Tôi xin lỗi mọi người, mấy hôm nay tất niên ăn uống suốt ngày, thêm chuyện gia đình nữa nên tôi cứ say suốt thôi. Đoạn này gần như là đoạn cuối rồi, ai đọc đến đây cũng coi như là đã đọc hết, chỉ còn 1, 2 câu chuyện lặt vặt đằng sau nữa thôi.
Đêm hôm ấy, tôi thức trắng nằm ôm em chẳng ngủ nổi. Tôi không muốn em hiểu nhầm mình là đứa phá hoại, tôi đành phải kể hết toàn bộ câu chuyện cho em nghe, từ chuyện mẹ không ưng em, chuyện tôi bỏ nhà đi, chuyện gia đình lục đục, chuyện mẹ biết em từng làm gái dịch vụ. Em khóc rất nhiều, tôi cũng chảy nước mắt. Tôi chỉ nhớ đến lúc em gục mặt vào ngực tôi ngủ vẫn nấc lên:
- Người như em sẽ chẳng có đường quay lại phải không anh?
Tôi không trả lời nổi câu nói ấy. Tôi còn không biết mình đã đúng hay sai khi bước vào cuộc tình này. Đáng lẽ mọi chuyện sẽ êm đẹp khi tôi lo xong công việc cho em, em phải bước vào một cuộc sống mới, một cuộc sống mà KHÔNG CÓ AI ĐƯỢC BIẾT VỀ QUÁ KHỨ CỦA EM. Cuộc sống của em không thể tồn tại ở cái nhà mà một nửa biết em đã từng làm gì. Sự khinh miệt, sự mặc cảm đừng chen ngang giữa các mối quan hệ. Tôi đã từng nói chưa bao giờ tôi hối hận vì yêu em, nhưng cũng đã có lúc như lúc đó, tôi đã không biết mình đúng hay sai.
Tôi thức đến lúc em đi làm, vẫn len lén nhìn em khe khẽ dậy. Có lẽ em sợ tôi vẫn ngủ nên làm gì cũng nhẹ nhàng. Tôi nhìn trộm em chải tóc, thay đồ bên gương, mắt em vẫn sưng húp.
7h sáng thì tôi gọi lão K dậy đi ăn sáng rồi hỏi chuyện:
- Anh cũng không rõ là mẹ mày gặp nó làm gì, nhưng anh tận mắt nhìn thấy, thề ô tô đâm chết. - Lão K kể lại chuyện cho tôi nghe.
- Còn làm cái gì nữa. - Tôi cười khẩy - Chắc chỉ quay quanh chuyện của em thôi.
- Giờ mày còn nợ bao nhiêu tiền?
- Nhiều anh ạ, gần 1 lít.
- Mày tính thế nào?
- Chẳng thế nào được cả, giờ chỉ còn cách trả nợ, nhưng em chưa biết bới ở đâu.
- Tao có 1 cách, nhưng không biết mày có dám liều không?
- Anh nghĩ em hèn thế à? Làm gì cũng được miễn là kiếm ra tiền.
- Anh sợ đẩy mày vào chỗ chết. Còn nếu mày dám thì để anh nói...
Ông anh tôi ghé tai nói khẽ với tôi về kế hoạch của lão. Tôi nghe xong suy nghĩ một hồi thì cũng chấp thuận gật đầu và chỉ vào con SH lão dựng trước cửa:
- Vậy anh phải cho em mượn con xe này mấy hôm.
- Mượn thì được nhưng mà...
- Chẳng có nhưng gì đâu anh ạ, nếu em còn mạng về thì xe anh còn, còn nếu em mất mạng thì xe anh cũng chẳng còn nữa.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: dành cho các thím khoái hóng về Ma