Logo
Trang chủ

Chương 737: Ngộ đạo vô lượng bích

Đọc to

Ở kiếp trước, những lời Kỷ Hoành Đạo giảng giải về Giải Ly Điệp không khỏi hiện lên trong đầu Lý Phàm.

"Giải Ly Điệp hấp thu số liệu trận pháp càng nhiều, năng lực phá giải của nó sẽ càng mạnh. Đồng dạng, năng lực thôi diễn biến hóa của nó cũng theo đó càng cường đại. Thật là vô pháp tưởng tượng, tương lai chúng sẽ trưởng thành đến mức nào."

"Làm sao biết ở trong tay các ngươi, Giải Ly Điệp có thể hay không tiến hóa thành cái thứ hai Thiên Huyền Kính?"

...

Giải Ly Điệp hoàn thành thuế biến cần nhiên liệu, chính là đủ loại trận pháp khác nhau. Lý Phàm mấy đời chìm đắm trong trận pháp, đơn thuần luận năng lực bố trận, có lẽ ở Vạn Tiên minh hiện tại còn chưa có chỗ xếp hạng.

Nhưng nếu chỉ luận kiến thức rộng khắp, Lý Phàm có tự tin sẽ không thua bất kỳ ai.

Trương Chí Lương với [Vô Hạn Pháp], Hà Chính Hạo với [Sơn Xuyên Bách Mạch Trận Đồ], Dược Vương tông với [Đại Mộng Xuân Thu Trận]...

Thậm chí những tồn tại kinh thế hãi tục như [Thiên Huyền Tỏa Linh Trận] chưa từng xuất hiện, [Nghịch Chuyển Tử Sinh đại trận] trong sinh tử mê vực.

Lý Phàm đều rõ ràng trong lòng.

Nếu thật để Lý Phàm tự mình bố trí những trận pháp này, có lẽ khả năng sẽ còn hơi chút sức có thua. Nhưng nếu chỉ là giả thuyết thôi diễn, tính toán, như vậy cơ bản sẽ không gặp bất kỳ khó khăn nào.

Chín đĩa tranh hùng, thu hoạch Giải Ly Điệp hoàn chỉnh đồng thời, đây cũng là một loại thăm dò của Lý Phàm.

Thăm dò liệu Giải Ly Điệp, làm Thiên Huyền tái sinh thể, rốt cuộc có thể hay không tồn tại liên hệ với bản thể Thiên Huyền Kính.

Dựa vào chính là [Thiên Huyền Tỏa Linh Trận].

Tỏa Linh Trận là căn cơ hình thành Huyền Võng ở kiếp trước. Nếu Giải Ly Điệp có liên quan nào đó với Thiên Huyền Kính, Thiên Huyền Kính có thể nhận biết tình huống của tái sinh thể bên này. Như vậy, chỉ cần Lý Phàm quán thâu số liệu Tỏa Linh Trận vào Giải Ly Điệp, thế tất sẽ khiến các thế lực khuynh hướng Thiên Huyền Kính trong Vạn Tiên minh coi trọng.

Tất nhiên sẽ căn cứ vị trí của Giải Ly Điệp mà tìm tới cửa.

Ngược lại, nếu như cho đến khi Giải Ly Điệp hoàn thành thuế biến, đều thủy chung gió êm sóng lặng. Như vậy thì nói rõ như lời tuyên truyền, sau khi tái sinh thể thoát ly thì cắt đứt liên hệ với Thiên Huyền Kính. Có thể coi như cá thể độc lập để đối đãi, ít nhất Giải Ly Điệp là như thế.

"Có lẽ sẽ có chút mạo hiểm, nhưng đáng giá thử một lần."

Lý Phàm hai mắt híp lại, đồng tử phản chiếu vô số trận pháp biến ảo nhanh chóng.

Giải Ly Điệp trong tay cũng theo động tác của hắn, không ngừng tỏa ra gợn sóng quang hoa.

...

Ngay lúc Lý Phàm đang mưu cầu hoàn chỉnh Thiên Huyền tái sinh thể, ở Thiên Lương châu, Hứa Bạch lại gặp một chuyện phiền toái.

Từ khi hắn đảm nhiệm liên thông sứ đến nay, có không ít con cháu quyền quý các châu khác được an bài vào những cương vị không then chốt ở Thiên Lương châu. Nguyên bản hắn xử lý rất tốt, các bên đều tương đối hài lòng.

Nhưng trước đó không lâu, một vị tu sĩ đến từ Thiên Vũ châu, tên là Quan Trường Ca, đã mất tích.

Thời đại này, không sợ ngươi chết, chỉ sợ ngươi mất tích.

Chết dù sao có Vãng Sinh phủ, 18 năm sau lại là một trang hảo hán. Ngược lại, nếu như mất tích...

Vậy thì có vô số khả năng.

Trưởng bối của Quan Trường Ca, Hứa Bạch cũng quen biết. Chính là Chỉ huy sứ Vệ Thú viện Thiên Vũ châu, Quan Hành Tu. Với thân phận của hắn, nguyên bản không cần đích thân hỏi đến chuyện này, nhiều nhất là để thủ hạ tới hỏi thăm.

Nhưng hắn lại cứ đích thân đến Thiên Lương châu, hơn nữa còn một bộ hưng sư vấn tội.

Điều này hiển nhiên cho thấy việc này không giống bình thường.

Nam Cung Sĩ Vinh, Thành chủ Thiên Lương mới nhậm chức, lời thề son sắt cam đoan cho đối phương một cái công đạo.

Tạm thời trấn an Quan Hành Tu xong, quay đầu liền giao nhiệm vụ cho Hứa Bạch.

Trong mật thất, hắn thần sắc nghiêm túc: "Sự kiện này có chút kỳ quặc. Chúng ta mới nhận được báo cáo không lâu, hắn Quan Hành Tu đã đến rồi, dường như đã biết trước vậy..."

"Hẳn là nhắm vào chúng ta. Ngươi đi trước điều tra rõ tình huống, ta đi Tiên Minh tổng bộ một chuyến. Nếu thật có phát hiện gì, không nên khinh cử vọng động, chờ ta trở lại rồi nói." Dặn dò xong, Nam Cung Sĩ Vinh liền vội vàng rời đi.

Còn Hứa Bạch nhận nhiệm vụ, tạm thời để lại mọi công việc trong tay sang một bên, đi tới địa điểm Quan Trường Ca xuất hiện lần cuối.

Thiên Lương châu, Vô Lượng sơn.

"Quan Trường Ca cũng ở chỗ này, ngay trước mặt các ngươi, đột nhiên không thấy?" Hứa Bạch thần thức quét qua dãy núi phía dưới, hỏi.

Ba vị tu sĩ theo sau hắn liên tục gật đầu, thần sắc mười phần khẩn trương.

Một người trong đó nói: "Nghe nói trên Vô Lượng sơn vô lượng bích, giống như [Phàm nhân Hóa Thần vách tường], thỉnh thoảng sẽ có dị tượng hiển hiện. Sau đó chúng ta liền thương lượng tới đây quan sát một phen. Ai ngờ vừa bay đến đây, đang phân biệt phương vị cụ thể của vô lượng bích, Quan huynh hắn chợt không thấy."

Người khác nói tiếp: "Nguyên bản chúng ta còn tưởng rằng hắn có việc gấp, đi về trước, nên cũng không để ý lắm. Có thể chờ chúng ta thưởng thức xong kỳ cảnh vô lượng bích, trở về Thiên Lương thành vẫn không liên lạc được với Quan huynh, liền biết không đúng."

"Không chỉ truyền tin linh phù liên lạc không được, ta lấy đồ vật Quan huynh lưu ở chỗ ta thôi diễn một phen, vẫn không đạt được bất kỳ kết quả gì." Người cuối cùng trong ba người tên là Phó Tinh Trì bổ sung.

Hứa Bạch thả người bay một vòng trên Vô Lượng sơn, không phát hiện có bất kỳ phản ứng dị thường nào.

Với mức độ thân hòa của Thiên Đạo đối với Hứa Bạch, nếu Vô Lượng sơn có vấn đề, hắn nhất định sẽ cảm giác được.

Dường như có thể loại trừ khả năng nơi đây xảy ra vấn đề...

...Khoan đã.

Hứa Bạch chợt nghĩ tới điều gì, truy vấn: "Các ngươi nói tới vô lượng bích, ở đâu?"

Phó Tinh Trì sững sờ, sau đó chỉ vào một hẻm núi phía dưới nói: "Ngay dưới chân núi."

"Dẫn ta tới." Hứa Bạch trầm giọng nói.

Ba người không rõ lắm, bất quá cũng biết chuyện rất quan trọng, không dám phản bác.

Dẫn Hứa Bạch đi tới trước vô lượng bích.

Nguyên bản ngọn núi trải đầy đá vụn, cỏ cây, nhưng gần tới đáy bỗng nhiên trở nên trơn bóng như gương.

Thậm chí cả dòng nước trong núi cũng có thể phản chiếu ra.

Hứa Bạch nhìn chằm chằm khối mặt núi như gương dài khoảng 300 trượng, cao khoảng hơn năm mươi trượng, từ đó thấy được bóng mình.

Đưa tay chạm vào, lạnh buốt như ngọc.

"Lúc ấy các ngươi có nhìn thấy cái gọi là dị tượng rồi không?" Hứa Bạch hỏi.

Phó Tinh Trì gật gật đầu: "Thời cơ xuất hiện dị cảnh của vô lượng bích này không cố định, có lúc một ngày xuất hiện nhiều lần, có lúc thậm chí liên tục mấy năm cũng không xuất hiện, đều xem cơ duyên cá nhân."

"Lần trước chúng ta vận khí cũng không tệ lắm, thấy được một vị tu sĩ múa kiếm trong đó. Kiếm pháp tuy nhiên rất chậm chạp, nhưng lại dường như ẩn giấu vô thượng kiếm thuật, tâm thần chúng ta đều hoàn toàn bị hắn hấp dẫn, khó có thể tự kềm chế."

"Có thể miêu tả lại cảnh tượng lúc ấy thấy một lần nữa không?"

"Có thể."

Nói rồi, Phó Tinh Trì lấy ra một cây bút, lăng không miêu tả.

Sau một lát, tựa như Thủy Kính Thuật trực tiếp ghi chép, một bộ cảnh tượng tu sĩ múa kiếm sinh động như thật xuất hiện trước mặt mọi người.

"Phó huynh chiêu này bút pháp thần kỳ Đan Thanh quả nhiên không thể coi thường, quả thực giống hệt trong trí nhớ ta." Hai vị tu sĩ khác không khỏi tán thán.

Hứa Bạch nhìn chằm chằm cảnh tượng múa kiếm rất lâu, chợt hỏi: "Quan Trường Ca sẽ kiếm thuật chứ?"

Phó Tinh Trì sững sờ tại chỗ.

Nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng: "Ngươi nghi ngờ bóng dáng xuất hiện trong vô lượng bích lúc ấy cũng là Quan huynh?"

"Không thể nào, Quan huynh tu hành chính là âm luật đại đạo, không thông kiếm thuật." Phó Tinh Trì lắc đầu phủ định.

"Ta nghe nói Quan huynh rất ngưỡng mộ tiền bối Quan Hành Tu, thường xuyên cảm thán mình không thể như đối phương, nắm giữ được một tay kiếm thuật kinh thiên địa, khiếp quỷ thần." Đúng lúc này, một vị tu sĩ khác chợt nhớ ra điều gì đó.

Lời vừa nói ra, mấy người tại chỗ trong nháy mắt đều trầm mặc.

Không hẹn mà cùng nhìn về phía vô lượng bích trước mặt, trong lòng dâng lên từng cơn ớn lạnh.

Vẫn là Hứa Bạch phá vỡ sự tĩnh mịch trước hết: "Hiện tại vẫn chỉ là suy đoán, không có chứng cứ thực chất. Các ngươi tạm thời giúp ta phong tỏa Vô Lượng sơn, không cho người khác tới gần. Chờ ta về trước tra xét xem trước kia có từng xảy ra chuyện tương tự hay không."

Phó Tinh Trì ba người sắc mặt nặng nề, gật đầu biểu thị đã hiểu.

Hứa Bạch vội vàng trở về Thiên Lương thành, xin điều ra ghi chép án cũ bao năm qua.

Quả nhiên phát hiện điểm kỳ lạ.

Trong khoảng trăm năm gần đây, thỉnh thoảng đều có tình hình báo cáo tu sĩ không hiểu mất tích.

Nhưng đều là những tán tu không có nền tảng.

Sau khi mất tích cũng chỉ là những tu sĩ có quan hệ tốt với nhau giúp đỡ báo cáo Tiên Minh.

Đường tu đạo vốn gập ghềnh, sinh tử vô thường.

Sau khi từng điều tra, xác định không phải gián điệp Ngũ Lão hội gây rối, lại thủy chung không tìm được bất kỳ manh mối hữu dụng nào, thường thường thì không giải quyết được gì.

Cứ như vậy, vô lượng bích lặng lẽ nuốt chửng không biết bao nhiêu tu sĩ vô danh, nhưng thủy chung không ai phát giác, sau đó...

Mới có vụ án mất tích này.

Đề xuất Voz: Đừng Đùa Với Gái Hư
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Miêu Bạch

Trả lời

3 tuần trước

Đoạn cuối, lộn xộn các chương quá.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

3 tuần trước

đoạn cuối là từ chương nào bạn

Ẩn danh

Miêu Bạch

Trả lời

4 tuần trước

1678 cũng lỗi thì phải ad.

Ẩn danh

Miêu Bạch

4 tuần trước

1686 cũng vậy.

Ẩn danh

Miêu Bạch

4 tuần trước

Hay là máy tui lại lag z?

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

4 tuần trước

à lỗi đó mình fix rồi nha.

Ẩn danh

Miêu Bạch

4 tuần trước

1699 nữa nha.

Ẩn danh

Trọng Thường

Trả lời

1 tháng trước

Chương 760 bị lỗi nhé bạn

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ok

Ẩn danh

Bình Phạm Minh

Trả lời

1 tháng trước

Truyện lỗi rồi sao lại có thần vương đỉnh Phong, tử tiêu cung, Hồng Quân chuẩn đề thế này

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

chương nào thế bạn

Ẩn danh

Tatu

Trả lời

4 tháng trước

chương 759 đăng lộn truyện rồi

Ẩn danh

Tatu

Trả lời

4 tháng trước

cuốn thật sự đọc 1 lèo 600 chương ko dứt được

Ẩn danh

Tatu

Trả lời

4 tháng trước

cuốn thật sự đọc 1 lèo 600 chương ko dứt được