Logo
Trang chủ
Chương 11

Chương 11

Đọc to

Tôi lấy lại bình tĩnh đáp:

"À không có gì, tại con tưởng... Mà thôi, cô Sương biết cô gái kia là ai không? Mặt mũi ra sao?"

Bà Sương cố nhớ lại một lát mới đáp:

"Cậu hỏi tôi mới nhớ, kỳ lạ là hôm qua nó mặc bộ đồ bà ba đen giống y như lần trước nó vào nhà. Nhờ vậy mà tôi vừa nhìn là nhận ra nó liền à. Tóc dài quá vai một chút, mặt mũi thì không thấy rõ lắm, nhưng mà cặp mắt nó kỳ kỳ".

Tôi hỏi dồn:

"Kỳ là kỳ thế nào cô?"

Bà Sương vò đầu bứt tóc một lát rồi đáp:

"Cũng không nhớ nữa, cô chỉ biết nó hơi khác khác một chút với mấy người cô gặp, nhìn rất dễ gây chú ý, có điều hơi ghê ghê một chút. Còn tại sao thì cô cũng không biết nữa."

Tôi ngờ vực đưa ra đáp án:

"Mắt nó sáng trong đêm?"

Bà Tư vỗ đùi la lên:

"Đúng rồi, mắt con mèo đen!"

- Hai chân tôi khụy xuống, mình nổi hết gai ốc. Nói thật nếu đây là nhà tôi thì có lẽ tôi đã làm một bãi, hốt lau tính sau. Ban đầu khi bị ngủ thôi miên, tôi còn cho rằng chưa chắc những cái tôi nhìn thấy trong giấc mơ đã đúng hết, có thể nó sẽ bị ảnh hưởng bởi những cái tôi nhìn thấy lúc ban ngày, lúc chưa ngủ. Tuy nhiên khi tôi nghe bà Tư Sương xác nhận về cặp mắt của người con gái đó thì tôi đã không còn nghi ngờ gì nữa, quả thật đêm đó chắc chắn có người đứng ngay cửa nhà tắm, và người đó trăm phần trăm không phải cô Hiền, cao lắm là có nét giống cô Hiền thôi vì bà Sương đã xác nhận điểm đặc biệt trong cặp mắt của nó. Vậy nó là ai? Tại sao vào nhà mà tôi và thằng Hữu không đứa nào hay biết? Vào nhà với mục đích gì?

"Cậu bị gì thế?"

Giọng bà Sương làm tôi giật cả mình, tôi biết chuyện này không nên cho ai biết, và có nói ra cũng chẳng ai tin nên trấn tĩnh rồi đáp:

"Dạ chả có gì đâu ạ, tại nghe cô kể mắt người đó giống mèo nên con thấy lạ thôi!"

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Chí Quái Thư
Quay lại truyện Tai nạn đáng ngờ
BÌNH LUẬN