Logo
Trang chủ
Chương 11

Chương 11

Đọc to

Sáng hôm sau, khi tụi em vừa kịp tỉnh giấc thì trời đã dần kéo mây mưa, bắt đầu cho một ngày mới "đen tối" như những đám mây...

Bốn thằng bê bết mệt mỏi ngồi dậy sau một buổi tối mệt mỏi. Lúc này đã gần 1 giờ chiều, thằng H với em chạy đi mua đồ về ăn, còn hai thằng còn lại thì em để ở nhà để đi kiểm duyệt lại xung quanh nhà. Nghe thì có vẻ ngầu nhưng cuối cùng chẳng thằng nào làm gì cả, ăn cái đã rồi tính gì tính. Đói rã ruột từ hồi tối hôm qua tới tận bây giờ.

Sau một hồi ăn uống phủ phê, tụi em mới bắt đầu tính chuyện hành động. Nói là hành động nhưng chẳng biết đâu vào đâu cả, hỏi thăm thì biết hỏi ai, khu này đâu có ai rành về ma quỷ hay là rành về tâm linh. Nhưng may mắn thay, là thằng T nó nhớ là hồi xưa dì nó có kể cho nó nghe về chuyện bùa chú, cũng không biết có liên quan gì không, nhưng tạm thời cứ nghe nó kể cái đã, rồi mới tính tiếp :confused:

Lúc trước, dì thằng T buôn bán hàng hóa, kiểu thể loại như tiệm tạp hóa nhưng quy mô nhỏ hơn một xíu. Dì nó mở một tiệm nhỏ ở khu đất trống bỏ hoang. Không hiểu sao khu đất đó không thấy ai ngó ngang tới nên dì nó mới mở đại một cái lều bán buôn kiếm chút cháo còn hơn là ngồi không. Thế là ngày qua ngày buôn bán cũng được bộn, dì nó cũng dễ thương hiền hậu nên người xung quanh cũng thích. Có một hôm, trời đổ mưa dông, không kịp dọn về nên dì nó ở lại đó luôn. Bỗng từ đâu đó có một người lạ, đội nón lá và mặt thì che khẩu trang nên không nhận ra được là ai, nhưng theo dì nó nói thì có vẻ là người khác miền vì nghe giọng khá là lạ. Nội dung câu chuyện dì nó chỉ nhớ mang máng thêm qua tai thằng T nữa nên em ghi mang máng thôi:
- "Đất dữ, hạ âm, ngãi chù, sao cô lại ở đây?" - người lạ mặt nói.
- "Dạ, tôi buôn bán ở đây, thấy đất trống nên tôi dựng tiệm bán kiếm tiền qua ngày" - dì T trả lời.
- "Đi ngay kẻo muộn, tiền âm, hồn thí, kẻo xong mạng" - nói rồi người lạ mặt phóng tuốt ra ngoài và mất bặt trong cơn mưa.

Sau đó dì T vẫn chưa hình dung ra được người đó nói gì, với lại trời mưa quá nên cũng chưa để ý gì lắm, chỉ sau khi cơn mưa dứt thì dì mới về nhà và kể lại với chồng. Chồng dì T thấy lạ nên mới gặn hỏi dì T xem có nhận ra được đặc điểm gì quen quen không? Có thể người ta giỡn chơi, hoặc cũng có thể là điềm báo. Lúc này dì T mới tá hỏa ra là lúc đó trời đang mưa lớn, nhưng kì thay là tại sao người đó không hề ướt, cũng chẳng hề dính một giọt nào?

Ngày qua ngày người nhà dì T tạm quên đi chuyện đó cho đến một thời gian sau, cửa hàng ế ẩm, liên tục xuất hiện những chuyện kì lạ như đồ để mau bị hư hỏng, mốc, hoặc là giống kiểu như bị ai phá?
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Em Hàng Xóm Đối Diện Nhà Tôi
Quay lại truyện Tháng 7 và nhà hàng xóm...
BÌNH LUẬN