Logo
Trang chủ

Chương 2092: Thuyết phục

Đọc to

“Mẹ nó chứ, câu chuyện cẩu huyết này là do ai viết vậy?”

Giang Phàm không nhịn được nữa, tại chỗ buột miệng chửi thề.

Đến cuối câu chuyện rồi, mà lại bày ra cái trò này!

Kiếm Tam Cuồng cũng xấu hổ và tức giận đan xen: “Lão nương đã thấy lạ, sao lại dễ dàng đi đến cuối cùng như vậy?”

“Hóa ra là đợi chúng ta ở đây!”

“Là thằng vương bát đản nào viết ra cái này? Có biết viết truyện không hả?”

“Truyện cẩu huyết thế này, ai mà thèm đọc chứ? Mau thả chúng ta ra!”

Giang Phàm sa sầm mặt.

Thảo nào bao nhiêu người bị nhốt trong sách không thể thoát ra, cứ thế mà chết già.

Có những quyển sách, đúng là không phải do người viết ra.

Nhưng chửi bới thì cứ chửi bới, muốn rời khỏi cổ tịch, chỉ còn cách diễn cho xong câu chuyện.

Hơn nữa, thời gian đã trì hoãn quá lâu, tình trạng của Đại Tế Tửu đang vô cùng nguy kịch.

Nghĩ đến đây, hắn cắn răng quyết định, nói: “Kiếm tiền bối…”

Lông mày Kiếm Tam Cuồng run lên, nàng dứt khoát nói: “Không cần nói nữa!”

“Ta tuyệt đối không cùng Giang Phàm cẩu hợp!”

Giang Phàm im lặng một lát rồi nói: “E rằng đây không phải là chuyện có được tự do hay không nữa rồi.”

“Mà là chuyện tính mạng của chúng ta đang ngàn cân treo sợi tóc.”

Hửm?

Kiếm Tam Cuồng nhướng mày, hỏi: “Tại sao lại nói vậy?”

Giang Phàm trầm giọng đáp: “Thực không dám giấu gì tiền bối, Loạn Cổ Huyết Hầu cũng đang ở nơi này.”

“Hắn quyết tâm muốn giết ta!”

“Mà lúc giết ta, khó mà đảm bảo hắn sẽ không tiện tay giải quyết luôn cả nhục thân của tiền bối.”

Loạn Cổ Huyết Hầu?

Sắc mặt Kiếm Tam Cuồng chợt trở nên nặng nề: “Thảo nào trước đó ta cảm nhận được trong các luồng khí tức Tam Tai Cảnh, có một luồng đặc biệt sắc bén, thì ra là hắn!”

Ánh mắt nàng biến đổi kịch liệt.

Tuy nhục thân của họ được sức mạnh của cuốn sách bảo vệ, không bị ngoại giới ảnh hưởng.

Nhưng chưa chắc đã cản được Loạn Cổ Huyết Hầu.

Hắn chính là lão quái vật còn sót lại từ thời Đại Càn Thần Quốc, thực lực khó mà lường được.

Hơn nữa bản thân nàng lại là Tam Tai Cảnh của Vũ Khố, mà Vũ Khố và Tội Giới vốn không đội trời chung.

Đối phương nào có lý do gì mà không tiện tay trừ khử mình?

Thế nhưng, vân vũ cùng Giang Phàm?

Cảnh tượng đó, chỉ nghĩ đến thôi đã thấy không tài nào chấp nhận nổi.

Không được.

Nàng nhất quyết không thể cùng Giang Phàm làm chuyện cẩu hợp đó!

Đang định từ chối, Giang Phàm đã bước lên một bước, đến gần nàng, nói: “Tiền bối, chúng ta bây giờ chỉ là ý thức, không phải nhục thân.”

“Không thể xem là cẩu hợp theo đúng nghĩa đen được.”

Ánh mắt Kiếm Tam Cuồng khẽ dao động, chút kiên quyết đã lung lay, giọng nói cũng dịu đi: “Vẫn không được.”

“Dù chỉ là ý thức, chúng ta cũng không thể như vậy…”

Giang Phàm lại tiến thêm một bước, hai người đã ở trong gang tấc, hơi thở của nhau đã có thể cảm nhận rõ ràng:

“Người ở độ tuổi này đã tu luyện đến Tam Tai Cảnh, lại có dung mạo tuyệt thế, chắc hẳn được vô số nam tử theo đuổi, nữ tử ngưỡng mộ chứ?”

“Tu luyện đến ngày hôm nay, người chắc chắn cũng đã trải qua trùng trùng kiếp nạn và vạn ngàn khổ cực rồi phải không?”

“Bây giờ, chỉ vì một chút khó chịu về mặt ý thức, mà muốn công sức đổ sông đổ bể hết sao?”

“Người có thấy xứng đáng với những gian truân đã qua, có nỡ vứt bỏ tất cả những gì mình đang sở hữu hay không?”

Những lời dẫn dụ đầy thuyết phục, câu nào câu nấy như đánh thẳng vào yếu huyệt của Kiếm Tam Cuồng, khiến ánh mắt nàng không ngừng rung động.

Đạo tâm của nàng đã loạn. Nàng kháng cự lùi lại: “Im ngay! Đừng dùng những lời lẽ xảo trá đó để dụ dỗ ta!”

“Ta sẽ không…”

Bất chợt, Giang Phàm bước tới, vòng tay qua ôm lấy vòng eo của nàng.

Kiếm Tam Cuồng mặt lộ vẻ hoảng loạn, vừa xấu hổ vừa tức giận nói: “Càn rỡ! Dám khinh bạc bản hiền!”

Nói đoạn, nàng đưa tay đẩy Giang Phàm ra.

Thế nhưng, Giang Phàm đã trải qua ba năm tu hành, tu vi đã không kém sư tôn bao nhiêu, Kiếm Tam Cuồng làm sao đẩy ra được.

Giang Phàm nhìn thẳng vào mắt nàng, dịu dàng nói: “Chuyện ở đây, người biết ta biết, sẽ không có người thứ ba nào hay.”

Sự giãy giụa của Kiếm Tam Cuồng yếu đi một chút, rõ ràng nàng đang chìm trong giằng xé nội tâm vô cùng.

Đúng như lời Giang Phàm nói.

Nàng đi đến ngày hôm nay, thật sự quá không dễ dàng, đã trải qua bao lần cửu tử nhất sinh, chịu đựng bao lần sỉ nhục và áp bức, lại cảm nhận biết bao nhiêu tuyệt vọng.

Chẳng lẽ thật sự chỉ vì một lần cẩu hợp bằng ý thức, mà phải từ bỏ địa vị mình đã khó khăn lắm mới có được sao?

Nhưng… làm sao nàng có thể cùng với Giang Phàm…

Giang Phàm nhẹ nhàng kéo nàng vào lòng, giọng càng thêm dịu dàng: “Đây chỉ là một vở kịch, là câu chuyện của Lục Vân và Ngọc Quỳnh thôi.”

“Câu chuyện kết thúc, giữa ta và người sẽ không còn chút dây dưa nào nữa.”

Nghe đến đây, Kiếm Tam Cuồng im lặng.

Phải rồi.

Đây chỉ là một vở kịch, bọn họ chỉ đang diễn lại câu chuyện của người khác.

Ngay lúc nàng sắp hoàn toàn bị ôm vào lòng Giang Phàm, nàng đột nhiên đưa tay, chặn trước ngực hắn, khẽ ngẩng đầu lên, nói:

“Sau khi rời khỏi đây, ta muốn xóa một phần ký ức của ngươi.”

“Không được từ chối!”

Giang Phàm không chút do dự đáp: “Được, không vấn đề.”

Kiếm Tam Cuồng nhíu mày: “Dứt khoát vậy sao?”

Giang Phàm thản nhiên nói: “Tiền bối đã chịu ủy khuất, ta bị xóa chút ký ức thì có là gì?”

“Đến lúc đó tiền bối cứ việc ra tay, dù linh hồn có bị tổn hại cũng không sao.”

Nghe vậy, ánh mắt Kiếm Tam Cuồng dịu đi, nàng khẽ nói: “Yên tâm, ta có chừng mực, sẽ không làm tổn thương đến linh hồn của ngươi đâu.”

Ánh mắt Giang Phàm nóng rực nói: “Vậy chúng ta…”

Đôi môi đỏ mọng quyến rũ của Kiếm Tam Cuồng khẽ mím lại, bàn tay đang chặn trước ngực Giang Phàm từ từ hạ xuống.

Nhưng ngay khi sắp buông thõng, nàng lại đột ngột chống lại, quay mặt đi nói: “Ngươi… ngươi nhanh lên một chút, cũng nhẹ một chút.”

Giang Phàm nói: “Vậy phải xem tiền bối có chịu phối hợp hay không.”

Kiếm Tam Cuồng buông xuống chút do dự cuối cùng trong lòng, bàn tay từ từ hạ xuống.

Thân thể mềm mại thơm ngát, đã hoàn toàn được Giang Phàm ôm trọn vào lòng.

Nàng nhắm mắt lại, dùng một giọng nói mà chính mình cũng thấy xấu hổ, thì thầm: “Bắt… bắt đầu đi…”

Giang Phàm gật đầu, bế ngang nàng lên, đặt lên giường.

Sau đó, hắn lật người đè lên.

Theo tiếng váy áo bay lượn, thời không đang ngưng đọng bắt đầu trôi đi.

Tiếng rên rỉ uyển chuyển cùng hơi thở dồn dập đan xen vào nhau, triền miên không dứt.

Trọn một ngày sau.

Bịch một tiếng.

Giang Phàm bị đạp xuống giường, thời không xung quanh đột ngột dừng lại.

Kiếm Tam Cuồng dùng chăn quấn lấy thân mình, vừa xấu hổ vừa tức giận nói: “Bảo ngươi nhanh lên, vậy mà ngươi… ngươi làm tới bao lâu rồi hả?”

Sớm biết vân vũ với người khác sẽ bị giày vò cả một ngày thế này, nàng nói gì cũng không đồng ý.

Giang Phàm vẻ mặt oan ức lẩm bẩm: “Người cũng có kêu dừng đâu.”

Má Kiếm Tam Cuồng đỏ bừng lên, nàng nghiến răng nói: “Khốn kiếp! Ta ra ngoài rồi nhất định phải xóa sạch đoạn ký ức này!”

Nói xong, nàng khoác vội một lớp y phục rồi bước xuống giường.

Nào ngờ hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa thì quỳ rạp xuống đất.

Nàng càng thêm xấu hổ và tức giận, mặt đỏ bừng trừng mắt lườm Giang Phàm một cái, rồi phá không bay đi.

Hoàn thành xong phân đoạn xấu hổ bỏ đi trong câu chuyện của mình.

Giang Phàm thì đến tông môn, dọn dẹp tàn cuộc, và mấy ngày sau thì lên ngôi vị Tông chủ Bạch Vân Tông.

Ngay khoảnh khắc hắn ngồi lên bảo tọa Tông chủ.

Trên bầu trời Bạch Vân Tông đột nhiên xuất hiện một lực hút khổng lồ không thể chống cự, giống hệt như lúc hắn đến.

Câu chuyện đã kết thúc!

Trước mắt tối sầm lại, ý thức của Giang Phàm bắt đầu quay cuồng.

Một khắc sau, khi hắn mở mắt ra, một gương mặt xinh đẹp hơi ửng hồng nhưng lại phủ đầy vẻ tức giận hiện ra trước mắt.

Kiếm Tam Cuồng một tay đè vai Giang Phàm, như thể sợ hắn chạy mất, vội vàng nói: “Đứng yên đó!”

“Ta phải xóa ký ức một ngày qua của ngươi!”

Giang Phàm vẻ mặt thành khẩn: “Xin tiền bối xóa ngay lập tức!”

Đề xuất Voz: Cát Tặc
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Ngoc Diep

Trả lời

1 giờ trước

Hôm qua mạng bị mấy anh kê tấn công trên toàn cầu nên ra được có 1 cháp

Ẩn danh

Hoàng Tuấn

1 giờ trước

Hắn ra 1chap ấy chứ , lâu rồi cũng quen dần vậy rồi 🥴

Ẩn danh

Ngoc Diep

52 phút trước

D

Ẩn danh

Dtoobig

Trả lời

1 giờ trước

quao, ko biết nói gì luôn =)))

Ẩn danh

Lọ Thánh Chí Tôn

Trả lời

12 giờ trước

1 chương sẽ thôi à? thôi thì triệu hồi sheshi lương spoil vậy

Ẩn danh

đọc truyện

Trả lời

12 giờ trước

tác giả dành nguyên ngày để viết đúng 1 chương thế giới động vật =))

Ẩn danh

Hòang Đình Khôi

Trả lời

12 giờ trước

Conme :)) múp rụp

Ẩn danh

Nam Hoàng

Trả lời

13 giờ trước

Ad ơi mình cấp vip cho mình mình mới bank 22k quên nội dung

Ẩn danh

Ngoc Diep

Trả lời

14 giờ trước

Trời đất quỷ thần ơi có 1 cháp mà nó ịch kiếm tam cuồng tới mức đi không nổi

Ẩn danh

Ngoc Diep

Trả lời

15 giờ trước

Nay cập nhật muộn

Ẩn danh

Hoàng Tuấn

Trả lời

15 giờ trước

Nay hơn 20h china rồi chưa thấy gì 😀

Ẩn danh

Trancong

Trả lời

16 giờ trước

Mở vip Trancong với ạ