Logo
Trang chủ
Chương 39

Chương 39

Đọc to

– Ngọt lắm, bảo sao suốt ngày thấy gái nhắn tin rủ đi chơi. Vâng thưa các thím, em vồ điện thoại mình mấy lần đọc được tin nhắn, cũng may là mình không có nói gì lung tung hay đong đưa, vậy mà em cũng ghen ầm lên đấy, con gái lúc ghen đáng sợ thật. Mỗi người ghen một kiểu, có em thì im, riêng em H thì ầm ầm lên ngay, mặt hầm hầm lên như kiểu sẵn sàng ăn tươi nuốt sống mình ấy.

– Anh không có diễm phúc ấy đâu.

Em véo một cái vào eo mình, nước mắt sắp rơi ra, cố cười cười nói với em mà mặt mếu rồi.

– Thôi tha cho anh đi, đau quá.

– Anh cẩn thận đấy nhé.

– Vâng, anh biết rồi mà cô nương. Hic, em thế này anh còn phải đi đâu nữa.

– Hì, ngoan vậy em mới thương. Giờ đi đâu hả anh?

– Lên tiên. Mình quay lại cười cười đểu với em.

– Nghe hay đấy anh, anh biết đường chứ? Em cũng cười, nụ cười nham hiểm.

– Ngồi ngoan là được.

Em vòng tay ôm lấy mình, khẽ tựa cằm vào vai. Đường lên tiên rất gần rồi, nghĩ mà sung sướиɠ trong lòng…

– Đến rồi em. Mình khẽ nói, quay sang thấy hai má em đang ửng hồng, ái chà chà nhìn xinh quá cơ.

Viết sau nhé các thím.

20 phút sau, mồ hôi lấm tấm trên mặt, mình hỏi em H:

– Sướиɠ thật, đúng là lên tiên em nhỉ? Nháy mắt với em.

– Anh đúng là tham ăn. Em nói mà phụng phịu má.

– Đừng giả vờ, anh biết là tiểu cô nương cũng đói lắm rồi. Mình cười cười trêu em.

– Anh làm thầy bói được rồi đấy.

– Tướng anh không hợp làm thầy bói đâu, chỉ hợp làm…. Mình ngập ngừng nói nhìn em H.

– Làm gì? Không phải đứng đường chứ. Em troll mình cười khúc khích mới ghét.

– Anh lại có nhiều tài lẻ vậy sao, nhưng anh nghĩ anh hợp nhất là… làm người yêu em. Mình tát yêu em H mấy cái, thấy má em hơi hồng lên, cái cá tính này này mà cũng biết ngượng cơ đấy, đúng là con gái khi yêu ai cũng giống ai.

– Lẻo mép lắm. Em H nói mà nhìn mình đắm đuối, mặt kề sát mặt mình.

– Đây là chỗ công cộng em ơi, hay em muốn mình ra chỗ nào kín kín thể hiện tình cảm không? Cười đểu đểu với em.

– Dám không mà nói.

– Với em, chẳng có gì mà anh không dám cả. Véo nhẹ má em một cái, khuyến mại thêm một nụ cười có vị Vinataba.

Hai đứa cứ cười khúc khích, mình cảm thấy thật nhẹ nhàng, bên em H mình có thể trêu đùa thoải mái, mặc dù đôi lúc mình cũng tự nghi ngờ về tình cảm của mình dành cho em. Thôi kệ đến đâu thì đến, mình không hi vọng em là bến chờ của mình, chỉ mong mỗi ngày đi bên em mình làm cho em cảm thấy hạnh phúc vui tươi là được. Xe chầm chậm đi, tiếng em H khẽ vang bên tai mình:

– Em ghét anh! Đi kèm với lời nói là một cái ôm siết từ phía sau.

Em vẫn vậy, luôn nói ghét mình, em còn ngây thơ quá, tinh nghịch như một đứa trẻ, có lúc nào mình sẽ làm em đau không, câu hỏi cứ lởn vơn trong đầu mình.

– Yêu không mà ghét?

– Có cả hai. Em thẹn thùng nói.

– Đừng yêu anh nhiều quá. Mình thở dài nói với em.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Cao Võ Kỷ Nguyên
Quay lại truyện Tán Gái Cùng Cơ Quan
BÌNH LUẬN