Bực mình, dạo này bị dí cho 1 đống việc công ty, toàn các bên không liên quan cứ công văn phối hợp giải quyết suốt. Em cũng vừa nhận mấy dự án kiếm thêm nên có vẻ như không bao giờ hết bận. Tranh thủ buổi tối này để viết tiếp review cho mọi người.
Còn lưu cái ảnh này trên Google Photos, may là còn có anh Google lưu hộ ảnh cho chứ mình xóa hết các thứ của em ấy đi lâu rồi. Ảnh này rõ thấy em ấy trang điểm cực dậm và đeo lense nhìn kinh vãi nồi. Nhưng mà được cái mặt mộc trông rất hiền và xinh. :beauty:
Hôm trước là đang kể đến em Jeannie gạ vào nhà tắm rồi, để làm gì thì các bác đoán được chưa? :sεメy: Đúng rồi đấy, em ấy bắt mình vào để... Cũng không ngờ thật, kể ra thì đây mới là lần nói chuyện đầu tiên, thực sự với nhau mà đã ra thế này rồi...
- Anh vào nhà tắm đi.
- Để làm gì?
- Thì em bảo anh cứ vào đi?
- Nhưng mà trong đó có gì đâu?
- Anh có yêu em không?
- Ừ thì... Có... Hỏi lắm thế?
- Thế thì vào đi... Không thì em cúp máy đây và sẽ không bao giờ nói chuyện với anh nữa.
- Okay Okay, anh vào đây.
...
- What now?
- What now?
- Thế em bảo anh vào rồi cũng hỏi What now là ý gì?
- Rồi, anh có yêu em không?
- Sao em hỏi mãi thế?
- Nếu anh yêu em thì em bảo anh làm gì anh cũng phải nghe theo nhé?
- Rồi rồi...
...
- Cho em xem tờ rim... (Show me your dick)
Đệttt... Đệttt... Vừa phải thôi chứ? Lúc này thì mình thật sự thấy bị... thật sự cứ thế nào ấy? Cảm giác mình rẻ rúng vãi cả nồi luôn. Trai bao đâu mà bảo show trym là show trym? Mà trai bao nó còn được tiền, đây lại còn đếch được cái nồi gì.
- Show me your dick, and I show you my boobies... (Cho em xem trym rồi em cho anh xem vếu này...)
- ... (Mặt mình tỏ vẻ bất ngờ và lãnh đạm, tất nhiên cũng không nói nên lời... )
- (active camera) Anh thích không? Em đang grabbing my boobies... Ohhhh... I"m so horny babyyy... I"m so high... Cởϊ qυầи ra đi. Em muốn xem trym...
- Anh không quen với việc này... Anh không phải kiểu người này... Anh xin lỗi, nhưng anh sợ anh không làm được. Anh thích em nhưng mà...
- Come on, bae, dont be shy... You love me, right? I love you too... It"s OK. Tháo thắt lưng ra đi, em sẽ chỉ cho anh từng bước...
- Không được...
- C"mon, don"t break my mood. Thôi nào, đừng làm em mất hứng. Em chỉ như vậy với anh thôi.
- Anh đi ra đây...
- ...
- Anh ra ngoài rồi.
- Ừ... Ra đi.
Xong rồi Jeannie cúp máy luôn. Cảm giác của mình lúc này vô cùng bối rối. Đúng là đàn ông con trai thì ai cũng có cảm giác thật, tất nhiên mình cũng thế thôi nhưng mà cảm giác thiếu tự trọng làm sao ấy? Như kiểu mình là một thể loại gì đó rất dễ dãi và rẻ tiền. Trym có tự trọng của trym. Không phải tự nhiên muốn xem là xem được. Không phải tự cao hay nói vui gì nhưng đặt vào lúc này mới thấy... Đúng là nói chuyện với em ấy thích thật nhưng mà không thể quá vội vàng như vậy được. Nếu đứng trước mặt nhau thì còn có thể xem xét :shame: Hình thức này thấy nó bệnh hoạn làm sao ấy...
Mình ra khỏi nhà tắm, một đống tin nhắn từ em ấy, trách móc đủ các kiểu... Cứ như mình vừa làm một điều tội lỗi lắm ấy?
- Sao mà tôi ghét anh thế chứ? Sao mà anh lại nai như vậy chứ? Đừng có bao giờ nói chuyện với tôi nữa. Bye...
Mình cũng bí luôn, chẳng biết nói gì... Thất thần một lúc... Có khi là chỉ như vậy thôi. Tự nhiên gặp phải gái da^ʍ, da^ʍ vừa thôi thì thích chứ da^ʍ quá cũng khổ. Mình chưa đủ đổ đốn bằng... Nghĩ thế nào cầm máy lên nhắn mấy lời...
- Anh xin lỗi. Chỉ là anh chưa quen với kiểu như thế này. Đúng là anh thích em, nói chuyện với em anh rất vui nhưng mà mọi thứ quá nhanh và anh chưa kịp bắt kịp cảm xúc. Anh cũng rất bối rối vì không biết em đối với anh có thật sự hay không nữa...
...
Nửa tiếng sau mới thấy em ấy trả lời... Lúc này là 2-3 giờ sáng rồi...
- Okay. It"s fine. Em không nghĩ gì nữa.
- Em không giận anh nữa chứ?
- Không.
- Thật chứ?
- Đã bảo là không giận rôi? Hỏi lắm thế?
Đề xuất Voz: Chuyện nhà ngoại tôi