Logo
Trang chủ

Chương 9: Cha, ta đói

Đọc to

“Cũng có thể là con Tai ách kia quá yếu… Một búa đã chém chết triệt để rồi.” Lý Tú Xuân lại đưa ra một khả năng.

Trần Đàn không trả lời, hắn nhìn chằm chằm thân ảnh trong vũng máu hồi lâu, rồi xoay người từ phòng bếp lấy ra một con dao phay.

“Ngươi muốn làm gì?”

“Xé toang lồng ngực hắn, xem tim còn ở đó không.” Trần Đàn khàn khàn mở miệng: “Ít nhất ta muốn biết… ta rốt cuộc đã giết một con quái vật, hay là giết một vị Thượng Đế để ban phát sự cứu rỗi.”

Hắn nửa quỳ bên cạnh thi thể Trần Linh, chật vật dùng lưỡi dao mở toang lồng ngực y. Bên cạnh, Lý Tú Xuân sắc mặt trắng bệch, quay đầu vọt vào phòng bếp, nôn mửa dữ dội liên hồi.

Vài phút sau, Trần Đàn chậm rãi đứng lên.

“Thế nào?” Lý Tú Xuân hỏi.

“Trống rỗng.” Trần Đàn nhìn vào lồng ngực trống không, không có gì bên trong, dường như thở phào nhẹ nhõm: “Hắn không hề mắc bệnh tim.”

“Không hề mắc bệnh tim? Vậy hắn đã… thế nào?”

“Không biết.”

Trần Đàn dừng lại: “Dù nó là thứ gì đi nữa… hiện tại cũng đã chết rồi.”

“Thi thể làm sao bây giờ?”

“Giấu vào hầm ngầm đi… Bên ngoài bây giờ toàn là người chấp pháp, chúng ta không thể đưa ra ngoài được.”

Trần Đàn kéo chiếc bàn ở góc phòng khách, mở tấm ván gỗ nặng nề trên mặt đất, bên trong là một không gian ngầm ẩm thấp, chật hẹp và tối tăm.

Trong cái niên đại không có tủ lạnh này, việc cất giữ thức ăn trong hầm ngầm để giữ nhiệt độ tự nhiên là lựa chọn tốt nhất. Hắn đang định ném Trần Linh vào thì chợt nhìn thấy vết thương ghê rợn ở cổ, bèn dừng lại.

“Đi lấy bộ đồ hóa trang của A Yến ra đi,” Trần Đàn nói. “Mặc kệ nó là cái gì, đây vẫn là cái xác của A Linh… Không có quan tài để hạ táng, chí ít cũng cho hắn mặc một bộ quần áo tươm tất.”

Nhấc bộ đồ hóa trang lên, Lý Tú Xuân khẽ run rẩy.

“Thế nhưng tối hôm qua… hắn chính là mặc bộ đồ đó về…”

“Chỉ là một bộ quần áo thôi mà.” Trần Đàn định phản bác, nhưng rồi nghĩ đến cảnh tượng kinh dị khi Trần Linh về nhà tối hôm qua, hắn vẫn không kiên trì nữa: “Thôi được, vậy cứ thế đi.”

Trần Đàn ném thi thể Trần Linh vào hầm, đậy tấm ván gỗ lại, rồi đặt cái bàn lên trên. Mọi việc đến đây coi như kết thúc.

Sau đó, Lý Tú Xuân bắt đầu dọn dẹp các vết máu trong phòng. Dù những thứ này khiến nàng không ngừng nôn mửa, nhưng nàng vẫn bịt mũi mà tiếp tục công việc.

Cốc cốc cốc!

Tiếng gõ cửa dồn dập bỗng vang lên.

Lý Tú Xuân đang dọn dẹp phòng, tim bỗng hụt một nhịp, nàng đột ngột quay đầu nhìn Trần Đàn.

“Có người đến à?”

“Cứ kệ đi, giả bộ trong nhà không có ai.”

Lý Tú Xuân gật đầu. Hai người nín thở trong phòng khách, chỉ còn tiếng đập cửa trầm đục không ngừng vọng lại.

Nhưng tiếng đập cửa chẳng những không có ý dừng lại, ngược lại càng lúc càng mạnh. Ngay sau đó, một giọng nói trầm thấp vang lên từ cổng:

“Người chấp pháp tra hỏi! Lập tức mở cửa!”

Nghe thấy ba chữ “người chấp pháp”, sắc mặt hai người lập tức tái mét. Trần Đàn do dự một lát, rồi ra hiệu cho Lý Tú Xuân, vội vàng thay áo. Nút áo chưa cài hết, hắn đã đi thẳng ra phía cửa.

Két két!

Cánh cửa hé mở một khe nhỏ.

Trần Đàn nghiêng người lách ra ngoài cửa, trở tay đóng sập cửa lại: “Người chấp pháp đại nhân, có chuyện gì không ạ?”

Tí tách tí tách, hạt mưa li ti từ bầu trời âm u rơi xuống. Hai thân ảnh mặc chế phục đỏ thẫm đứng ngoài cửa, sắc mặt có phần âm trầm.

“Gõ cửa lâu như vậy, vì sao không ra?”

“Vừa nãy đang ngủ, mặc quần áo tốn chút thời gian ạ.” Hắn ngượng nghịu cười một tiếng.

Hai vị người chấp pháp nhìn thấy hắn chưa kịp cài hết quần áo, thần sắc có chút thả lỏng: “Đây là nhà Trần Linh sao?”

“…Phải.”

“Hắn đâu?”

“Hắn ra cửa từ sáng rồi, vẫn chưa về ạ.”

“Đợi hắn về, chuyển giao tờ thông báo này cho hắn.” Một người chấp pháp lấy từ trong ngực ra một văn kiện. “Hiện tại khu Hai và khu Ba đã phong tỏa toàn cảnh, tạm thời chiêu mộ tất cả người chấp pháp dự bị đã thông qua văn thí. Hắn cũng nằm trong danh sách triệu tập. Sáng mai bảy giờ, đúng giờ đến tổng bộ người chấp pháp khu Ba tập hợp. Không đến sẽ coi là tự động từ bỏ danh ngạch.”

Trần Đàn giật mình trong lòng, nhưng vẫn không hề đổi sắc mặt, nhận lấy thông báo, khẽ gật đầu.

“Vâng, ta nhất định sẽ chuyển giao.”

Hai vị người chấp pháp quay người rời đi. Trần Đàn trong lòng nhẹ nhõm thở ra.

Hắn đẩy cửa bước vào trong phòng.

Ken két! Ken két!

Vừa bước vào phòng, một tiếng kim loại ma sát chói tai lập tức lọt vào tai hắn, tựa như có người dùng móng tay sắc nhọn cào lên bảng đen, khiến Trần Đàn rùng mình trong khoảnh khắc.

Lúc này, Lý Tú Xuân đang nép mình vào góc tường, toàn thân run rẩy không ngừng.

Thấy Trần Đàn đã trở lại phòng, đôi mắt gần như sụp đổ của nàng cuối cùng cũng ngước lên. Nàng chậm rãi duỗi một cánh tay, chỉ về phía phòng bếp…

Trong phòng bếp, một thân ảnh đỏ thẫm đang quay lưng về phía hai người, cúi thấp đầu, như thể đang nhấm nuốt thứ gì đó.

Vừa nhìn thấy bóng lưng ấy, đại não Trần Đàn lập tức trống rỗng!

Đó là thiếu niên với cái cổ gần như bị chặt đứt, máu thịt tươi rói đang khép lại với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được. Tay trái hắn cầm một con dao phay, tay phải cầm một chiếc rìu dính máu, đồng thời nhét đầy vào miệng…

Tựa hồ phát giác Trần Đàn đã mở cửa về nhà, thân ảnh mặc hỉ bào đỏ chót trong phòng bếp chậm rãi xoay người.

Đó là Trần Linh, Trần Linh đã mất đi trái tim và gần như bị chém đầu.

Má hắn khẽ nhô lên, dùng sức nhai nuốt những mảnh kim loại và gỗ vụn. Đôi đồng tử tan rã tựa như mắt thú, vừa quỷ dị lại vừa âm u.

“Cha.”

Một âm thanh vang lên từ sau lưng hắn: “Ta đói…”

***

Trần Linh có một giấc mơ.

Đó là một buổi chiều mây đen bao phủ.

Cũng như thường ngày, hắn đi ra vùng ngoại thành luyện võ rèn luyện thân thể xong, đầu đầy mồ hôi đẩy cửa nhà bước vào.

Ngày đó không phải sinh nhật hắn, nhưng trên bàn ăn trong nhà lại dọn lên một chiếc bánh kem… Ánh nến màu cam lay động trong phòng khách lờ mờ, hai thân ảnh ngồi bên bàn, vành mắt có chút đỏ hoe.

Một chiếc bánh kem giá hai trăm đồng tệ, là thứ mà gia đình bọn họ ngày thường tuyệt đối không thể chi trả nổi.

Hắn rất nghi hoặc, hắn hỏi hôm nay là ngày gì.

Cha mẹ hắn nói cho hắn biết, hôm nay là thời gian đệ đệ A Yến sắp phẫu thuật.

Hắn nghe xong rất đỗi vui mừng, bệnh tim bẩm sinh của đệ đệ là cơn ác mộng bủa vây gia đình hắn. Để chữa khỏi cho đệ đệ, cha mẹ và hắn đã cùng nhau bôn ba khắp nơi cầu người, nhưng từng phòng khám đều đành bó tay.

Mấy ngày trước cha mẹ nói, bọn họ tìm được một bệnh viện ở khu Hai, đã đưa đệ đệ qua đó, họ có thể chữa khỏi.

Nghe được tin vui này, hắn vui vẻ ăn hết bánh gato, nhưng rất nhanh ý thức của hắn bắt đầu mờ mịt, cả người ngã sấp trên bàn. Hình ảnh cuối cùng hắn nhìn thấy là mẫu thân Lý Tú Xuân che miệng, khóc nức nở.

“Thật xin lỗi… thật sự xin lỗi.” Hắn nghe được phụ thân thì thầm: “Bệnh của A Yến cần một trái tim… Con sẽ đồng ý, đúng không?”

Hắn há to miệng, tựa hồ định trả lời điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn rơi vào hôn mê.

Sau đó, hắn cảm giác mình bị nhét vào trong một cái túi, nước mưa lốp bốp rơi lên bề mặt chiếc túi. Qua rất lâu, cuối cùng hắn được đặt lên một mặt bàn nào đó.

Hắn cảm giác lồng ngực mình bị người xé toang, một vật gì đó bị lấy đi từ bên trong.

Rồi sau đó, hắn bị người mặc lên một bộ y phục, trong mưa to được chuyển đến một nơi nào đó. Lớp đất nặng nề dần dần bao phủ thân thể, tất cả xung quanh chìm vào bóng tối và tĩnh mịch…

***

Trong bóng tối, đôi mắt Trần Linh đột nhiên mở ra.

Đèn chiếu sáng trên đỉnh đầu liên tiếp sáng lên, chiếu rọi thân ảnh Hồng Y nằm giữa sân khấu. Sau một thoáng hoảng hốt, Trần Linh chống hai tay xuống đất, lảo đảo đứng lên.

“Đáng chết… Tại sao lại trở về rồi?”

Trần Linh sắc mặt hơi trắng bệch. Ánh mắt hắn vô thức rơi vào màn hình giữa sân khấu, đồng tử bỗng nhiên co rút.

【Giá trị mong đợi của người xem +1】【Giá trị mong đợi của người xem +1】【Giá trị mong đợi hiện tại: 67%】【Giám sát thấy mất kết nối diễn viên, diễn xuất bị gián đoạn】【Giá trị mong đợi của người xem -50】【Giá trị mong đợi hiện tại: 17%】【Cảnh cáo! Cảnh cáo!】【Người xem bắt đầu tham gia diễn xuất!】

Đề xuất Voz: Yêu con gái của Anh!!!
Quay lại truyện Ta Không Phải Hí Thần
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

3 tuần trước

qua đây đọc tiếp nhé mọi người: https://huongkhilau.com/ta-khong-phai-hi-than

Ẩn danh

?

Trả lời

4 tuần trước

Trần Linh còn so đo thời gian đi thang máy với Doanh Phục nửa giây nữa chứ =))))))))))

Ẩn danh

yeutranlinh<3

Trả lời

1 tháng trước

Chương 1548 trở đi đâu ad ơi?

Ẩn danh

simply paradise

Trả lời

1 tháng trước

Muốn donate cho sốp mà không có tiền :')

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 131 Trần Linh tiếp tục thành nữ

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 124 Trần Linh thành nữ r=)

Ẩn danh

Chauuu

Trả lời

1 tháng trước

Chương 122 6 cơ của Trần Linh thành 6 rô rồi chủ nhà

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

1 tháng trước

Hiện tại nguồn raw free thì chưa có chương mới. còn Nguồn chính thống của tác giả thì có thêm 12 chương nữa. Nhưng mình muốn dịch phải bỏ tiền ra mua chương. Nên mọi người muốn đọc theo sát tiến độ của tác giả thì có thể donate cho mình, chứ mình vừa dịch free vừa bỏ tiền mua chương nữa thì cực quá.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

Mua tạm trước 1 chương cho mn đọc.

Ẩn danh

Hoàng Mỹ Trân Lê

Trả lời

1 tháng trước

có chap mới chưa vậy

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

để mình check lại