Logo
Trang chủ

Chương 281: Phù lục? Nàng là một trường đều không có

Đọc to

Chương 281: Phù lục ư? Nàng nào có lấy một tờ

Lâm Tiểu Mãn nghe được mức thưởng, lòng không khỏi rung động, hận không thể lập tức nhận lời. Thế nhưng, nàng vẫn coi trọng cái mạng nhỏ của mình hơn, khi chứng kiến cảnh chém giết thảm liệt ngay trước mắt, sự hưng phấn và kích động trong chớp mắt đã nguội lạnh đi không ít.

"Cái kia, thật ra ta thấy việc vẽ bùa kiếm Linh Thạch trả nợ cũng không phải không thể." Mặc dù phần thưởng phong phú, mặc dù có thể sớm ngày trả hết nợ nần, nhưng mà... cũng phải giữ được mạng nhỏ mới được chứ.

Vu Tu Tề bất đắc dĩ nhìn nàng một cái, thế này mà vẫn không hấp dẫn được nàng ư?! Vu Tu Tề vừa định nói gì, đột nhiên thấy sắc mặt bên kia biến đổi, không màng đến những thứ khác, lập tức phi thân qua hỗ trợ.

"Ô Vũ!" Lâm Tiểu Mãn vốn cảm thấy nhiệm vụ của mình đã hoàn thành, có thể rời đi, nàng còn đang do dự nên ở lại giúp chống lại Thú Triều, hay trở về chi viện kháng cự Thú Triều, thì chợt nghe Vu Tu Tề hô lên một cái tên quen thuộc, không khỏi dừng bước, quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy dưới bầu trời ảm đạm, một con Địa Sát Hùng khổng lồ đang một tay tóm lấy tiểu nhân nhi từ không trung công kích tới, mà người đó... Lâm Tiểu Mãn trợn tròn mắt, cấp tốc lao tới. Quả nhiên là Ô Vũ!!!

Vốn dĩ hắn cao ít nhất phải một mét tám chín, giờ đây lại bị con Địa Sát Hùng kia nắm gọn trong tay, trông như một cọng rơm, gầy guộc nhỏ bé. Chờ Lâm Tiểu Mãn đến gần, Ô Vũ đã thoát thân nhờ sự giúp đỡ của Vu Tu Tề, nàng khẽ thở phào, chỉ là chưa kịp phản ứng thì đã có yêu thú tập kích nàng.

Lúc này, đã không thể nói rõ là nàng chủ động lao vào chiến trường, hay bị động cuốn vào cuộc chiến này, Lâm Tiểu Mãn chỉ cảm thấy mình là giết hết con yêu thú này đến con yêu thú khác, trong Túi Trữ Vật Phù Lục dùng hết, liền dùng Pháp Thuật đối phó những yêu thú có thực lực thấp hơn, hoặc là trực tiếp tế ra Bổn Mệnh Pháp Bảo, Lăng Không Họa Phù.

Trước đây, việc dùng Bổn Mệnh Pháp Bảo Lăng Không Họa Phù cực kỳ tốn sức, mỗi lần vẽ ra được Phù Lục cũng không nhiều, nhưng bây giờ, Lâm Tiểu Mãn phát hiện mình đã thuận tay hơn rất nhiều, Tỷ Lệ Thành Phù có thể nói là gần như đạt tới mười thành. Ban đầu nàng muốn vẽ Ly Hỏa Phù, loại Phù Lục công kích nàng am hiểu nhất, nhưng sau khi phát hiện Bổn Mệnh Pháp Bảo họa Tạc Lôi Phù Tỷ Lệ Thành Phù cũng không thấp, nàng đã hoàn toàn từ bỏ Ly Hỏa Phù. Bởi vì, Tạc Lôi Phù hiệu quả quá tốt!!!

"A, Lâm đạo hữu, ngươi cũng tới đây sao." Lâm Tiểu Mãn chỉ hận trên người mình không mang đủ Phù Lục, khoảng thời gian này nàng đều làm nhiệm vụ Phù Lục, trong tay Địa Giai Phù Lục hầu như không còn mấy, đại bộ phận đều là Huyền Giai Phù Lục cấp cao, bây giờ cũng đã được nàng dùng hết, chỉ có thể dùng Bổn Mệnh Pháp Bảo Lăng Không Họa Phù, uy lực tuy lớn, lực sát thương cũng mạnh, nhưng mà... Linh Lực và Tinh Thần Lực trong cơ thể nàng cũng tiêu hao rất nhanh, may thay khi nàng sắp lâm vào giai đoạn suy yếu, Ô Vũ đã bay tới hỗ trợ.

Lâm Tiểu Mãn cũng không khách khí, lập tức lui ra phía sau, vội vàng nhét một nắm Tụ Nguyên Đan cùng Ngưng Thần Đan vào miệng, tay kia lặng lẽ cầm một khối Bạch Ngọc Thạch hấp thu.

"Tốt quá, chúng ta hợp tác đi, một mình hành động ở đây quá nguy hiểm, chúng ta cùng hợp tác, sau đó chia năm năm thế nào?" Ô Vũ đánh chết con Địa Sát Hùng lục giai nhỏ kia, xách theo nó xoay người lại, ném đến trước mặt Lâm Tiểu Mãn, ra hiệu nàng thu lấy.

"Được." Bây giờ đã đến mức này, Lâm Tiểu Mãn nhìn thấy trong Túi Trữ Vật mới tăng thêm mấy thân thể yêu thú lục giai cùng yêu thú ngũ giai, nàng không thể nào từ chối, đây đều là thịt yêu thú linh khí sung túc lại mỹ vị, còn có thể mang đi đổi Linh Thạch, sau này còn có thể tự mình ăn thịt, vật liệu thì mang đi bán Linh Thạch.

Có Linh Thạch mà không kiếm thì là đồ ngốc, nàng không ngốc, còn có chút tiểu thông minh, làm sao có thể bỏ qua Linh Thạch đã đến miệng mình chứ.

Ô Vũ nghe vậy liền nhếch môi vui vẻ cười, "Đúng rồi, Lâm đạo hữu, lần này ngươi có mang theo Phù Lục ta đã đặt trước không? Vừa vặn dùng tới đó."

Mặt Lâm Tiểu Mãn cứng lại, Phù Lục ư? Nàng nào có lấy một tờ.

"Ha ha, cái đó, ra ngoài vội quá, quên mang rồi." Lâm Tiểu Mãn chỉ đành gượng cười hai tiếng, khoát tay nói.

Ô Vũ cũng không để ý, cởi mở nói, "Thế thì về lại đặt mua của ngươi vậy."

"Được." Khách hàng lớn thật tốt, không uổng công nàng khi đó thấy hắn gặp nguy hiểm, vội vàng chạy tới cứu người.

Bởi vì Lâm Tiểu Mãn hiện tại trạng thái không thích hợp chiến đấu, nàng muốn về nghỉ ngơi điều tức một chút, còn Ô Vũ trước đó suýt chút nữa bị con Địa Sát Hùng thất giai kia đánh chết, lúc này kỳ thật cũng đang trong trạng thái bị thương, cho nên hai người nhanh chóng rời khỏi chiến trường, trở lại khu lều trại nơi Lâm Tiểu Mãn đã gặp Vu Tu Tề.

Có rất nhiều lều trống, chỉ cần tiến vào một cái, khởi động Cơ Sở Trận Pháp, người khác nhìn thấy sẽ biết nơi này có người, sẽ không đến quấy rầy. Lâm Tiểu Mãn tiến vào bên trong trước hết điều tức để khôi phục trạng thái, trên đường nàng cũng nghe Ô Vũ nói, loại Thú Triều này, bình thường khó khăn nhất đánh chính là trận đầu, bây giờ đã rút lui đến đây, bởi vì có Hộ Pháp Đại Trận của Vô Cực Thành trấn giữ, những yêu thú kia rất khó đột phá Trận Pháp tiến vào, mà lúc này chính là cơ hội của các Tu Sĩ bọn họ.

Rất nhiều người đều sẽ chủ động tham gia đối kháng yêu thú vào lúc này, một là phủ Thành Chủ sẽ ban bố chính sách thưởng lớn, hai là mức độ nguy hiểm đã giảm xuống rất nhiều, và cuối cùng đương nhiên là mặc dù Hộ Thành Đại Trận rất lợi hại, trăm năm qua chưa từng bị đột phá, nhưng ai biết lần này có thể hay không đâu, dù sao nếu bị phá vỡ, e rằng những người trong Vô Cực Thành sẽ...

Nghe Ô Vũ nói, bình thường loại Thú Triều này khi đánh tới đây, nhiều nhất sẽ kết thúc trong vòng một tháng. Cho nên, nàng phải tăng tốc độ, tranh thủ thời gian khôi phục, sau đó vẽ thêm nhiều Tạc Lôi Phù cùng Kim Quang Phù, một loại dùng để công kích, một loại dùng để Hộ Thân, sau đó đi chém giết!!!

Thế là, trong khoảng thời gian tiếp theo, sau khi Lâm Tiểu Mãn khôi phục, nàng liền bất kể ngày đêm vẽ bùa, Tỷ Lệ Thành Phù của Tạc Lôi Phù tăng vọt một cách chóng mặt, nàng mỗi ngày đều dùng hai tay vẽ bùa, một tay họa Tạc Lôi Phù, một tay họa Kim Quang Phù, mệt mỏi thì điều tức, thậm chí để tiết kiệm thời gian, nàng còn bố trí Tụ Linh Trận xung quanh mình, đặt Bạch Ngọc Thạch lên người để hấp thu, sau đó mệt mỏi thì cắn Đan Dược.

Cứ thế phấn đấu, sau mười ngày, nàng đã thành công xuất lò 900 tấm Tạc Lôi Phù và 500 tấm Kim Giáp Phù.

Đứng dậy bước ra khỏi lều, nàng vừa vặn nhìn thấy Ô Vũ từ lều của mình đi ra, trông hắn thần thanh khí sảng.

"Ô Vũ đạo hữu, vết thương của ngươi đã lành rồi ư?"

"Ân, lành hết rồi, còn ngươi thì sao?"

"Đã chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta lên đường thôi."

"Được." Hai người cấp tốc phi thân về phía biên giới Trận Pháp, cho dù đã qua mười ngày, nhưng nơi đây vẫn ngập tràn tiếng chém giết và sói tru, mùi máu tươi nồng nặc, những yêu thú kia phảng phất có tinh lực vô hạn, căn bản không biết lùi lại, đôi mắt tinh hồng cứ thế xông thẳng về phía trước.

Lâm Tiểu Mãn và Ô Vũ liếc nhìn nhau, không nói thêm lời nào, cứ duy trì như vậy là được! Bọn họ chuyên tìm yêu thú lục giai để đối phó, dưới sự phối hợp của hai người, yêu thú lục giai cũng chỉ có thể chống đỡ chưa đầy hai mươi chiêu là đã gục ngã.

Sau mấy trận chiến đấu, Ô Vũ cực kỳ hưng phấn, hai mắt sáng rực nhìn về phía Lâm Tiểu Mãn.

"Tiểu Mãn, ngươi thật là Phù Tu ư? Sao lại lợi hại đến vậy?" Hắn từ trước đến nay chưa từng cùng Phù Tu làm nhiệm vụ, Phù Tu của Vô Cực Thành đều rất sợ chết, vĩnh viễn nấp trong thành vẽ bùa, kiếm được đầy bồn đầy bát, nhưng nghe nói chiến lực cực yếu.

Nhưng đồng dạng là Phù Tu, Lâm Tiểu Mãn không những bất chấp nguy hiểm chạy tới đây đối kháng Thú Triều, mà sức chiến đấu còn phá trần, đặc biệt là khi nàng tung ra một nắm Phù Lục, cảm giác như không cần hắn bổ đao, con yêu thú lục giai kia cũng sẽ gục ngã.

Đề xuất Tiên Hiệp: Ai Bảo Hắn Tu Tiên! [Dịch]
BÌNH LUẬN
Đăng Truyện