Logo
Trang chủ
Chương 15

Chương 15

Đọc to

:sosad: Thế rồi tiếp những ngày sau đó, mình không khi nào không nghĩ về em. Mình vẫn chăm chỉ làm việc vì mình biết rằng mình còn có gia đình, bạn bè xung quanh. Mỗi chiều đi làm về, mình thường ra ghế đá ở Trung tâm văn hóa ngồi.

Chiếc ghế đó có ý nghĩa với mình lắm, từ khi còn lớp 12 mỗi khi buồn mình thường ra chiếc ghế đó ngồi và chỉ duy nhất một chiếc ghế đó thôi. Nếu chiếc ghế đó đã có người ngồi thì mình không bao giờ ngồi vào chiếc ghế khác và mình sẽ đi về.

Hồi còn yêu nhau em cũng biết mình thích ngồi chiếc ghế đá đó. Có lần mình và em giận nhau, tối đó mình sang phòng tìm em không có em ở phòng, gọi điện thoại thì đi tắt nguồn, mình chẳng biết phải tìm em ở đâu cả. Mình ra chiếc ghế đó ngồi thì đã thấy em ngồi ở đó từ khi nào.

Gặp em bao giận hờn coi như tan biến, em nói rằng sau này một ngày nào đó mình không có cách nào để tìm lại nhau thì anh hãy ra chiếc ghế này ngồi để đợi em, hoặc ngược lại anh nhé!!! Em giờ đây cũng thích chiếc ghế đá này rồi. Chiếc ghế đó cũng chính là lần đầu tiên mình dẫn em đến đó ngồi rồi mình tặng em một món quà nhỏ mà em không lấy đó các bạn. :sweat:

Nhưng mình ra ghế đá đó ngồi không phải vì chờ em, vì mình luôn nghĩ rằng cái gì đã vỡ rồi thì không thể lành lặn được đâu các bạn ạ. Nhưng mình luôn có một cảm giác rằng sẽ có một ngày em sẽ tìm lại với mình. Mình biết là mình còn yêu em nhưng để cùng em đi đến tận cuối con đường có lẽ là khó có thể xảy ra đối với mình. Tận thâm tâm mình mong sau này em sẽ tìm được hạnh phúc, nếu mà em khổ thì chẳng lẽ cả cuộc đời em phải gánh vác mọi nỗi khổ sao?

Biết bao nhiêu kỷ niệm nó cứ hiện về bên mình, vì mình và em có quá nhiều kỷ niệm, đi đến đâu cũng đều có những kỷ niệm ở đó. Chợt lúc đó mình nhìn lại mình, từ khi quen em tất cả mọi thứ mình đều giành cho em, mình chẳng giành cho mình một chút ít gì cả, giờ đây có lẽ là mình sẽ sống cho mình một chút vì cuộc đời chẳng có bao lâu mà hờ hững.

Bắt đầu từ đó với số tiền giành dụm được mình đã tự sắm cho mình những bộ đồ đắt tiền thời trang, một chiếc điện thoại xịn và một chiếc xe máy mới. Chính bạn bè cũng ngạc nhiên về sự lột xác của mình. Ngày còn quen em mình cứ nghĩ đi làm để giành tiền, lo cho em, chứ mình cũng chẳng nghĩ mình mua sắm gì riêng cho mình cả.

Nhưng khi đã có đầy đủ mọi thứ rồi thì mình cũng chợt lại nghĩ về em, không biết giờ này em sống ra sao? Giờ chắc em phải tự lập một mọi thứ rồi, chắc em phải đi làm thêm để có tiền trang trải cuộc sống này? :sosad:

Bẵng đi được gần 1 tháng, trong một lần đi uống cà phê cùng đám bạn, đang ngồi tán dóc say sưa, (thật ra lúc đó mình còn buồn chuyện tình cảm lắm, nhưng nhờ có bạn bè nguôi ngoai phần nào thôi, tối về trước khi ngủ thì hay nằm suy nghĩ lắm.), chợt mình nhìn thấy em, đúng em rồi, chẳng thể nào nhầm lẫn được các bạn ah, em đang là thu ngân trong một quán cà phê.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Chuyện tình 2 năm trước
BÌNH LUẬN