Giang Phàm đau lòng, ngực thắt lại.
"Liễu Khuynh Tiên lo lắng sự an nguy của ta, ngay cả tính mạng của mình cũng không để ý sao?"
"Sau này, chúng ta gặp những đệ tử các tông bị thương vong trở về."
"Biết được Giới Sơn thương vong thảm trọng, nàng đứng còn không vững, khí lực đều không có."
"Biết ngươi bình yên vô sự, nàng vừa vui mừng quỳ xuống đất, hướng chư thần khắp trời bái tạ."
"Có thể ngươi lại chạy đến phúc địa Yêu tộc, sống chết không rõ, để cho nàng rơi xuống địa ngục!"
"Ôm cuối cùng một tia tín niệm, nàng mới cố gắng chống đỡ đi vào Giới Sơn!"
Nói đến đây, Nam Cung Tiểu Vân đều bênh vực Liễu Khuynh Tiên, oán trách nhìn Giang Phàm.
"Một cô nương tốt như vậy, bị ngươi hành hạ đến không còn nửa cái mạng!"
"Nếu không phải ngươi còn sống, nửa cái mạng còn lại cũng sẽ cùng ngươi mất đi!"
"Đời này có thể gặp được một cô nương yêu ngươi nhiều như vậy, ngươi hãy trân trọng lấy đi."
"Sẽ không có ai quan tâm ngươi hơn nàng ấy đâu!"
"Hừ!"
Nàng đối với tình yêu nam nữ xưa nay không mặn mà, vì đã thấy quá nhiều sự giả dối.
Nhưng Liễu Khuynh Tiên một đường gian truân, một đường buồn vui quên mình, khiến nàng biết.
Trên đời này thật sự có người si tình đến vậy.
Làm nữ nhân, Nam Cung Tiểu Vân cũng không khỏi hâm mộ Giang Phàm.
Có người vợ như thế, còn cầu mong gì nữa?
Giang Phàm trong lòng chấn động. Giờ mới hiểu được mấy ngày nay Liễu Khuynh Tiên đã trải qua những gì.
Giờ mới hiểu được "một hồi thiên đường, một hồi địa ngục" trong miệng nàng là thế nào.
"Khuynh Tiên..." Giang Phàm run giọng, ôm chặt nàng vào lòng.
Liễu Khuynh Tiên vô lực đánh hắn nữa, ngã vào ngực hắn gào khóc.
"Ngươi tại sao phải ở trong lòng ta?"
"Mau đi ra, đừng để ta như kẻ điên, đừng để ta chật vật thế này."
Nàng đã từng là một thiếu nữ xinh đẹp, rạng rỡ, kiêu ngạo và tự do.
Chỉ vì trong lòng có bóng dáng Giang Phàm, nàng mới trở nên như vậy.
Giang Phàm trong lòng đau âm ỉ, nói: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi, thật xin lỗi."
Hắn chưa bao giờ sợ phong sương, chỉ sợ phụ lòng một phương thâm tình.
Liễu Khuynh Tiên khóc rất lâu, khi ngừng khóc, nàng ngủ thiếp đi trong ngực hắn.
Nam Cung Tiểu Vân nói: "Mấy ngày nay nàng không chợp mắt, hãy để nàng ngủ một chút đi."
Giang Phàm cẩn thận đặt nàng xuống, muốn để nàng nằm ngủ, nhưng phát hiện hai cánh tay nàng nắm chặt y phục của mình, sợ rằng khi tỉnh dậy, Giang Phàm sẽ như giấc mộng mà tan biến trước mắt.
Giang Phàm đầy vẻ dịu dàng, dựa vào bức tường Trường Thành ngồi xuống, ôm nàng ngủ say.
Nhìn khuôn mặt tiều tụy kia, trong lòng tràn đầy tự trách.
"Chờ nàng tỉnh lại, hãy đến Giới Sơn đỉnh hội hợp."
"Sở chỉ huy Nhân tộc đã chuyển đến Giới Sơn."
"Các cường giả trong Lạc Nhật thành đang lục tục đến."
"Các Thái Thượng trưởng lão, Tông chủ, các trưởng lão của các tông cũng sẽ lần lượt đến đây."
"Chúng ta sẽ đại quyết chiến với Yêu tộc ở đây!"
Giang Phàm tỉnh hồn lại, lộ vẻ nghi hoặc: "Sao các ngươi đến nhanh vậy?"
"Tính toán đâu ra đấy, hai đệ tử truyền tin chiến báo giờ này mới vừa đến Lạc Nhật thành mới đúng."
"Các ngươi đến đây ít nhất phải cần bảy ngày."
Tính thế nào, dòng thời gian đều không khớp.
Nam Cung Tiểu Vân vuốt cằm, hỏi: "Ngươi có biết Vu Mạn Nguyệt Vu sư tỷ không?"
Giang Phàm nói: "Tự nhiên biết, sao vậy?"
Nam Cung Tiểu Vân nói: "Là Vu sư tỷ vận dụng mấy kiện không gian bí bảo xa xỉ, mới rút ngắn vốn dĩ bảy ngày lộ trình thành nửa ngày."
"Ngay cả Diệp phó các chủ cứng nhắc như vậy cũng kinh ngạc há to miệng."
"Không gian bí bảo là đồ vật bảo mệnh quý giá thế nào, nàng lại dùng để truyền tin tức tình báo."
"Trên đời này chắc không tìm ra người thứ hai sẵn lòng dùng như thế."
Giang Phàm mắt lộ vẻ mờ mịt.
Vu Mạn Nguyệt?
Cái nữ nhân ích kỷ, gian xảo, ngoan độc kia?
Nàng vì truyền tin tình báo, thế mà hao phí một đống lớn pháp bảo bảo mệnh?
Quên mình vì người, đây là chuyện nàng có thể làm sao?
Nam Cung Tiểu Vân nói: "Ngươi đừng xem thường Vu sư tỷ. Nàng ở Thiên Cơ Các tuy danh tiếng không tốt, nhân duyên cũng kém, nhưng những lời đồn về nàng phần lớn là vì tư lợi không từ thủ đoạn."
"Trên phương diện phải trái rõ ràng, nàng thật sự không có mập mờ."
Thế này sao?
Giang Phàm đối với nữ nhân lòng dạ rắn rết này, có một chút nhận thức mới.
"Vẫn tính nàng không phải không có thuốc chữa." Giang Phàm nhẹ gật đầu nói.
Nam Cung Tiểu Vân dùng ánh mắt kỳ lạ dò xét Giang Phàm, nói: "Ngươi và Vu sư tỷ quan hệ thế nào?"
Ách--
Giang Phàm né tránh ánh mắt, mặt không đỏ tim không đập nói: "Quan hệ vô cùng... không sai."
"Là người quen cũ."
Nam Cung Tiểu Vân lộ vẻ nghi hoặc: "Thật sao?"
"Vậy sao khi Diệp phó các chủ ban thưởng công lớn cho nàng, nàng thà bỏ một chiêu Địa cấp trung đẳng công pháp tàn chiêu không muốn, cũng muốn điểm danh đạo họ, bảo ngươi cho nàng làm một người trong thiên hạ?"
Ngọa tào!
Cái gì mà "người trong thiên hạ"?
Nói rõ là muốn hành hạ hắn a?
Nữ nhân độc ác này!
Quả nhiên không thể nhìn nàng bằng con mắt khác được.
Giang Phàm căng thẳng nói: "Diệp phó các chủ đáp ứng?"
Nam Cung Tiểu Vân lắc đầu: "Dĩ nhiên không có, yêu cầu vô lễ như vậy, Diệp phó các chủ không thể nào đồng ý."
"Cho nên, Vu sư tỷ muốn một phần thưởng khác."
"Làm cấp trên của ngươi."
"Diệp phó các chủ đồng ý, thưởng nàng một chức vị tiểu đội trưởng hành động đặc biệt."
"Danh sách đội viên, Vu sư tỷ đầu tiên liền điểm ngươi."
Giang Phàm vỗ trán. Đây mới là yêu cầu thật sự của Vu Mạn Nguyệt.
Cố ý đưa ra một yêu cầu quá đáng, để Diệp Thương Uyên từ chối đi.
Như vậy, Diệp Thương Uyên sẽ có tâm lý đền bù.
Cho nên, khi nàng đưa ra một yêu cầu hơi khó khăn một chút, Diệp Thương Uyên sẽ không cương quyết từ chối nữa.
Nữ nhân độc này, trong sợi tóc đều là tính toán!
Nàng làm cấp trên của Giang Phàm, tuyệt đối không có ý tốt!
"Vậy nàng cũng đến Giới Sơn rồi?" Giang Phàm động ý định chuồn đi.
Nam Cung Tiểu Vân lắc đầu: "Vẫn chưa, nhưng tiểu đội hành động đặc biệt đã nhận nhiệm vụ rồi."
"Nàng hẳn là sẽ rất nhanh đến Giới Sơn, cũng triệu tập thành viên tiểu đội."
"Ngươi chuẩn bị tâm lý cho tốt đi."
Nàng có ngốc cũng nhìn ra, Vu Mạn Nguyệt và Giang Phàm không hợp nhau lắm.
Nghĩ đến rất nhiều thủ đoạn của Vu Mạn Nguyệt, Nam Cung Tiểu Vân cũng không khỏi đổ một vệt mồ hôi thay Giang Phàm.
Đến lúc đó, Giang Phàm đừng để Vu Mạn Nguyệt chơi cho thành đồ đần.
Nhiệm vụ?
Giang Phàm mặt lộ vẻ suy tư. Nhiệm vụ gì cần một đệ tử Thiên Cơ Các Kết Đan tầng năm dẫn đội đi chấp hành?
Loại nhiệm vụ cấp bậc này, đủ các trưởng lão xuất động rồi mà?
Lắc đầu, hắn ổn định lại tâm thần nói: "Đa tạ Nam Cung sư tỷ bẩm báo."
"Ta sẽ đề phòng nàng."
Nữ nhân này tốt nhất đừng trêu chọc mình.
Nếu không, đến lúc đó chưa chắc ai chịu thiệt đâu.
Keng keng keng--
Lúc này, tiếng chiêng vang lên.
Nam Cung Tiểu Vân hai mắt tỏa sáng, nói: "Bảng công huân lại sắp công bố."
"Lại có náo nhiệt rồi."
"Trận chiến Giới Sơn lần này kịch liệt như vậy, các đệ tử các tông đều trổ hết tài năng."
"Ai có công huân cao, thật sự không nhất định đâu."
"Ngươi muốn lần nữa giành thứ nhất, chỉ sợ không dễ dàng nha."
Đề xuất Tiên Hiệp: Thánh Khư [Dịch]
Đỗ Tuấn Anh
Trả lời4 giờ trước
Nạp vip cho tớ với tác giả ơi 20k ấy
Kugiant
Trả lời14 giờ trước
Chap 2030 lấy đúng 1 đoạn đầu của truyện đoạn sau là cái truyện khỉ gió gì ấy :))
le viet tung
Trả lời14 giờ trước
Còn 2 chap nữa mà
Kugiant
Trả lời15 giờ trước
Đăng chương mới cũng lộn tùng phèo thế ad
Dtoobig
Trả lời15 giờ trước
var luôn mẹ vợ =))) lôi con thánh thú ra doạ cái thì chắc mẹ vợ ngồi im
Shenshi Lương
Trả lời15 giờ trước
Sao tôi thấy chương 2030 này có gì đó sai sai nhỉ? Thấy có mấy nhân vật và cốt truyện khác nhảy dù vào: Thạc Mẫu, Cường Nhân, Bất Tử Đế Quân Tiểu Hoàng Kê, Thiên Đạo Thần Giới... !?!?!?!?!??!!?!?!!? [Chủ nhà] kiểm tra xem phải không nhé.
huanhuan
8 giờ trước
Ông bạn nhớ lại xem chương nào ra trước
Shenshi Lương
2 giờ trước
Hôm nay, tôi thấy nội dung chương 2030 khác hôm qua mà.
giovotinh0212
Trả lời16 giờ trước
Đi ngủ =))))
tien tung Cao
Trả lời16 giờ trước
Ad 2 hôm nay sao thế. Toàn đăng nhầm truyện khác vô
Kugiant
Trả lời16 giờ trước
Ay yo thêm chương nữa
đọc truyện
Trả lời17 giờ trước
=))