà toa xe bị chém đứt một nửa, khó hiểu hỏi: "Xe này ra nông nỗi này rồi... còn đi được sao?"
"Chỉ là toa xe ở giữa bị chém đứt thôi, phần đầu xe vẫn còn nguyên vẹn chức năng. Đi một quãng không thành vấn đề."
Trần Linh lên đầu xe, ánh mắt đảo qua toàn bộ phòng điều khiển, bắt đầu nghiên cứu cách khởi động cỗ máy này. Triệu Ất định đuổi theo thì nghe thấy từ phần xe phía sau đầu xe bị đứt gãy truyền đến một trận tiếng xột xoạt.
Triệu Ất nhướng mày, nhìn về phía đoàn tàu bị đứt gãy, xuyên qua cửa sổ cũng không nhìn thấy bất kỳ bóng dáng nào.
Tất cả chấp pháp giả đều đã chết rồi mà... Chẳng lẽ là chuột?
Trong lòng Triệu Ất hiện lên một tia nghi hoặc, sau một thoáng do dự, hắn vẫn đi về phía toa xe.
Hắn thận trọng tiến lên dọc theo những toa xe đổ nát bị đứt lìa khỏi trung tâm, một tay cầm đoản đao, cảnh giác quan sát mọi ngóc ngách của toa xe. Khi hắn đi đến cuối cùng của toa xe, một thân ảnh nhỏ bé co quắp trong góc lọt vào tầm mắt hắn.
"Ai?!"
Triệu Ất theo bản năng lùi lại nửa bước, dùng đoản đao nhắm thẳng vào thân ảnh kia. Khi nhìn rõ đó là một tiểu cô nương khoảng năm sáu tuổi, hắn sững sờ tại chỗ.
Tiểu cô nương kia có lẽ bị kinh hãi, sắc mặt trắng bệch co rúm lại. Nàng hai tay ôm đầu, hoàn toàn không dám ngẩng lên nhìn Triệu Ất, hận không thể giấu cả người mình vào trong khe hở của đoàn tàu.
"Nữ hài?" Triệu Ất khó hiểu lên tiếng, "Vì sao lại ở đây..."
"Chắc là nhân lúc tàu chạy đã lén lên trước."
Một giọng nói từ phía sau Triệu Ất truyền đến, dọa hắn giật mình. Lúc này hắn mới phát hiện Trần Linh đã đứng sau lưng mình từ lúc nào, đôi mắt nheo lại nhìn tiểu cô nương trong góc.
"Ngươi không phải đi đầu xe sao?"
"Ngươi đã nghe thấy tiếng động ở đó, ta tự nhiên cũng nghe thấy."
"..." Triệu Ất nghe được giọng điệu mỉa mai của Trần Linh, tức đến nghiến răng. Muốn phản bác lại không thể, đành buồn bực hừ một tiếng.
"Đem nàng mang lên đi, ta cần thêm nhiều người xem."
"Cần thêm nhiều cái gì?" Triệu Ất có chút không nghe rõ.
Trần Linh lắc đầu, không nói thêm gì, mà quay người đi về phía đầu xe.
Triệu Ất thấy vậy, chỉ có thể thu đoản đao lại, vươn tay về phía tiểu cô nương, tận lực hạ giọng nói: "Đi theo ta đi, chúng ta không phải đám người xấu kia, chúng ta sẽ đưa ngươi vào Cực Quang thành."
Tiểu cô nương sợ hãi rụt rè mở mắt ra. Thấy Triệu Ất là một thiếu niên không lớn tuổi, vẻ sợ hãi trong đôi mắt nàng tiêu tan đôi chút... Vị đại ca ca hàng xóm của nàng cũng trạc tuổi này.
"Ta... Ta run chân."
Tiểu cô nương cúi đầu, giọng nói nhỏ như tiếng ruồi bay.
Triệu Ất thấy vậy, dứt khoát trực tiếp cõng nàng lên, xuyên qua toa xe vỡ nát đi về phía đầu xe.
Thân thể tiểu cô nương rất nhẹ, dù là Triệu Ất đang bị thương cũng có thể dễ dàng cõng. Khi vào phòng điều khiển đầu xe, Trần Linh tiện tay vung lên, thao tác cán trong nháy tức thì thay thế cây côn gỗ trở về vị trí cũ, sau đó dùng sức kéo một cái.
Ông!
Nồi hơi bùng cháy hừng hực, tiếng hơi nước vù vù lại lần nữa vang lên.
Trần Linh đã sớm cắt đứt kết nối giữa đầu xe và toa xe phía sau. Theo truyền lực cán chuyển động, đầu xe dọc theo đường ray trực tiếp chạy về phía trước.
Triệu Ất đặt tiểu cô nương ngồi trên ghế trong buồng điều khiển, còn mình thì đi tới cạnh cửa nhìn ra ngoài. Đường ray kéo dài đến tận cùng màn sương dày đặc, không biết dẫn về phương nào trong gió tuyết.
"Trần Linh, đi như thế này thật sự có thể đến Cực Quang thành sao?" Triệu Ất lòng lo sợ bất an.
"Ai nói chúng ta muốn đi Cực Quang thành?"
"A?" Triệu Ất sững sờ.
"Ga cuối của đoàn tàu này là trạm dừng xe ngoài Cực Quang thành... Không có giấy tờ vào thành, chúng ta vẫn không thể vào cổng thành được." Trần Linh chậm rãi nói, "Ta muốn, là một phương tiện giao thông có thể trực tiếp tiến vào Cực Quang thành."
"Trực tiếp tiến vào Cực Quang thành sao?" Triệu Ất gãi đầu, "Ý gì vậy? Rốt cuộc chúng ta bây giờ muốn đi đâu?"
Trần Linh dừng lại một lát, chậm rãi phun ra ba chữ:"Lẫm Đông Cảng."
...
Cực Quang thành.
Quảng trường Chim Bồ Câu Trắng.
Nắng ấm dịu nhẹ chiếu xuống thảm cỏ, như dát lên một tầng vàng nhạt. Trong hồ nước lát đá trắng muốt, một đài phun nước rộng lớn tráng lệ hơi nước mờ mịt, phản chiếu những dải cầu vồng.
Mà ngay phía trước đài phun nước này, một thân ảnh khoác áo khoác đen đang trầm mặc ngồi trên ghế gỗ, giống như một bức tượng.
Một nhóm hài đồng năm sáu tuổi vui cười đùa giỡn lăn trên thảm cỏ. Bọn chúng nhìn thấy thân ảnh trên ghế, lông mày hiện lên một tia nghi hoặc. Sau khi xì xào bàn tán một lát, chúng dậm những bước chân nhỏ xíu chạy đến gần.
"Chấp pháp quan ca ca, ngươi không mệt sao?"
"Đúng vậy, ngươi ngồi đây cả buổi sáng rồi... Đến chơi với chúng ta đi!"
"Ngươi thấy con diều màu tím bay cao nhất bên kia không? Kia là cha ta mua cho ta đó, đẹp không?"
"Các ngươi nhìn xem, hắn giống như một pho tượng vậy, thật không động đậy chút nào!"
Bọn trẻ tiến đến bên cạnh thân ảnh kia, vui cười đẩy giành mấy lần sau đó, phát hiện người này thật sự giống như bức tượng điêu khắc. Lập tức chúng có hứng thú, móc từ trong túi ra đủ loại màu vẽ, chuẩn bị vẽ lên mặt hắn.
Đúng lúc này, một lão giả cũng khoác áo khoác đen, cầm hai ly cà phê, từ đằng xa đi tới. Lão xoa đầu những đứa trẻ này, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn hiện lên một nụ cười:
"Bọn nhỏ, ca ca này mệt rồi, để hắn nghỉ ngơi một lát đi."
Bọn trẻ thấy lão giả, tuy có chút nghi hoặc, nhưng vẫn cười đùa giải tán ngay lập tức.
Lão nhân ngồi xuống cạnh ghế, chậm rãi mở miệng:
"Thế nào, suy nghĩ minh bạch rồi sao?"
Bên cạnh, tôn thân ảnh giống như pho tượng kia vẫn cúi đầu. Hai tay hắn khoác lên đầu gối, vô số bóng tối giam cầm hắn tại chỗ, giống như một tù nhân đang bị thẩm vấn trong phòng giam... Mà giờ khắc này, hai con mắt của hắn đã trải đầy tơ máu.
Hàn Mông khó nhọc mở đôi môi khô nứt, trầm thấp mà khàn khàn gầm thét:"Thả ta... trở về!!"
Đề xuất Voz: Những bóng ma trên đường Hoàng Hoa Thám
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời3 tuần trước
qua đây đọc tiếp nhé mọi người: https://huongkhilau.com/ta-khong-phai-hi-than
?
Trả lời4 tuần trước
Trần Linh còn so đo thời gian đi thang máy với Doanh Phục nửa giây nữa chứ =))))))))))
yeutranlinh<3
Trả lời1 tháng trước
Chương 1548 trở đi đâu ad ơi?
Đạo Văn Dị Hành
Trả lời1 tháng trước
.
simply paradise
Trả lời1 tháng trước
Muốn donate cho sốp mà không có tiền :')
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 131 Trần Linh tiếp tục thành nữ
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 124 Trần Linh thành nữ r=)
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 122 6 cơ của Trần Linh thành 6 rô rồi chủ nhà
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời1 tháng trước
Hiện tại nguồn raw free thì chưa có chương mới. còn Nguồn chính thống của tác giả thì có thêm 12 chương nữa. Nhưng mình muốn dịch phải bỏ tiền ra mua chương. Nên mọi người muốn đọc theo sát tiến độ của tác giả thì có thể donate cho mình, chứ mình vừa dịch free vừa bỏ tiền mua chương nữa thì cực quá.
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
Mua tạm trước 1 chương cho mn đọc.
Hoàng Mỹ Trân Lê
Trả lời1 tháng trước
có chap mới chưa vậy
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
để mình check lại