Logo
Trang chủ
Chương 32

Chương 32

Đọc to

Em nó: Người ta yêu nhau thật lòng, người ta mới phải đấu tranh như thế.
Mình: Phải anh mà chờ em, anh có chờ đến sáng cũng được.
Em nó: Vừa thương, vừa thấy ghen tị.
Em nó: Cắt.
Em nó: Anh cấm nói lung tung.
Em nó: Em nhạy cảm với những câu ấy nhé.
Mình: Mà công nhận thằng này kém thật.
Mình: Có thế mà không dứt được.
Mình: Cứ phải tay anh, phải tay thầy thì...
Em nó: Hừ.
Em nó: Nói chung là hai đứa nó đều hơi bi lụy.
Mình: Làm gì mà hừ suốt thế?
Em nó: Em mắng cho bao lần rồi.
Em nó: Bảo đã quyết bỏ thì bỏ đi, lằng nhằng chỉ làm khổ nhau.
Em nó: Nhưng mà chúng nó không làm được.
Em nó: Haiz.
Mình: Anh đã từng chứng kiến chị anh với ông anh gần nhà ở quê còn hơn 15 năm cơ.
Em nó: Ối giời.
Mình: Mà sau cũng chả đâu vào đâu.
Em nó: Yêu nhau từ hồi cấp 1, mẫu giáo à :gach:?
Mình: Từ hồi 16 ấy, sao mà mẫu giáo được.
Mình: Mẫu giáo thì đã bằng anh à.
Mình: À, anh có cái này muốn biết ý kiến của em, theo cách nhìn của em.
Mình: Game thủ là người như nào?
Em nó: Ớ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Kí sự về ngôi nhà đáng sợ
BÌNH LUẬN