Vội vàng đạp xe về nhà trong trạng thái thấp thỏm lo âu, không biết ăn nói thế nào khi bố mẹ hỏi.
Thoáng một cái đã đến trước cửa nhà rồi, biết làm sao đây. Ngập ngừng một chút mình mở cửa vào nhà, bố mẹ đang ăn cơm:
- Mày đi đâu cả ngày hôm nay thế? - Mẹ mình hỏi.
- À, sáng con đi tới trường tập dượt 22/12, chiều thì đi chơi với bọn thằng Quyết, thằng Hưng.
- Thế sao không gọi điện về báo cho bố mẹ một câu, nhà này không còn phép tắc gì nữa à?
- Dạ đâu ạ, tại con quên mất… nên là….
- Thôi, lên nhà thay quần áo đi rồi xuống ăn cơm. Có chuyện gì thì nói sau bữa ăn cơm - Bố mình lên tiếng.
- Dạ, vâng.
Mình chạy lên nhà, may mà có bố cứu nguy không thì không biết mọi chuyện sẽ như thế nào nữa…. Ngày ấy mình sợ bố mẹ biết chuyện mình yêu đương lắm, nhất là lúc này. Mẹ mình thì hình như đã biết được phần nào rồi, vì đợt trước Lan có gọi vào điện thoại mẹ mình và hôm nay mình đi chơi cả ngày cùng với tìm hiểu mọi người xung quanh nữa nên việc này là không thể qua nổi mắt mẹ mình.
Xuống nhà ăn cơm, chẳng nuốt được miếng nào trôi cả vì cơ bản mẹ mình ngồi ngay trước mặt, bố thì đã ra phòng khách xem tivi rồi. Không còn cứu tinh hỗ trợ, mình cố ăn thật nhanh dọn thật nhanh để tót lên nhà tránh những câu hỏi của mẹ. Cơ mà lưới trời lồng lộng mình chạy đâu cho thoát, khi mình vừa rửa bát xong thì mẹ mình bảo:
- Rửa chân tay đi rồi ngồi vào đây mẹ hỏi.
- Thôi xong - mình thầm nghĩ.
Làm những động tác thật chậm để nghĩ cách đối phó với mẹ nhưng có lẽ là không có tác dụng rồi. Tùy cơ ứng biến vậy.
Ngồi vào bàn yên vị xong xuôi mẹ mình hỏi:
- Cả ngày hôm nay con đi đâu vậy?
Biết không giấu nổi nữa mình đành trả lời thật:
- Con đi chơi với Lan ạ - mình lấm lét nhìn mẹ.
- Thế sao lại nói dối mẹ?
- Tại con sợ mẹ không cho con đi.
- Yêu đương mẹ không cấm cơ mà tốt nhất là không nên, mẹ không ủng hộ chuyện này, dạo này mày chểnh mảng chuyện học hành đấy nhé. Cô giáo vừa gọi điện về cho mẹ đấy, liệu thế nào thì làm, cắt đứt đi chuyên tâm vào mà học rồi bờ la bờ lô nữa…..
Mẹ nói một tràng, mình vâng vâng dạ dạ rồi chạy lên nhà.
Haizzz. Cái này nó là vấn đề muôn thuở của giới học sinh nói riêng và đám thanh niên choai choai mới lớn nói chung. Và tất nhiên mình cũng không ngoại lệ. Chắc chắn rồi. Ai đời đi tán gái mà về mẹ nói thế này mai đi đến trước mặt gái nói:
- Em à, anh yêu em lắm nhưng anh rất tiếc, mẹ anh không cho phép vì mẹ anh bảo, bây giờ là phải học, không yêu đương gì cả nên chúng mình chia tay đi.
Đùa chứ nói như vậy nó đè ra nó hấp mình ngay chứ chẳng chơi đâu.
Đùa tí mà ))
Lên nhà với những suy nghĩ mông lung không đầu không cuối, làm sao đây nhỉ. Cứ nghĩ đến mẹ là cứ co rúm lại, chẳng muốn làm cái gì nữa, cơ mà lại nhớ đến nàng, nhớ đến khuôn mặt, đôi môi, nụ cười đấy mình lại ôm gối cười như một thằng ngộ, nằm tưởng tượng và vẽ một tương lai thật màu mè cho hai đứa, và tất nhiên những lời mẹ nói thì phải gác qua một bên rồi tự nhiên chẳng thấy sợ gì cả hay tại mình quên không biết. Cứ như vậy mình ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Hôm sau, 6h dậy, ưỡn ẹo mãi mới lết được khỏi cái giường, cả phần dưới của mình cứ đau âm ỉ, chắc là dư âm của cả buổi chiều đạp xe hôm qua đây mà, đi vào nhà WC, nhìn mình trong gương "Trông đến nỗi nào đâu, bảo đẹp trai nhất lớp thì hơi quá thôi thì đẹp trai nhì trường vậy" (đùa tí chứ nhưng em cá chắc 100% các bác đã từng ảo tưởng như vậy luôn chứ không riêng gì em))
Xong xuôi vác con cào cào phi một mạch đến trường, vừa đi vừa huýt sáo, sao hôm nay trời đẹp vậy nhỉ, mặc dù hơi lạnh một tẹo. Hôm qua được ôm nàng vào lòng, định không tắm cơ nhưng thôi… vẫn tắm). Đang đi thì nhìn thấy thằng Hiệp đi ngay bên cạnh mình, đằng sau sát đó là thằng Tân, hai thằng tính làm gì mình đây. Nhớ đến lời thằng Quyết nói, mình vội tạt vào lề đường, 2 thằng chúng nó nhìn quay lại nhìn mình cười đểu rồi quay đi. Cũng hơi tái, bác nào bảo em nhát gan em chịu, nhỡ nó cho 1 túi mắm tôm vào sau lưng áo thì chắc em khóc tiếng mán luôn thôi thì tránh voi chẳng xấu mặt nào, bọn này nổi tiếng chơi bẩn bựa rồi.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Đặt tên là "Cơn mưa ngang qua"