Logo
Trang chủ

Chương 6: « Trần thị biên đạo pháp tắc »

Đọc to

"Trần thị biên đạo pháp tắc" – Điều thứ chín:

Để sáng tạo và phát triển một tình tiết, cốt lõi là thiết lập mâu thuẫn xung đột. Nếu bản thân câu chuyện có mâu thuẫn không mạnh hoặc không đủ hấp dẫn, vậy hãy tạo ra hiểu lầm để thúc đẩy tình tiết phát triển.

Trong đầu Trần Linh hiện lên mấy điều pháp tắc mà hắn đã vụng trộm tổng kết khi còn là biên đạo ở kiếp trước, khóe mắt hiện lên một tia ý cười.

【Giá trị mong đợi của người xem +3】【Giá trị mong đợi hiện tại: 32%】

Ngay lập tức nhìn thấy hai dòng chữ này hiện lên trong ly sữa đậu nành, Trần Linh liền biết mình đã đoán đúng.

Biểu cảm của Triệu thúc cứng đờ thấy rõ.

Hắn kinh ngạc nhìn Trần Linh, toàn thân đầu tiên là mơ màng, sau đó chấn động, cuối cùng chìm vào sự im lặng chết chóc...

"Triệu thúc, ta đã hứa với Tiểu Ất sẽ giữ bí mật cho hắn... Nhưng thúc chỉ có Tiểu Ất là con trai duy nhất, chắc chắn mong hắn có thể truyền thừa hương hỏa cho gia đình mình... Hơn nữa, hắn luôn chơi bời với một nam sinh khác, thực sự sẽ ảnh hưởng việc học."

Trần Linh thở dài: "Hôm nay ta còn tận mắt chứng kiến, hắn ngồi sau xe của nam sinh kia, cười không biết vui vẻ đến nhường nào..."

Thân thể Triệu thúc khẽ run lên, hai tay không kìm được nắm chặt thành quyền, hơi thở càng trở nên nặng nề.

"Được... Thúc biết." Triệu thúc cố gắng nặn ra một nụ cười, trông có chút đáng sợ: "Tạ ơn, A Linh."

"À phải rồi, thúc này, việc này ta đã hứa với Tiểu Ất là phải giữ bí mật, nên thúc nhất định đừng nói với hắn là ta đã nói cho thúc biết..."

"Yên tâm, thúc biết."

Trần Linh uống xong ngụm sữa đậu nành cuối cùng, liền cáo biệt Triệu thúc, rời khỏi cửa hàng.

Mà Triệu thúc lại như thể không nghe thấy gì, lầm lũi đi vào phòng tìm kiếm gì đó. Mấy phút sau, hắn từ một góc khuất lôi ra một cây gậy to bằng nắm đấm, rồi chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế đẩu trước cửa tiệm.

Một làn gió lạnh thổi qua con đường, cuốn bay vài sợi tóc thưa thớt trên đầu Triệu thúc, cùng chiếc khăn mặt thấm đẫm mồ hôi trên trán.

Hắn cứ thế im lặng ngồi đó, một tay chống gậy xuống đất, đôi mắt đầy tơ máu gắt gao nhìn chằm chằm cuối con đường, trông hệt như một vị đại tướng quân sát khí cuồn cuộn!

Trần Linh nhìn như đã rời đi nhưng thực ra hắn đã đi vòng qua lối tắt trở lại. Hắn đứng dưới gốc cây nơi góc khuất, vừa vặn có thể nhìn thấy toàn cảnh cửa hàng.

Vài phút sau, một chiếc xích lô chầm chậm từ cuối đường chạy tới.

Triệu Ất vắt chân chữ ngũ ngồi bên cạnh xe, hai thùng muối phía sau đã vương vãi hết. Hắn vuốt vuốt mấy đồng tiền vừa kiếm được trong tay, cười ngoác miệng đến tận mang tai.

"Ha ha, kiếm tiền cũng đâu có khó như vậy nha."

"Ất ca, ngươi đương nhiên không khó rồi, người đạp xe cả ngày là ta mà!" Thiếu niên phía trước đứng dậy, dùng sức đạp xích lô, hổn hển nói.

"Đều là huynh đệ nhà mình, phân gì ngươi ta."

Triệu Ất lấy ra hai đồng tiền từ lòng bàn tay, nhét vào túi thiếu niên: "Đây, cho ngươi."

Cách đó không xa, nhìn thấy Triệu Ất chủ động chạm vào eo thiếu niên, mí mắt Triệu thúc không kìm được giật giật.

"Ất ca, ta đạp xe cho ngươi cả ngày mà chỉ cho hai đồng thôi sao??" Thiếu niên trợn tròn mắt: "Ngươi không phải nhận hai mươi đồng từ cục quản lý đường sao!"

"Đạp xe là việc tốn thể lực, rắc muối là việc cần kỹ thuật, ta đương nhiên phải được nhiều hơn một chút."

Triệu Ất lười biếng đáp lại, sau đó tung người nhảy xuống khỏi xích lô, nheo mắt cười vẫy tay với thiếu niên: "Ngày mai ta đợi ngươi ở chỗ cũ... Nếu dám không đến, lão tử gặp ngươi một lần đánh ngươi một lần, hiểu chưa?"

Nói xong, hắn nắm chặt mười tám đồng tiền còn lại trong tay, ngẩng cao đầu ưỡn ngực đi về phía cửa hàng.

Thiếu niên đạp xe phẫn nộ nhìn hắn, nhưng theo ánh mắt hung dữ của Triệu Ất trừng lại, lập tức sợ hãi, chỉ đành ủ rũ tiếp tục đạp xe, một mình về nhà.

Ác bá thiếu niên đường Hàn Sương – Triệu Ất, trong thế hệ trẻ tuổi hầu như không ai dám trêu chọc. Thiếu niên đạp xe bị lợi dụng cả ngày mà hắn cũng chỉ có thể cắn răng nuốt vào bụng.

"Lão cha, con về rồi!!"

Triệu Ất bước nhanh, tay cầm mười tám đồng tiền. Hắn về nhà chưa bao giờ tự tin như vậy.

Nhưng chẳng hiểu sao, vừa bước tới cửa tiệm, hắn liền cảm thấy một luồng khí lạnh ập vào mặt.

Bóng người cầm gậy gỗ chầm chậm đứng dậy, không khí bỗng nhiên hạ xuống điểm đóng băng. Đôi mắt giận dữ của Triệu thúc khóa chặt Triệu Ất, giống như một tướng quân cầm trường thương, khí thế hung hăng tiến về phía hắn.

"Lão... Lão cha?" Triệu Ất nhìn thấy cây gậy kia, theo bản năng lùi lại một bước.

"Chính là hắn, phải không?" Triệu thúc chỉ vào thiếu niên đạp xe đang ấp úng đi xa, tức giận đến tay cũng run rẩy: "Tiểu vương bát đản tử! Học hành không lo học, lại lén lút làm mấy thứ này cho ta sao?!"

"Ngươi nói ngươi nếu đường đường chính chính yêu đương với nữ oa oa thì không sao, mẹ nó ngươi lại tìm thằng nam nhân?"

"Nam nhân có thể sinh con cho ngươi sao?! Có thể nối dõi tông đường cho lão Triệu gia chúng ta sao?!"

"Ngươi muốn tuyệt giống cha ngươi sao?!"

Triệu thúc vừa chửi ầm ĩ vừa cầm gậy điên cuồng đuổi đánh Triệu Ất. Người sau bị đánh đau kêu la oai oái.

Nghe tiếng mắng chửi của Triệu thúc, nửa con phố hàng xóm đều dựng tai lên hóng chuyện.

Bọn họ tò mò vây quanh gần đó, bắt đầu chỉ trỏ Triệu Ất đang bị đuổi đánh, không biết nói gì với nhau, trên mặt đồng thời hiện lên vẻ chấn kinh.

【Giá trị mong đợi của người xem +1... +1... +1...】

Theo tiếng Triệu Ất bị đánh kêu la oai oái, con số trước mắt Trần Linh bắt đầu nhảy liên tục.

Nếu hắn có thể một lần nữa tiến vào rạp hát trong đầu, hắn sẽ thấy những "người xem" đen kịt dày đặc đang xem cảnh này một cách hứng thú, khóe miệng mang theo ý cười vi diệu.

"Mâu thuẫn đã đúng... nhưng nhân vật ra sân vẫn chưa đủ." Ánh mắt Trần Linh rơi vào chiếc xích lô phía xa.

"Tiểu Lục."

Nghe thấy tiếng Trần Linh gọi, thiếu niên đạp xe đang mơ màng hóng chuyện liền quay đầu lại.

"A Linh ca, huynh cũng ở đây sao?"

"Hôm nay các ngươi đi rắc muối, Tiểu Ất trả cho ngươi bao nhiêu tiền?"

"...Hai đồng." Nhắc đến chuyện này, trên mặt thiếu niên liền hiện lên vẻ oán giận: "Hắn lật lọng, ban đầu nói để ta đạp xe, kiếm tiền sẽ chia phần lớn cho ta, kết quả chỉ cho có chừng đó, còn uy hiếp ta ngày mai tiếp tục làm chân tay cho hắn..."

"Ngươi muốn báo thù hắn sao?" Trần Linh chăm chú nhìn ánh mắt hắn: "Hay nói cách khác, ngươi muốn hắn sau này không dám ức hiếp ngươi nữa, thậm chí gặp ngươi cũng phải đi vòng qua sao?"

"Muốn!!"

"Vậy ta dạy ngươi..."

Ngay lúc hai người đang thì thầm to nhỏ, Triệu Ất đã bị truy đuổi đến mệt mỏi không chịu nổi.

"Lão cha, lão cha đừng đánh nữa! Con thật sự không phải đồng tính mà!" Triệu Ất cuối cùng cũng kịp phản ứng, liều mạng giải thích: "Con thề, con Triệu Ất này vẫn luôn chỉ thích phụ nữ! Nhất là loại đầy đặn có vận vị đó..."

Đám đông vây xem miệng hơi mở rộng, như có điều suy nghĩ.

Triệu thúc sững sờ, bước chân lập tức chậm lại.

"Vậy ngươi với cái thằng bé đạp xe kia, là quan hệ thế nào?"

"Chúng con chỉ là bạn bè bình thường thôi ạ!"

"Ngươi nói thật chứ?"

"Đương nhiên là thật..."

"Tiểu Ất ca!" Một thân ảnh thiếu niên đẩy đám đông ra, điên cuồng lao tới bên cạnh Triệu Ất, dang hai tay ôm lấy thân thể Triệu Ất, dùng lưng mình đỡ lấy gậy gỗ thay hắn.

Triệu Ất ngây người.

Triệu thúc cũng ngây người.

"Ngươi..." Triệu Ất chỉ cảm thấy đại não trống rỗng.

Không đợi Triệu Ất mở miệng, thiếu niên kia liền đỏ hoe mắt, lớn tiếng nói với Triệu thúc:

"Muốn đánh thì đánh con đây! Không được đánh Tiểu Ất ca của con!!!"

Bầu không khí bỗng nhiên tĩnh lặng!

【Giá trị mong đợi của người xem +2... +2... +2... +2...】

Đề xuất Tiên Hiệp: Đô Thị Cổ Tiên Y
Quay lại truyện Ta Không Phải Hí Thần
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

3 tuần trước

qua đây đọc tiếp nhé mọi người: https://huongkhilau.com/ta-khong-phai-hi-than

Ẩn danh

?

Trả lời

4 tuần trước

Trần Linh còn so đo thời gian đi thang máy với Doanh Phục nửa giây nữa chứ =))))))))))

Ẩn danh

yeutranlinh<3

Trả lời

1 tháng trước

Chương 1548 trở đi đâu ad ơi?

Ẩn danh

simply paradise

Trả lời

1 tháng trước

Muốn donate cho sốp mà không có tiền :')

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 131 Trần Linh tiếp tục thành nữ

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 124 Trần Linh thành nữ r=)

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 122 6 cơ của Trần Linh thành 6 rô rồi chủ nhà

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

1 tháng trước

Hiện tại nguồn raw free thì chưa có chương mới. còn Nguồn chính thống của tác giả thì có thêm 12 chương nữa. Nhưng mình muốn dịch phải bỏ tiền ra mua chương. Nên mọi người muốn đọc theo sát tiến độ của tác giả thì có thể donate cho mình, chứ mình vừa dịch free vừa bỏ tiền mua chương nữa thì cực quá.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

Mua tạm trước 1 chương cho mn đọc.

Ẩn danh

Hoàng Mỹ Trân Lê

Trả lời

1 tháng trước

có chap mới chưa vậy

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

để mình check lại