Logo
Trang chủ
Chương 6: Thần thánh giác tỉnh, Quang Minh chi tử (1)

Chương 6: Thần thánh giác tỉnh, Quang Minh chi tử (1)

Đọc to

Long Tinh Vũ nói: "Sở dĩ linh lực chia làm nội, ngoại là bởi ngoại linh lực chỉ tăng lên khi thân thể biến hóa. Nói đơn giản, nó thông qua rèn luyện thân thể để lực lượng hoặc tính dẻo dai của con người đạt đến một trình độ nhất định. Nhưng lực lượng thân thể tăng lên cũng có cực hạn, cực hạn đó là khi linh lực đạt đến hai trăm độ."

"Ta từng nói với con, bất kỳ chức nghiệp nào, từ nhị giai lên tam giai đều là một ranh giới. Đại đa số mọi người cả đời không thể đột phá nhị giai, tiến vào đệ tam giai cảnh giới. Theo góc độ kỵ sĩ chúng ta mà nói, đó là không cách nào tu luyện ra nội linh lực, còn theo góc độ ma pháp sư, đó là không cách nào dẫn đạo thiên địa nguyên tố cho mình sử dụng."

"Tuy nhiên, ngoại linh lực của con hiện giờ vẫn còn không gian tăng trưởng, nhưng nếu đợi đến khi ngoại linh lực gần đạt tới hai trăm độ mới tu luyện nội linh lực thì sẽ chỉ phí công mà thôi. Trước kia ta cho con đả tọa một năm là để chuẩn bị cho việc tu luyện nội linh lực. Mà theo nội linh lực tăng lên, cường độ thân thể con người mới có thể tùy đó mà tăng theo. Để đánh giá tổng lượng linh lực của một cường giả chân chính, không tính đến hiệu quả của kỹ năng tăng phúc, mà là sự gia tăng của nội linh lực cùng ngoại linh lực."

"Đưa viên Giác Tỉnh Chi Thạch mà con mang về từ Hạo Nguyệt Phân Điện cho ta." Long Tinh Vũ vươn tay về phía Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần vội vàng đưa viên đá màu vàng cho phụ thân.

Long Tinh Vũ nói: "Hai năm tới, ta sẽ dạy con cách tu luyện nội linh lực, đồng thời đem ngoại linh lực tu luyện tới đỉnh phong, học tập ảo diệu của linh lô. Mà trước đó, ta sẽ giúp con hoàn thành nghi thức trang nghiêm nhất của kỵ sĩ chúng ta, thần thánh giác tỉnh."

Long Hạo Thần nghiêm túc lắng nghe, hôm nay hắn đã dậy từ rất sớm, âm thầm thề rằng nhất định không để sự tình mà cha lo lắng xuất hiện, nhất định sẽ nỗ lực cố gắng tu luyện hơn trước, không phụ khổ tâm của cha.

Long Tinh Vũ tiếp tục: "Từ một góc độ nào đó, kỵ sĩ chúng ta thuộc về ma vũ song tu, vũ kỹ chính là ta dạy con các loại kỹ xảo cùng phương pháp vận dụng linh lực, bao gồm cả nội linh lực, mà thuộc tính ma pháp của chúng ta chỉ có một, đó chính là Quang Minh thuộc tính thần thánh."

"Ta bảo con mang về viên Giác Tỉnh Chi Thạch này vì nó có thể cải biến thuộc tính bản thân của bất luận kẻ nào thành Quang Minh thuộc tính. Tiên thiên tinh thần lực càng mạnh và người có thể chất thiên hướng Quang Minh thì khi giác tỉnh hiệu quả lại càng cao. Nhưng kỵ sĩ chúng ta khi sử dụng Quang Minh ma pháp lại khác với ma pháp sư. Ma pháp sư thông qua cảm ngộ đối với ma pháp nguyên tố để vận dụng chúng, còn chúng ta lại bằng vào linh lực bản thân để dẫn động và kích phát Quang Minh chi lực. Kỵ sĩ Thánh Điện chúng ta đối ngoại tuyên bố phương pháp vận dụng này là tín ngưỡng lực. Mà trên thực tế, khi kỵ sĩ lĩnh ngộ thập đại pháp tắc càng sâu sắc thì khi thi triển Quang Minh ma pháp lại càng mạnh mẽ hơn."

"Con đã hiểu chưa?"

Long Hạo Thần suy nghĩ một lát rồi đáp: "Cha, vậy có phải là kỵ sĩ chúng ta chỉ cần cố gắng tu luyện nội linh lực là có thể dùng vũ kỹ cùng Quang Minh ma pháp không?"

"Pháp lực có hai loại hình thái biểu hiện khác nhau?"

Nghe hắn nói vậy, Long Tinh Vũ chấn động, tuyệt đối không ngờ Long Hạo Thần lại có thể lĩnh ngộ nhanh chóng đến thế.

"Đúng vậy, con có thể hiểu như vậy. Linh lực của kỵ sĩ chúng ta là gốc của vũ kỹ, cũng là gốc của ma pháp. Điểm này hoàn toàn khác biệt so với chiến sĩ... những kẻ không thể trở thành ma vũ sĩ. Được rồi, giờ ta sẽ giúp con giác tỉnh, theo ta ra ngoài."

Vừa nói, Long Tinh Vũ liền dẫn Long Hạo Thần ra khỏi mộc ốc, đi lên đỉnh núi.

Tay trái vung nhẹ, một tầng kim quang từ trên người Long Tinh Vũ khuếch tán, trong chớp mắt hóa thành một màn sáng màu vàng cao năm trượng, đường kính mười trượng bao phủ hai cha con bọn họ.

Khí tức Quang Minh nồng đậm tựa như gột rửa tâm linh Long Hạo Thần, đắm mình trong kim quang chói lọi, hắn cảm giác mọi thứ dường như đang thăng hoa. So với tầng kim quang mà Long Tinh Vũ tiện tay phóng thích này, khí tức thần thánh mà Lý Hinh sử dụng Thăng Thiên Trận phóng thích chẳng khác nào đom đóm so với ánh trăng.

"Đây là Quang Minh Tí Hữu, một loại kỹ năng phòng ngự cao cấp của kỵ sĩ. Hạo Thần, nhắm mắt, tập trung tinh thần. Dù có cảm giác gì, con cũng phải cố gắng giữ tỉnh táo, tĩnh lặng cảm nhận biến hóa của bản thân, nhất là lý giải về quang minh, hiểu chưa?"

"Vâng."

Long Tinh Vũ nhìn nhi tử trước mặt, hít sâu, chậm rãi giơ Giác Tỉnh Chi Thạch trong tay phải lên. Hắn không nói cho Long Hạo Thần biết, so với kỵ sĩ bình thường tiến hành thần thánh giác tỉnh, Long Hạo Thần sẽ phải chịu thống khổ lớn hơn nhiều. Bởi vì linh lực của hắn chưa tới một trăm mười, so với những người đã đạt tới chuẩn kỵ sĩ đỉnh phong mới tiến hành kỵ sĩ giác tỉnh, thân thể hắn khó mà chịu đựng được. Đương nhiên, như thế cũng sẽ khai phát hết tiềm lực Quang Minh hệ của Long Hạo Thần.

Theo quy định của Kỵ Sĩ Thánh Điện, loại thần thánh giác tỉnh sớm này đã bị nghiêm cấm bởi nó sẽ gây di chứng trên người kỵ sĩ, một khi thất bại, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng.

Đương nhiên, Long Tinh Vũ không lấy tính mạng Long Hạo Thần ra đánh cược. Không ai hiểu rõ sự huyền bí trong quá trình thần thánh giác tỉnh hơn hắn, những quy định của Kỵ Sĩ Thánh Điện đối với Long Tinh Vũ chẳng có ý nghĩa gì. Long Hạo Thần có tinh thần lực vượt xa người thường, đồng thời, hắn có một tâm hồn thuần khiết, lương thiện không tì vết, hơn nữa hắn đã đạt đại bộ phận trong thập đại pháp tắc của kỵ sĩ, lại có Long Tinh Vũ khống chế chuẩn xác, việc thành công cơ hồ là tất nhiên, chỉ là Long Hạo Thần sẽ phải chịu thống khổ rất lớn mà thôi.

Kim quang trên tay Long Tinh Vũ sáng rực, cơ hồ còn sáng hơn cả ánh dương quang trên bầu trời. Nhưng quang mang này không phóng xuất ra ngoài, toàn bộ đều bị Quang Minh Tí Hữu ngăn lại trong màn hào quang. Giờ khắc này, không còn thấy thân ảnh hai cha con Long Tinh Vũ trong màn hào quang nữa.

Long Hạo Thần đột nhiên cảm thấy thân thể mình nóng bừng lên.

Cùng lúc đó, một luồng nhiệt lưu cuồn cuộn dâng lên trong cơ thể hắn, tựa như có thêm một mặt trời rực cháy bên trong. Cảm giác tinh khiết, thông suốt khiến hắn lập tức nhận ra, dường như trên thân thể mình xuất hiện vô số thông đạo, mà mỗi thông đạo đều là ánh dương quang kéo dài.

Mắt hắn khẽ động, thấy được kim quang sáng chói, đó chính là kim quang từ trong cơ thể hắn phát ra. Nhưng ngay sau đó, hắn cảm nhận được cơn đau đớn tột cùng.

Một tầng khí tức xám nhạt từ lỗ chân lông Long Hạo Thần ầm ầm bài xuất, "phốc" một tiếng liền biến mất trong kim quang chói lọi, đó là tạp chất trong cơ thể hắn. Đây cũng là hiệu quả tịnh hóa trong quá trình thần thánh giác tỉnh.

Trong nháy mắt tịnh hóa, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy thân thể mình như bị nghìn vạn mũi tên nhọn đâm xuyên qua, đồng thời, cảm giác nóng rực cũng bắt đầu trở nên mãnh liệt.

Thần thánh giác tỉnh không chỉ là quá trình giúp kỵ sĩ có được năng lực chuyển hóa linh lực thành năng lượng Quang Minh thần thánh để thi triển ma pháp. Nó còn là quá trình gột rửa tâm linh và thân thể kỵ sĩ. Phàm là người trải qua quá trình thần thánh giác tỉnh, hiếm có ai lại phản bội tín ngưỡng của chính mình.

Thân thể Long Hạo Thần run rẩy kịch liệt, nếu có người chứng kiến được tình cảnh bên trong Quang Minh Tí Hữu thì sẽ phát hiện, giờ khắc này, lỗ chân lông khắp toàn thân Long Hạo Thần đều có những giọt máu li ti bốc hơi ra. Nhưng cũng chính trong quá trình này, tại vị trí ngực hắn, một vòng kim sắc quang mang dần dần xuất hiện, hơn nữa còn bắt đầu trở nên mãnh liệt.

"Phải kiên trì vì tín ngưỡng của chúng ta, vì những gì chúng ta phải bảo vệ." Thanh âm của Long Tinh Vũ vang vọng trong đầu Long Hạo Thần, khiến hắn đang trong cơn thống khổ liền tỉnh táo lại.

Giác tỉnh chi thạch trong tay Long Tinh Vũ lặng lẽ tan chảy, dưới bàn tay không ngừng đề luyện của hắn, cuối cùng hóa thành một giọt chất lỏng màu vàng kim tinh thuần, phiêu nhiên bay đến giữa ngực Long Hạo Thần. So với sự giác tỉnh của kỵ sĩ khác, có Long Tinh Vũ tinh luyện, giọt thánh dịch này căn bản không có một chút tạp chất nào. Kim quang chợt lóe, liền tiến nhập vào trong cơ thể Long Hạo Thần.

Phù ——! Ngay khoảnh khắc thánh dịch tiến vào cơ thể Long Hạo Thần, một luồng kim quang nồng đậm từ đỉnh đầu hắn dâng lên.

Kim quang xung kích vào Quang Minh Tí Hữu, sau đó chậm rãi hạ xuống đỉnh đầu Long Hạo Thần, rồi lại từng chút từng chút hướng lên trên tăng vọt.

Long Tinh Vũ khẩn trương nhìn chằm chằm vào đạo kim sắc quang trụ này, nó quyết định tương lai của Long Hạo Thần trên lĩnh vực quang minh thần thánh có thể đạt tới thành tựu nào.

Sau khi thần thánh giác tỉnh, nội linh lực của bản thân kỵ sĩ sẽ mang thuộc tính Quang Minh, mà trong quá trình giác tỉnh, có thể xuất hiện bao nhiêu tiên thiên nội linh lực chính là tiêu chuẩn đánh giá tiềm lực của một kỵ sĩ. Ví dụ, nếu tiên thiên nội linh lực không thể vượt qua mười, kỵ sĩ đó vĩnh viễn không thể đột phá tam giai.

Sau khi hạ xuống, kim quang trên đỉnh đầu Long Hạo Thần một lần nữa phóng lên.

Chỉ trong nháy mắt, linh lực đã vượt qua mười độ. Dù thân thể hắn vẫn run rẩy kịch liệt trong thống khổ, nhưng tốc độ tăng lên của kim quang lại cực kỳ kinh người.

Mười, hai mươi, ba mươi, bốn mươi...

Khi linh lực vượt qua bốn mươi độ, Long Tinh Vũ vẫn không nắm chặt song quyền. Tiên thiên nội linh lực vượt qua bốn mươi, tại Kỵ Sĩ Thánh Điện đã là thiên tài hiếm có. Thế nhưng, kim sắc quang trụ vẫn không hề có nửa phần dấu hiệu dừng lại.

"Hảo, tiên thiên tinh thần lực thật cường đại," Long Tinh Vũ không nén nổi cảm thán trong lòng. Dù hắn đã sớm cảm nhận được Long Hạo Thần có tiên thiên tinh thần lực dị thường, nhưng trước khi thực hiện thần thánh giác tỉnh, hắn cũng không có được phán đoán chuẩn xác. Chỉ đến lúc này, hắn mới có thể chân chính cảm nhận rõ ràng tiên thiên tinh thần lực của Long Hạo Thần cường đại đến mức nào.

Năm mươi, vượt qua năm mươi.

Năm mươi lăm, năm mươi tám, sáu mươi. Đã vượt qua sáu mươi.

Long Tinh Vũ còn nhớ rõ, trăm năm trước, khi bản thân được coi là đệ nhất thiên tài của Kỵ Sĩ Thánh Điện, sau khi tiến hành thần thánh giác tỉnh, tiên thiên nội linh lực đạt bảy mươi bảy. Mặc dù Long Hạo Thần đã có trụ cột một năm đả tọa minh tường do chính mình chỉ đạo, nhưng tiên thiên nội linh lực vượt qua sáu mươi đã mang ý nghĩa rất lớn, hơn nữa kim sắc quang trụ vẫn còn đang tiếp tục tăng lên.

Sáu mươi lăm, sáu mươi bảy, đã sáu mươi bảy.

Đồng tử Long Tinh Vũ co rút kịch liệt. Tiên thiên nội linh lực, mỗi mười điểm là một cột mốc. Nếu Long Hạo Thần có tiên thiên nội linh lực vượt qua bảy mươi độ, thì tương lai khi hắn sử dụng năng lực quang minh ma pháp sẽ không kém bất cứ một gã quang hệ ma pháp sư thuần túy nào.

Bảy mươi, thật sự bảy mươi.

Giờ khắc này, Long Tinh Vũ nín thở, tưởng chừng như ngừng lại. Mà trong nháy mắt khi tiên thiên nội linh lực của Long Hạo Thần đột phá cột mốc bảy mươi, toàn thân hắn cũng ngừng run rẩy.

Vụt một tiếng, trăm đạo, ngàn đạo kim quang từ trong cơ thể Long Hạo Thần phóng ra. Những thống khổ phải chịu đựng trước đó giờ không còn sót lại chút gì. Quần áo trên người Long Hạo Thần bị kim quang thiêu đốt, biến mất không còn dấu vết.

Da thịt hắn lúc này trắng nõn như thủy tinh trong suốt, kim quang nhàn nhạt lưu chuyển, biến toàn thân hắn trở thành màu vàng. Kim sắc quang hoàn ở ngực Long Hạo Thần dần dần co rút lại, cuối cùng biến thành một kim sắc quang cầu to cỡ hạt đậu.

Bản thân Long Hạo Thần cảm thấy vô cùng kỳ dị, trong nháy mắt khi tiên thiên nội linh lực vượt qua bảy mươi độ, hắn cảm thấy mọi thống khổ liền biến mất, thay vào đó là một loại cảm giác nắm rõ thiên địa.

Tất cả thân thể hắn đều trở nên trong suốt, bao gồm cả linh hồn. Nồng nặc khí tức thần thánh đang vô thức cải thiện thể chất của hắn. Tiên thiên nội linh lực vẫn tiếp tục tăng lên, mà Long Hạo Thần tựa hồ cũng nắm bắt được một chút gì đó thuộc về quang minh pháp tắc.

Trời ạ! Tám mươi, tiên thiên nội linh lực của nó lại vượt qua tám mươi!

Lần này đến lượt Long Tinh Vũ run rẩy. Không phải tiên thiên nội linh lực này đại biểu hắn cường đại, mà là đại biểu cho tiềm lực tuyệt đối của hắn!

Tám mươi mốt, tám mươi ba, tám mươi lăm...

Kim quang vẫn không ngừng tăng lên. Trong lịch sử Kỵ Sĩ Thánh Điện, tiên thiên nội linh lực vượt qua bảy mươi từng được ghi nhận mười bảy lần. Trong mười bảy người này, trừ sáu kẻ bỏ mạng bên ngoài, những người còn lại không ai không trở thành Thần Ấn Kỵ Sĩ cường đại.

Mà tiên thiên nội linh lực vượt qua tám mươi chỉ được ghi lại ba lần. Trong ba người này, có hai người ngã xuống, chỉ còn một người thuận lợi trưởng thành. Năm ba mươi sáu tuổi, hắn đã thành công đột phá cánh cửa cửu giai chức nghiệp, đạt mười vạn linh lực, thành tựu Thần Ấn.

Trời ơi! Chín mươi, thực sự là chín mươi sao? Trong lịch sử Kỵ Sĩ Thánh Điện chưa từng có ai đạt được tiên thiên nội linh lực chín mươi.

Ánh mắt Long Tinh Vũ đã trở nên kinh hãi. Nội tâm thuần khiết, tinh thần lực khác hẳn người thường, hơn nữa còn lĩnh ngộ thập đại chuẩn tắc của kỵ sĩ, thế nhưng lại khiến cho tiên thiên nội linh lực của hắn đạt tới trình độ khủng bố như vậy.

Kim sắc quang trụ dường như đã đạt tới bình cảnh, tốc độ hướng lên rõ ràng chậm lại rất nhiều, chỉ còn từng tia một nhích dần.

Tiên thiên nội linh lực bảy mươi được gọi là thể chất Quang Chi Thiên Sứ, tiên thiên nội linh lực tám mươi được gọi là thể chất Thần Thánh Tí Hữu. Mà tiên thiên nội linh lực chín mươi trở lên, tuy trong Kỵ Sĩ Thánh Điện chưa từng xuất hiện, nhưng vị tiền bối sáng tạo ra Kỵ Sĩ Thánh Điện năm xưa từng lưu lại ghi chép, nói thể chất như vậy được gọi là Quang Minh Chi Tử, kẻ có được thể chất quang minh thuần khiết nhất, trời sinh có khả năng sử dụng bất cứ vũ khí có thuộc tính quang minh nào, đồng thời có thể gần gũi với ma thú có thuộc tính quang minh.

Rốt cục, kim sắc quang trụ dừng lại ở vị trí chín mươi bảy độ.

Tiên thiên nội linh lực chín mươi bảy!

Tất cả kim quang dần dần nhạt đi, hiện rõ thân ảnh hai cha con.

"Thật thoải mái a!" Trong lòng minh ngộ, Long Hạo Thần tỉnh táo lại từ trong khí tức quang minh đặc thù.

Mở mắt ra, Long Hạo Thần kinh ngạc phát hiện phụ thân đang đứng đối diện, ngây người như phỗng, vẻ mặt kinh hãi nhìn mình.

"Cha, người làm sao vậy?" Long Hạo Thần vội vàng hỏi.

Long Tinh Vũ khẽ động thân thể, phục hồi tinh thần, hắn liếc mắt nhìn thấy hai tròng mắt của Long Hạo Thần.

Đôi lam sắc đồng tử vốn có của Long Hạo Thần lúc này đã biến thành một đôi đạm kim sắc đồng tử. Đạm kim sắc đồng tử không phải chưa từng có ai sở hữu, nhưng giống như Long Hạo Thần, cả cặp đồng tử đều là màu vàng thì đây là lần đầu tiên Long Tinh Vũ nhìn thấy.

"Quang Minh Chi Tử, dĩ nhiên là Quang Minh Chi Tử a! Trời không phụ lòng chúng ta, trời không phụ Kỵ Sĩ Thánh Điện ta." Long Tinh Vũ không nhịn được, thanh âm thoáng chút run rẩy. Vừa nói, hắn vừa thu hồi Quang Minh Tí Hữu của mình.

Tuyệt vời! Đây là bản viết lại theo văn phong tiên hiệp, giữ đại từ nhân xưng và ngữ pháp tiếng Việt chuẩn:

"Phụ thân, 'Quang Minh Chi Tử' là gì vậy? A, y phục của hài nhi đâu?" Một cơn gió thổi qua khiến Long Hạo Thần cảm thấy có chút lạnh lẽo, lúc này mới phát hiện bản thân trần truồng, nhất thời lên tiếng.

Long Tinh Vũ lúc này mới phản ứng, tay phải khẽ động, một bộ trường sam đã xuất hiện, khoác lên người Long Hạo Thần.

Nhìn kỹ nhi tử một lần nữa, Long Tinh Vũ phát hiện, làn da Long Hạo Thần so với trước kia tựa hồ như có thêm một tầng ánh kim sắc nhàn nhạt, chỉ khi ánh mặt trời chiếu xuống mới có thể nhận ra. Nhưng kỳ dị là trên người hắn không giống những kỵ sĩ khác, sau khi thần thánh giác tỉnh sẽ lưu lại quang minh khí tức thật lâu, mà ngược lại, quang minh khí tức lại hoàn toàn nội liễm, không chút nào lộ ra ngoài. Chỉ có đôi đồng tử là có chút đặc thù.

Về huyền bí của Quang Minh Chi Tử, cho dù là trong Kỵ Sĩ Thánh Điện, chân chính biết đến cũng không quá mười người, Long Tinh Vũ cũng không lo lắng thiên phú của hài nhi bị bại lộ.

"Hạo Thần, Thần Thánh Giác Tỉnh của con đã hoàn thành. Con có biết vì sao hiện tại nội ngoại linh lực của con tăng lên, đã ngang với một Kỵ Sĩ chân chính?"

"A? Sao lại dễ dàng như vậy?" Long Hạo Thần cảm thấy ngoài ý muốn, hắn lúc này cũng có thể cảm giác được trong cơ thể mình tựa hồ có thêm một luồng khí lưu ấm áp, di chuyển theo ý niệm của bản thân.

"Dễ dàng ư?" Long Tinh Vũ trên mặt hiện lên vẻ cười khổ, thầm nghĩ trong lòng, tiểu tử này đúng là được nuông chiều quen, không biết thế nào là đói khổ. Kỵ Sĩ bình thường giác tỉnh, chỉ cần có hai mươi điểm tiên thiên nội linh lực đã muốn ca ngợi Quang Minh thần.

"Thiên phú của con không tệ, nhưng đây chỉ là thứ mà Thần Thánh Giác Tỉnh mang đến. Sau này khi tu luyện, con còn phải nỗ lực rất nhiều mới có thể tiến xa. Hiểu chưa? Chúng ta trở về rồi nói."

"Phụ thân, hài nhi nhất định sẽ cố gắng."

Bạch Nguyệt đứng cách đó không xa, lặng lẽ quan sát một màn này. Chứng kiến Long Tinh Vũ ôm Long Hạo Thần trở về gian mộc ốc, trên mặt nàng cũng không khỏi mỉm cười. Nàng không rõ lắm mọi chuyện, nhưng nàng hiểu trượng phu của mình. Nàng thấy rõ vẻ khiếp sợ trên mặt Long Tinh Vũ. Trượng phu của nàng cường đại nhường nào, vậy mà lại khiếp sợ vì thiên phú của hài nhi. Xem ra, Thần Thần lựa chọn con đường Kỵ Sĩ này là chính xác. Chỉ là, nếu có một ngày phụ tử hai người thật sự phải đối mặt với người kia thì...

Trở lại gian mộc ốc, Long Hạo Thần thay một bộ y phục giản dị mà mình mang đến, sau đó tiếp tục nghe Long Tinh Vũ dạy bảo.

Long Tinh Vũ trầm giọng nói: "Hiện tại hãy nói cho ta biết lựa chọn của con là gì. Thủ Hộ hay Trừng Giới?"

Long Hạo Thần không chút do dự, kiên định nói: "Phụ thân, con muốn làm một Thủ Hộ Kỵ Sĩ."

"Thủ Hộ Kỵ Sĩ?" Long Tinh Vũ sửng sốt một chút, "Chẳng lẽ con nguyện ý từ bỏ sức chiến đấu cá nhân cùng lực công kích cường đại của Trừng Giới Kỵ Sĩ sao?"

Long Hạo Thần chấp nhất nói: "Phụ thân, người đã nói, đối kháng Ma tộc là chuyện của toàn nhân loại chúng ta. Sức mạnh của một người chung quy vẫn là

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Nhân Đạo Chí Tôn
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Linh Lý

Trả lời

5 tháng trước

Bạn ơi, tại sao mình không thể xem toàn bộ chương truyện thế

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

5 tháng trước

chương nào bạn ơi.