nosebleed: Sáng hôm sau thức dậy, chợt em là người hiện về trong ký ức mình đầu tiên, sao tự nhiên lại nghĩ về em nhiều như vậy.
Thôi thì đến đâu hay đến đó, phải chuẩn bị cho mình 1 ngày làm việc tốt cái đã rồi tính sau.
Tự nhiên sáng lại nổi hứng đi làm sớm, đi ăn sáng và tự thưởng cho mình 1 ly cà phê ở vỉa hè.
Ở cái thành phố cà phê của mình, nếu 1 ngày các bạn đặt chân đến hãy thử uống 1 ly cà phê ở vỉa hè, nhìn những dòng người tấp nập, nó rất thú vị các bạn ạ. :byebye:
Chợt nhìn ra ngoài đường xe chạy rồi lại suy nghĩ bâng quơ, chẳng biết tối em hẹn mình đi rồi nói gì vậy?
Hết thì hết rồi, những gì nói đêm qua đã nói xong rồi, mà cũng tại mình ai biểu ham hố nhậu tưng tưng rồi đến chỗ em làm rồi đi theo em làm chi ko biết.
Nghĩ chán chê về em rồi thì lại nhớ miền Tây, nhớ con người miền Tây thân thiện, đi đến nhà những người bạn vùng quê, bắt cá lóc quấn vào bẹ chuối nướng rồi ăn cùng bánh tráng nhúng với khế chua, chấm thêm nước mắm me.
Nói xong nuốt nước miếng 1 cái đã.
Rồi lại chợt nhớ về Sài Gòn, nhớ quán ăn ở hẻm chợ Bà Chiểu có đủ thứ món ăn nhanh ………. :stick:
Rồi 1 ngày làm việc cũng trôi qua nhanh chóng, đúng như hẹn 7h tối mình có mặt ở phòng em, không như những lần chậm trễ như thời mới quen nhau còn bắt mình phải đợi em thay đồ, em đã mặc đồ sẵn và ngồi trong phòng đợi mình từ khi nào rồi.
Nhìn vào phòng em mình bất ngờ 1 điều, tất cả mọi kỷ niệm giữa em và mình đều thấy rõ trong căn phòng này, dù là nhà trọ mới chuyển đến, nhưng những đồ lưu niệm, những bó hoa khô mình tặng em đều được đặt trên bàn học và treo trên tường.
Nhắc đến những bó hoa khô mới nhớ, thời còn quen nhau, mình biết em thích hoa hồng, nên hầu như tuần nào mình cũng đều tặng em hoa, bất kể ngày lễ nào, thậm chí ngày thương binh liệt sĩ mình cũng tặng.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Truyện Ma] Chó thành Tinh