Nói ngu vãi cả chó ra chứ lại! Em thề luôn thằng nào nói như vậy thì 99,99% là nói dối. Nhưng đếu hiểu sao bọn con gái đều thích. Nói thật thì kêu tâm hồn nhạt nhẽo không biết lãng mạn bay bướm, suy ra em và anh không hợp, còn nói sến sủa một tí, ngọt ngào một tí thì lại bảo là lãng mạn trăng hoa quá, không thật thà. Đậu moá, chiều các bà thật khó quá mà!
Lan man quá, trở lại với vấn đề chính. Cuối cùng gọi điện cho ông anh tư vấn. Sau một hồi nghe mình kể lể rồi than vãn, ổng phán xanh rờn:
– "Tí tao mách mẹ!"
Hự hự, moá thằng đểu! Các bác không biết chứ thằng anh nó đểu lắm, chuyên gia xì đểu em, cái gì cũng bắt nạt mình từ nấu cơm, rửa bát rồi lau nhà, xong bố ấy thì ngồi đánh liên minh như thật ấy. Mà không hiểu sao bố mẹ cứ khen ngoan, hiền, rồi với mình thì "Mày thấy chưa, tao chỉ cần mày ngoan, mày chăm chỉ sạch sẽ bằng một phần nó thôi". Nói mình cứ như là kí sinh trùng của xã hội ấy, tủi vãi. Nói vậy thôi chứ không có ông ấy thì mình buồn lắm. Có anh có em mới vui, chứ mà lại là con một thì buồn thì tủi lắm ấy.
– "Đang hot cái tai nghe bằng bông đấy, mày xem mua cho nó cái đó đi."
– "Cái đó bao nhiêu tiền anh?"
– "Cũng rẻ, chả đắt đâu, khoảng 6, 7 chục ngàn gì đó."
– "Quà rẻ vậy, liệu nàng có thích không?"
Nói thật là hồi ấy trẻ trâu mình bị "dính" cái tư tưởng là phải quà đắt thì người ta mới thích hay này nọ. Mình thật sự sai lầm khi có những cái tư tưởng lệch lạc ấy, nó thật trẻ con và thiển cận. Đo tình cảm bằng độ lớn giá trị của món quà và đổi lại là mình bị cho ông anh sạc cho một trận:
– "Mày có yêu có thích nó không vậy? Nếu mày chỉ nghĩ nó chịu yêu mày và thích mày chỉ vì món quà thì mày không có cửa đâu em!"
Nói linh tinh vài câu nữa rồi ổng cúp máy luôn, lúc đó mình thì đơ ra vẫn chưa hiểu cái gì luôn, mồm còn lầm bầm chửi "ơ, đm mình làm gì mà gay gắt với mình thế nhỉ?". Rồi gọi điện cho cái Quỳnh, nó nghe xong mà cười như con bị chập mạch:
– "Sao cái đầu mày to, người mày to mà óc mày bằng hột nho thế hả C, ha ha!"
– "Lại đến mày, có gì nói mẹ ra đi." – Mình cáu tiết gằn giọng.
– "Cái thằng ngu này, chơi với mày bao năm tao cũng không nghĩ mày ngu vậy đâu!"
– "..."
– "Tao hỏi mày nhé, mày có tiền để đưa Lan đi chơi hàng ngày không? Mày có tiền để mua những món quà xa xỉ cho Lan không? Mày có được điều kiện như những đứa xung quanh em gấu của mày không? Không đúng không, thế sao nó vẫn thích mày nhỉ???"
Đến lúc này thì mình đã hiểu được ẩn ý của ông anh mình.
– "Mày chẳng có gì cả, mà sao nó vẫn yêu mày, vẫn thích mày một cách vô điều kiện, nên mày đừng chà đạp lên tình cảm ấy bằng những suy nghĩ bẩn thỉu ấy. Mày nghĩ tình cảm được phát miễn phí hay sao mà lại không trân trọng nó vậy?"
Mình như ngộ ra được đạo, tiu nghỉu không dám bật lại nó nửa lời nào.
– "Ừm, tao biết tao sai rồi."
– "Mày đúng là ngu hết phần của loài người."
– "Thế này bảo nên mua tặng Lan cái gì bây giờ?"
– "Thế tao có được cái gì không?"
– "Mày muốn gì cũng được, miễn là trong khả năng của tao" – mình chần chừ đáp.
– "Được rồi, nhớ đấy, bao giờ rảnh qua đèo tao, tao dắt đi chọn quà. Chơi với nhau bao năm chưa biết cái quà Noel của mày nó như thế nào, thế mà mới có tí tình yêu phát là cứ tớn hết cả lên, sư cái thằng dại gái!"
– "Dại kệ tao!"
– "Thế tao không phải là gái à?"
– "Không, mày là đực, hé hé" – mình cười thô bỉ.
– "Thằng chó!"
– "Thế nhá, có gì đi được hôm nào tao gọi cho."
– "Ờ được rồi, bố thằng dại gái" – rồi cúp máy.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Cửu Tinh Bá Thể Quyết