Logo
Trang chủ
Chương 28

Chương 28

Đọc to

Mình cũng rất chủ quan như vậy phần vì vốn trong người mình cũng lớn, phần vì tin tưởng phần nữa vì tham, những lúc nó nhờ vả mình thế này thì thường nó không lấy lãi mà nhường hết cho mình. Bắt đầu từ thứ 2 mình nhận bảng, điều kì lạ chưa từng xảy ra từ trước đến giờ, bảng này liên tục tạch, các con lô liên tục tạch như sung rụng, cả bảng 2000 điểm chỉ lác đác ăn được vài con rất nhỏ tầm vài trăm. Mình tính sơ sơ bảng của thằng Q chủ lô ăn tầm 1000 điểm 1 ngày là ít. Đến ngày thứ 4 (tức là ngày thứ 5 trong tuần) thì số tiền âm của khách với chủ lô đã vào khoảng 4000 điểm là gần gần 100tr đồng, mình bắt đầu hơi hoa mắt nên phải gọi điện thoại cho thằng Q, nó cười xuề xòa

- Cái đấy cũng bình thường anh ạ, bảng em chúng nó đánh to lắm, thằng đánh con lô 2500 điểm lần trước nhớ không anh? Nó làm ở quận Tây Hồ tiền xới ra không hết đâu, phải chắc chắn em mới dám đẩy cho anh chứ. Nhưng mà nếu anh không yên tâm thì mai em bảo thằng em đi gom tiền trc ra trả anh.

- Ừ có lẽ em trả cho anh trước để anh gửi lên tổng.

- Em tưởng bên anh trưa thứ 2 hàng tuần mới chốt sổ mà.

- Đúng là như thế nhưng đấy là nếu dưới 100tr thôi chứ gần lít rồi chúng nó rục rịch giục anh rồi.

- Vâng để em bảo chúng nó. À mà em có chuyện này muốn bàn với anh, anh xem thế nào

- Cứ nói đi.

- Anh còn tiền mặt ở đấy không?

- Anh vẫn còn hơn 1 lít dưới gầm giường- Mình cười nói nửa đùa nửa thật.

- Bảng của em chưa bao giờ rụng như sung thế này, em tính anh em mình mai họp nhau khênh mẹ nó bảng này luôn.

- Thôi anh sợ dây vào lại đen. – Mình vẫn tỉnh táo và cảnh giác, thằng này khôn bỏ mẹ định lấy cò gỗ mổ cò thật chắc?

- Tiếc quá, giá mà em ở nhà thì cái cục 4000 kia chủ lô nuốt không hết được.

- Thôi mình chuyển số ăn % thôi em ạ, không làm giàu được bằng nghề ấy đâu.

- Dạ vâng.

Đến sáng hôm sau mình đợi cả sáng không thấy ai mang tiền qua, đến chiều cũng vậy, mình định gọi thăng Q nhưng lại thôi, nếu mà nó nhờ được thì đã nhờ rồi chắc là không thu xếp được, dù sao cũng sắp cuối tuần rồi mình cẩn thận chút là hơn. Đến 6h05 phút thằng Q vẫn nhắn cho mình một bảng số dài dằng dặc. Mình nhìn bảng một hồi hơi hơi có chút suy nghĩ rồi tặc lưỡi

- Q ơi, hay em chuyển sang bên khác đi, bên anh hôm nay kín bảng rồi ko điền thêm được.

- Anh hộ em phát chứ giờ này cập rập quá em biết nhắn ai bây giờ.

- Anh nói thật em đừng phật ý, giờ trong người anh có hơn 1 lít thôi nếu vỡ cả bảng hôm nay nữa anh ko gánh được, em chuyển sang công ty thằng T bên nó nhận đến 6h10. Thế nhé. Nhanh ko là hết giờ. Anh ko trả lời tin nhắn đâu.

- Anh làm thế là làm khó em rồi.

- Thôi chốt nhé, bảng anh hnay ko nhận.

Mình nói xong thì dập máy luôn, nhìn đồng hồ mới 6h07 p chắc chắn nếu chuyển bảng nó vẫn kịp, anh em mất lòng trước được lòng sau, thằng này làm ăn vậy là không giữ chữ tín với mình ko thể đòi hỏi gì ở mình được, có gì về nói chuyện sau. Cùng lắm là bỏ bảng nó chứ ko thể ôm bom nổ chậm cả tuần thế này được.

Thằng Q có vẻ dỗi mình, hôm sau, hôm sau nữa không thấy nó chuyển bảng. Đầu tiên là mình nghĩ nó dỗi vậy thôi nhưng hạn chốt sổ gần đến khi mình gọi điện số nó thấy thuê bao thì bắt đầu tá hỏa lên. Đến giờ mình mới nhận ra cái ngu của mình đó là làm ăn với nó mà không biết địa chỉ nhà nó ở đâu. 10 phần chắc 9 là bị lừa rồi mình l*иg lộn phi đi tìm thằng V.A để hỏi chuyện thì….

- Em nó đi Nhật rồi. Thế nó không bảo mày à?- Chú thím mình tỉnh bơ tiếp chuyện mình còn mình ngã ngửa ra ở phòng khách.

- Cháu không biết, cháu không nghe ai nói cả.

- Mày dạo này mải yêu đương có quan tâm gì đến ai trong nhà đâu. Nó đi du học rồi, may quá cuối cùng cũng tống được cái của nợ ấy đi. Tao đến nhẹ cả người.

- Cô chú có biết thằng nào tên Q, học cùng lớp với thằng V.A nhà mình ko?

- Q á? Làm gì có- Thím quay sang chú mình nói- Không có anh nhỉ?

- Cô thử cố nhớ lại xem nào ạ?

- Q con nhà ai,cô hội trưởng chi hội phụ huynh đây, không có đâu.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Kể về những chuyện về sông nước không phải ai cũng biết
BÌNH LUẬN