Logo
Trang chủ

Chương 35: Ném đi

Đọc to

Tại hai khu, con phố Băng Tuyền.

Tại cuối một ngã tư đường, một tòa trạch viện rộng hàng trăm bình đang náo nhiệt vô cùng. Hàng loạt bó đuốc lửa chen chúc khắp nơi trong trạch viện, sóng nhiệt tỏa ra khiến tuyết lớn vừa bay xuống chưa chạm đất đã lặng lẽ tan chảy. Nơi này ngày thường vốn không một bóng người, cứ như thể một khu hoang trạch bị bỏ hoang. Nhưng chỉ có số ít người biết được, tòa đại trạch này đủ sức mua nửa con phố Hàn Sương của ba khu, chủ nhân thực sự của nó là Mã Trung.

Mà giờ khắc này, tòa trạch viện đã hoàn toàn thay đổi bộ dạng hoang vu tiêu điều ban đầu. Những khúc nhạc quyến rũ không ngừng vang lên, tiếng phụ nữ nũng nịu xen lẫn tiếng đàn ông cười lớn hòa quyện vào nhau, cứ như chốn Thiên Đường Cực Lạc.

“Trạch viện của Mã ca quả thực không tồi chút nào… Ngày thường hoang phế lâu như vậy, thật sự là quá đáng tiếc.”

Tiền Phàm mặc bộ chấp pháp phục đỏ thẫm, ngồi ở hàng ghế đầu tiên. Hắn vừa híp mắt ngắm nhìn những nữ tử Khinh Vũ áo xiêm mỏng manh trên đài, vừa nhịn không được cảm thán.

“Có gì mà phải tiếc chứ, tòa nhà của Mã ca ở ba khu còn lớn hơn tòa này nhiều.” Một vị chấp pháp khác ngồi bên cạnh hắn, nâng chén rượu cụng Tiền Phàm một cái rồi uống cạn một hơi rượu ngon.

“Thật hâm mộ quá… Khi nào ta mới có thể mua được một tòa nhà như thế này đây.”

“Hàn Mông vừa chết, liền chẳng ai có thể gây rối việc làm ăn của chúng ta nữa. Chỉ mấy năm nữa thôi, huynh đệ chúng ta mỗi người sẽ có một tòa.”

“Ha ha ha ha, nào, cạn thêm chén nữa!”

“Đúng rồi, Mã ca vẫn chưa tới sao?”

“Hắn đã trên đường rồi, bảo chúng ta cứ chơi trước.”

Tiền Phàm nhẹ gật đầu, đang muốn nói thêm gì nữa, Cốt Đao liền kéo theo một vũ nữ, cười mỉm đi đến bên cạnh Tiền Phàm.

“Tới tới tới, mời cạn chén cùng Tiền lão bản của chúng ta! Trước đó chúng ta có nhiều hiểu lầm, về sau chuyện làm ăn, còn xin chiếu cố nhiều hơn a…”

“Xương lão bản nói đùa, lần này thế nhưng là Mã ca làm chủ, ta cũng chỉ là đến ké một chút thôi.” Tiền Phàm cười nói, “Bất quá chuyện làm ăn, khẳng định là chân thành hợp tác, cùng có lợi cùng có lợi nha…”

“Nói hay lắm a, cùng có lợi cùng có lợi!”

Mười chín vị cư dân con phố Băng Tuyền có mặt tại đây, nhao nhao đứng dậy, cùng Tiền Phàm chạm cốc. Trong số bọn họ, có người làm nghề buôn súng ống, có người kinh doanh ma túy, có người làm nghề buôn bán da thịt… Nhưng giờ khắc này, nụ cười của bọn hắn đều ôn hòa vô hại đến lạ. Nếu có người nào đó vô tình lạc vào, chắc chắn sẽ lầm tưởng đây là buổi giao lưu hữu nghị của các ông lớn trong giới kinh doanh.

“Tiền lão bản, mấy hôm trước đám hàng đó thế nào rồi?” Cốt Đao như nhớ ra điều gì, hạ giọng cười nói, “Cái trái tim kia, còn có những nội tạng khác, chất lượng cũng không tệ chứ?”

“Không tệ.” Tiền Phàm khẽ gật đầu, “Người mua rất hài lòng.”

“Người có thể có thủ bút lớn như vậy, một hơi mua đi tất cả nội tạng cũng không phổ biến a… Đám hàng đó, đã được đưa vào Cực Quang thành rồi chứ?”

Nghe được ba chữ Cực Quang thành, tròng mắt Tiền Phàm hơi híp lại, ung dung mở miệng nói:

“Xương lão bản, làm cái nghề này, những chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi nhiều… Cẩn thận rước họa vào thân.”

“Ha ha ha, là ta mạo muội, ta tự phạt một chén!”

Cốt Đao một hơi uống cạn chén rượu trong tay. Hắn nhìn về phía vũ nữ quyến rũ đẫy đà trên sân khấu, bàn tay đang đặt trên vai cô gái bên cạnh tự động trượt xuống, rồi mặc sức trêu đùa giữa một tràng tiếng nũng nịu.

“Nói đi nói lại, mỗi lần tới lui cũng chỉ mấy tiết mục này… Không có gì khác sao?”

“Ngươi còn muốn xem cái gì?”

“Ta nghe nói ở Cực Quang thành diễn xuất còn có ca hát, tiểu phẩm, ảo thuật, hát hí khúc… Đến chỗ ta đây, sao chỉ có khiêu vũ?”

“Ngươi cũng nói rồi, đó là ở Cực Quang thành… Nơi như ba khu này, làm gì có nhiều trò hoa mỹ đến vậy? Có thể tìm được cho ngươi nhiều vũ nữ, lại còn có cả nhạc đệm đã là không tệ rồi.”

“… Thật là vô vị.”

Khuôn mặt Cốt Đao ửng đỏ vì say rượu. Hắn đẩy hai mỹ nữ trong lòng ra, đi thẳng đến giữa sân khấu. Đội hình vũ nữ đang biểu diễn bị phá vỡ, họ ngơ ngác nhìn nhau. Ở phía dưới sân khấu, mấy người đang đánh trống giữ nhịp, thổi sáo trúc cũng im bặt.

“Đừng ngừng a, tiếp tục nhảy đi…”

Cốt Đao nhẹ nhàng áp sát vào sau lưng một vũ nữ, hai tay hắn tựa như rắn trườn trên thân nàng, cuối cùng nắm lấy cổ tay đối phương, thao túng từng vũ bộ của nàng như một con rối dây. Trên sân khấu, nàng uốn éo một cách quái dị và không tự nhiên. Vị vũ nữ kia sắc mặt trắng bệch vì sợ hãi, nhưng lại không dám phản kháng, chỉ có thể mặc cho Cốt Đao tùy ý đùa bỡn thân thể mình. Những vũ nữ còn lại nhìn xuống Tiền Phàm, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục chỉnh tề múa động…

Nhịp trống lại vang lên, tiếng sáo trúc du dương.

“Ha ha ha ha, Cốt Đao, ngươi nhảy xấu quá!”

“Còn không bằng để ta lên!”

“Đừng a, ta thấy hắn nhảy rất tốt mà, tiếp tục nhảy, tiếp tục nhảy! Ha ha ha ha…”

“Không ngờ ngươi còn có thiên phú khiêu vũ a? Cho mọi người xem một màn múa cột đi!”

“…”

Đám người phố Băng Tuyền dưới đài thấy thế, nhao nhao cười lớn, như thể tìm được chuyện vui không tồi, đẩy bầu không khí náo nhiệt rực lửa lên một cao trào mới.

Đúng lúc này, một thân ảnh đẩy cánh cổng trạch viện giữa màn tuyết lớn ra, chầm chậm bước vào.

“Sao rồi? Mã ca cuối cùng đã tới?”

Đám đông quay đầu nhìn lại, ánh mắt rơi vào tiền đình, rồi đồng thời sững sờ tại chỗ. Người tới không phải Mã Trung, mà là một thiếu niên khoác hí bào đỏ chót. Hắn lặng lẽ bước qua con đường đá trong tiền đình, tuyết bay lả tả vương trên thái dương khiến tóc hắn lốm đốm bạc. Trong thế giới tái nhợt ấy, vệt đỏ tươi kia thật chói mắt, lại nóng rực.

Thấy rõ khuôn mặt người kia, tuyệt đại đa số người trong phòng biến sắc, như thể nhớ lại điều gì đó, trong mắt hiện lên sự oán độc và âm tàn. Cùng lúc đó, Tiền Phàm ngẩn người, hắn cùng vị chấp pháp bên cạnh liếc mắt nhìn nhau, rồi từ chỗ ngồi đứng dậy.

“Trần Linh lão đệ, sao ngươi lại tới đây?” Trên mặt hắn hiện ra nụ cười nhiệt tình, “Ngươi nhìn xem khéo làm sao, ngươi vừa đi, bên này hai khu ba khu liền được giải phong, chúng ta liền muốn tổ chức khánh điển vui vẻ một chút. Vừa rồi ta còn nói, lẽ ra buổi sáng nên giữ ngươi lại cùng chung vui… Tới tới tới, đã tới rồi thì cùng ngồi xuống uống chút đi.”

Trần Linh không trả lời, hắn bình tĩnh xuyên qua sân viện giữa phong tuyết, đế giày dính đầy bùn đất bước vào trong phòng, để lại từng dấu chân sâu hoắm.

“Không cần.” Hắn thản nhiên nói, “Ta tới, là muốn lấy một vài thứ…”

“Lấy đồ vật? Ngươi có đồ vật gì rơi mất sao?”

Dưới ánh mắt của mọi người, Trần Linh xuyên qua tiệc rượu, từng bước một đạp lên sân khấu… Ánh mắt của hắn, từ đầu đến cuối đều khóa chặt trên người Cốt Đao.

“U, ta còn tưởng là ai, hóa ra là Trần Đại chấp pháp a…” Cốt Đao say khướt cười lạnh một tiếng, buông tay ra khỏi vũ nữ trong tay, đẩy nàng sang một bên, “Thế nào, mặc thành bộ dạng này, là muốn biểu diễn tiết mục cho mấy huynh đệ xem sao?”

Giờ đây Hàn Mông đã chết, Mã Trung một lần nữa một tay che trời ở ba khu. Đám người Cốt Đao không tin Trần Linh tiểu tử này còn dám tìm đường chết… Hiện tại, cả hai khu và ba khu, đều là thiên hạ của bọn hắn!

“Ha ha ha ha! Nào, để hắn biểu diễn một cái!”

“Hắn mặc thành dạng này, là muốn hát hí khúc a? Hát màn nào đây?”

“…”

Đám đông giờ phút này chính là lúc không sợ trời không sợ đất. Bọn hắn cầm chén rượu, nhìn về phía Hồng Y Trần Linh với ánh mắt tràn đầy trào phúng. Lông mày Tiền Phàm nhíu chặt hơn, hắn mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn.

“Trần Linh, ngươi đánh rơi thứ gì, nói với ta là được… Ta đi tìm giúp ngươi.”

“Ta đánh rơi một trái tim.”

Trần Linh trực tiếp nhìn chằm chằm mặt Cốt Đao.

“Còn có, tính mạng của đệ đệ ta.”

Sau một khắc, một bàn tay trong nháy mắt xuyên thấu lồng ngực Cốt Đao!

Đề xuất Tiên Hiệp: Tu Tiên Chính Là Như Vậy
Quay lại truyện Ta Không Phải Hí Thần
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

3 tuần trước

qua đây đọc tiếp nhé mọi người: https://huongkhilau.com/ta-khong-phai-hi-than

Ẩn danh

?

Trả lời

3 tuần trước

Trần Linh còn so đo thời gian đi thang máy với Doanh Phục nửa giây nữa chứ =))))))))))

Ẩn danh

yeutranlinh<3

Trả lời

1 tháng trước

Chương 1548 trở đi đâu ad ơi?

Ẩn danh

simply paradise

Trả lời

1 tháng trước

Muốn donate cho sốp mà không có tiền :')

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 131 Trần Linh tiếp tục thành nữ

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 124 Trần Linh thành nữ r=)

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 122 6 cơ của Trần Linh thành 6 rô rồi chủ nhà

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

1 tháng trước

Hiện tại nguồn raw free thì chưa có chương mới. còn Nguồn chính thống của tác giả thì có thêm 12 chương nữa. Nhưng mình muốn dịch phải bỏ tiền ra mua chương. Nên mọi người muốn đọc theo sát tiến độ của tác giả thì có thể donate cho mình, chứ mình vừa dịch free vừa bỏ tiền mua chương nữa thì cực quá.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

Mua tạm trước 1 chương cho mn đọc.

Ẩn danh

Hoàng Mỹ Trân Lê

Trả lời

1 tháng trước

có chap mới chưa vậy

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

để mình check lại